Chương 13: Họp phụ huynh

Phong Cảnh dùng đũa chọc vào chén sứ chứa đầy cháo, trong không gian yên tĩnh như thế này âm thanh vang lên rõ ràng, nhìn Dư Huy ngồi phía đối diện trên bàn ăn mà thong thả ung dung dùng bữa sáng, hắn như cũ không nghĩ ra lí do.

Vì cái gì mà Dư Huy muốn đi họp phụ huynh cho hắn!

“Đừng chọc, chờ lát nữa chén bị chọc thủng, toàn bộ cháo đổ ra ngoài liền bắt con dọn hết đấy.” Dư Huy nhìn mà buồn cười, Phong Cảnh sinh ra dáng người cao lớn, thời điểm này lại đáng yêu làm người ta có cảm giác giống một con thú nhỏ lông xù xù.

Phong Cảnh học tại ngôi trường tư lập điều hiểu những nội qui ngầm của hào môn, một đứa con riêng vẫn sẽ được học tập tại trường nhưng sẽ không bao giờ có thông báo họp phụ huynh cho những trường hợp học sinh là con riêng. Trước kia, chủ nhiệm lớp Phong Cảnh không bao giờ thông báo cho Phong Tồn Quang một lời mời đến tham gia họp phụ huynh, chỉ là gần đây chủ nhiệm bọn họ là người mới tới, không biết trường học có quy định bất thành văn như thế, nên mới phát một tin nhắn tới di động Phong Tồn Quang. Di động Phong Tồn Quang, Dư Huy có thể tùy tiện mà xem, thấy được tin nhắn, Dư Huy liền lập tức quyết định thay mặt phụ huynh đến tham gia họp phụ huynh cho Phong Cảnh.

Tự biết chính mình không thể khuyên can Dư Huy, Phong Cảnh cũng chỉ có thể kiềm chế lo lắng, ăn xong liền quy củ mà lên xe.

Dư Huy nói Phong Tồn Quang tin nhắn thông báo của chủ nhiệm Phong Cảnh được gửi đến di động hắn, Dư Huy nhàm chán ngồi trên xe mà ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài.

Chủ nhiệm rất có trách nhiệm, đem tất cả thành tích cùng bảng tổng hợp phân tích của Phong Cảnh trong học kì này sửa sang rồi gửi qua cho Dư Huy,cậu cẩn thận mà nhìn chăm chú.

“Sao điểm khóa làm vườn của con lại thấp như vậy?” Dư Huy nhìn một chuỗi 90 mấy điểm liền thỏa mãn nhưng nhìn bên trong lại xông ra vài con 60 liền phi thường khó hiểu.

Phong Cảnh: “Còn không phải là chút hoa cỏ sao? Có cái gì đẹp?”

Dư Huy:…..Tính cách thẳng đuột Alpha này tuyệt đối không phải di truyền từ Phong Tồn Quang, Phong Tồn Quang rất lãng mạn.

“Con như vậy là chưa tìm ra cái đẹp của chúng.” Dư Huy xác nhận, “Tin tức tố Omega đa số đều là hươn hoa cỏ, chẳng lẽ con đối với Omega mình thích không khen họ tin tức tố thơm sao?”

Phong Cảnh “Thiết” một tiếng: “Ai quy định Alpha phải nhất địn tìm Omega?”

“A?” Dư Huy nghĩ nghĩ, khả năng bóng ma tâm lý của đứa nhỏ khá lớn, cho nên không nghĩ đến muốn tìm Omega, “Beta cũng thích lãng mạn.”

Dư Huy dừng lại, thần sắc chấn kinh: “Chẳng lẽ con muốn tìm Alpha!”

Phong Cảnh:…..

Phong Cảnh xoa xoa thái dương: “Con như thế nào lại có khả năng tìm Alpha, Alpha toàn thân đều to lớn cứng ngắc, có cái gì thích.”

“Nga~” Dư Huy kéo dài âm điệu, “Vậy con đã thích qua Omega hay Beta?”

Phong Cảnh:…..Ngài sao lại làm diễn viên a! Làm Paparazi mới không lãng phí nhân tài! Nhạy bén như thế làm cái gì….

Phong Cảnh không đáp lời, ngã thân người nhắm đôi mắt lại. Nói thêm hai câu nữa, ngay cả cái qυầи ɭóŧ cũng bị tra đến không còn.

Dư Huy nhìn Phong Cảnh đã đỏ bừng hai tai, cũng không nói ra, chỉ là trêu ghẹo mà phát một tin tức cho Phong Tồn Quang.

Tài xế nghe cả quá trình từ trường về nhà, đối với Dư Huy ngày càng bội phục, hắn chưa từng nghe nói có người chính thất nào lại đối tốt với con riêng của chồng tốt như vậy.

Tới trường, Phong Cảnh cũng không thể giả bộ ngủ nữa, chỉ có thế xuống xe dẫn đường cho Dư Huy, hai người hướng phòng học đi đến.

Lúc này là ngày gia trưởng trong nhà hội họp, cho nên người qua lại rất nhiều, Phong Cảnh cố ý vây xung quanh che chở cho Dư Huy, không để Dư Huy bị người khác đυ.ng đến dù là một sợi tóc.

“Người kia là Dư Huy a!”

“Ai? Diễn viên Dư Huy? Hắn như thế nào đến trường học chúng ta?”

“Hôm nay là họp phụ huynh, tới trường thì ngoài phụ huynh thì còn có thể là gì?”

“Đừng đùa, Dư Huy mới hai mươi tám, hắn nơi nào lại biến ra được một hài tử đã cao trung?”

“Các ngươi không biết, Dư Huy gả vào Phong gia, hơn phân nửa chắc vì lấy lòng Phong Tồn Quang nên mới thay mặt Phong Tồn Quang tham gia họp cho đứa con riêng kia.”

“Thiên a! Uổng công ta thích hắn như thế, kết quả là liếʍ cẩu.”

Phong Cảnh nghe bàn luận, sắc mặt không vui, tin tức tố vị rượu mạnh tỏa ra.

Dư Huy nghe được hương vị tin tức tố Phong Cảnh, liền ngăn cản: “Tiểu Cảnh, phóng tin tức tố nơi công cộng là hành vi trái pháp luật.”

Phong Cảnh nghiến răng, không tình nguyện mà thu hồi tin tức tố. Những người này nói hắn như thế nào cũng không sao, nhưng bọn họ không nên đặt điều nói Dư tiên sinh.

“Phong Cảnh!” Chủ nhiệm lớp Cát Hiểu Lan dẫm giày cao gót bước nhanh tiến lên, nàng mới nghe chủ nhiệm trước của Phong Cảnh nói hội phụ huynh này không cần thông tri cho gia trưởng Phong Cảnh, hơn nữa bị hảo hảo mà phổ cập những nội quy bất thành văn của trường học.

Dư Huy nhìn vị chủ nhiệm trẻ tuổi này liền biết nàng đại khái đã biết được quy củ bất thành văn kia.

Thế là Dư Huy chủ động vươn tay phải: “Là chủ nhiệm của Tiểu Cảnh-Cát lão sư đi? Tôi là ba nhỏ của Tiểu Cảnh, ba ba hắn có chuyện gấp công ty, chỉ có gia trưởng là mình tôi đến đây.”

Cát Hiểu Lan hoàn toàn không có phản ứng lại đây, theo bản năng mà bắt tay cùng Dư Huy, chờ Dư Huy buông tay, nàng mới phản ứng được chuyện gì xảy ra.

“Tôi cùng ba ba Tiểu Cảnh đều đã xem qua báo cáo học tập mà lão sư đã tập hợp chỉnh sửa lại của Tiểu Cảnh, thật là rất cảm ơn lão sư.” Dư Huy trên mặt treo nụ cười nhẹ.

Cát Hiểu Lan là một nữ Omega, được người như vậy khẳng định còn sẽ đỏ mặt: “Không có không có, là Phong Cảnh đồng học tự chính mình rất nỗ lực.”

Dư Huy làm lơ động tĩnh chung quanh, cùng Cát Hiểu Lan vừa nói vừa cười mà vào phòng học, Phong Cảnh yên lặng đi theo sau.

Dư Huy có mức độ nổi tiếng cao, đi đến đâu cũng sẽ có người nhận ra, Dư Huy lúc này lấy thân phận trưởng bối Phong Cảnh mà ngồi ở chỗ ngồi, vẻ mặt nghiêm túc nghe chủ nhiệm lớp nói chuyện, rất nhiều người có điểm mơ hồ. Mà rõ ràng tình huống của Phong gia càng cmn không thể tin được, tại sao lúc này trong phòng lại có một gia trưởng của con riêng tham gia.

“Thời gian trước thi đua cấp tỉnh, ban chúng ta có hai học sinh có biểu hiện xuất sắc, một người đạt được giải nhất thi đua Vật Lý, giải nhất thi đua Toán Học, mặt khá một người đạt được giải nhất Hóa Học, giải nhất Sinh Vật, hai vị đồng học này là Phong Cảnh cùng Diệp Minh Vũ.

Dư Huy cười cười đột nhiên đứng hình, Diệp Minh Vũ….chính là vai chính trong tiểu thuyết nguyên bản….

Cát Hiểu Lan gọi Phong Cảnh cùng Diệp Minh Vũ lên bục giảng lãnh tiền thưởng trường học phát.

Hai người đều tản ra hương vị học sinh ưu tú, Phong Cảnh so với Diệp Minh Vũ cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt cùng thân hình toát ra chút lăng lệ nổi bật, Diệp Minh Vũ lại thiên về nội liễm nhẹ nhàng.

Hài người còn có một điểm cực giống nhau, chính là bọn họ đều là tư sinh tử (con riêng).

Hai tư sinh tử bá chiếm đệ nhất cùng đệ nhị thứ hạng, danh hiệu đứng đầu vĩnh viễn chỉ có hai người họ tranh đoạt, đem những người khác cách xa một khoảng lớn.

Đây cũng là nguyên do mà rất nhiều đồng học không thích hai người họ, không có ai đi thích một người mà bản thân khinh thường mà họ lại so với mình ưu tú hơn người.

“Phong Cảnh đồng học cùng Diệp Minh Vũ đồng học tiếp tục cố gắng a!” Cát Hiểu Lan đem phong thư tiền thưởng đưa cho hai người, cổ vũ nói.

Dư Huy một bên vỗ tay một bên hồi tưởng lại cốt truyện, trong tiểu thuyết Diệp Minh Vũ cũng là tư sinh tử, hơn nữa tình cảnh của y cùng Phong Cảnh giống nhau, rất gian nan.

Nếu Dư Vi trong nguyên tác không xuất hiện, không có trực tiếp dẫn đến oán niệm của Phong Cảnh cùng cái chết Phong Tồn Quang, Phong Cảnh sẽ không đi trên con đường hắc hóa, hắn cũng sẽ không cùng Diệp Minh Vũ trở nên thù địch.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~