Chương 10: Phần 1: Chúng Ta Đã Giành Được Thắng Lợi Trận Đầu

Đêm khuya.

Trong một căn phòng không có cửa sổ, bày đầy từng dãy màn hình, nếu có người chuyên môn tới, liếc mắt sẽ có thể nhìn ra được, trên màn hình biểu hiện hơn phân nửa đều là hình ảnh theo dõi địa chất và hoàn cảnh.

- Các vị.

Một người vỗ tay một cái:

- Còn mười phút nữa, giữ vững tinh thần.

Đây là một thanh niên mặc áo khoác màu xanh lá, sắc mặt hắn có chút trắng bệch, nhìn qua nhiều nhất chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.

- Chử Đội.

Xa Vĩnh Trường cầm một phần văn kiện tới:

- Đã nắm bắt tới tay, đây là tin tức cặn kẽ về miệng núi lửa A Phổ phun trào tám giờ trước, tính đến trước mắt đã xác định tổng cộng có mười ba người tử vong, mặt khác có hơn bảy mươi người bị thương.

Người trẻ tuổi được xưng là Chử Đội đang báo cáo.

- Hoàn toàn nói trúng.

Hắn phát ra âm thanh giống như cảm khái, nhưng từng tia máu trên khuôn mặt hắn lại toả sáng lên:

- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi, hắn chỉ đi tới thế giới của chúng ta nửa giờ mà đã có thể dự đoán được tình huống ở ngoài ngàn dặm.

- Ngay cả số người tử vong cũng nói đúng.

Xa Vĩnh Trường lắc đầu, biểu lộ phức tạp.

Trước không đề cập tới rung động hắn gặp đườc bên phía Thẩm Dật.

Ít nhất sau khi trở về, hắn vẫn có một chút chờ mong điều Thẩm Dật nói cũng không phải là thật.

Nhưng bây giờ, phần báo cáo trong tay hắn giống như đến vì tận thế, tiến một bước tuyên cáo.

- Như vậy hãy để chúng ta xem thử hắn nói đến tột cùng là tương lai, hay là vận mệnh.

Chử Lâm chăm chú nhìn hình ảnh trên màn hình.

Miệng núi lửa A Phổ là ở nước ngoài, đối với bọn hắn mà nói, rất khó quan sát chính xác.

Nhưng dự đoán tai nạn kế tiếp chính là ở trong nước, sớm đã vận chuyển dụng cụ đến mục đích.

Thời gian ngày một tới gần.

Khi kim đồng hồ chỉ về phía ba giờ mười bảy phút.

-... Không xảy ra chuyện gì?

Xa Vĩnh Trường có chút chần chờ hỏi.



- Ngu ngốc.

Chử Lâm liếc mắt nhìn hắn:

- Vẫn chưa đến thời gian, còn thiếu mấy giây.

- A đúng.

Xa Vĩnh Trường lúng túng nở nụ cười:

- Ta quá khẩn trương.

Nhưng, Chử Lâm căn bản không để ý hắn, mà trực tiếp nhào về phía một màn ảnh phía trước, phía trên này có máy thăm dò sóng chấn động sâu ở trong lòng đất, phía trên có thể trông thấy rõ ràng, dưới nền đất truyền đến sóng chấn động đang tăng vọt.

- Đến rồi! Thật đến rồi!

Vẻ mặt của hắn có chút kích động, thậm chí ngay cả làn da tái nhợt cũng hiện lên chút màu đỏ:

- Nhanh, dự đoán thử cấp độ động đất, tìm tới trung tâm động đất!

Mọi người lập tức lu bù công việc lên.

Dưới tình huống đã sớm chuẩn bị, đáp án rất nhanh xuất hiện.

- Động đất cấp 5.7!

- Giống nhau như đúc.

- Tâm địa chấn ở khoảng ba ngàn mét sâu dưới lòng đất.

- Không phát hiện chỗ nào không đúng...

Tất cả số liệu cho thấy, đây chính là động đất nhỏ.

Không có bất kỳ chỗ nào không đúng.

Này cũng cho thấy, người cho ra tin tức này thật sự dự đoán được động đất xảy ra.

Ngay cả cấp độ động đất cũng không kém chút nào!

Chử Lâm nắm thật chặt nắm đấm, ánh mắt liếc nhìn về phía những màn hình kia, một số liệu tiếp theo không ngừng tính toán trong đầu của hắn, hoàn toàn mô phỏng một lần nguyên nhân lần động đất này xảy ra.

Đúng là rất bình thường.

Nếu nói có chỗ không đúng, đó chính là lần động đất này trước đó không có bất kỳ dấu hiệu nào đã bị người khác dự đoán chuẩn xác ra.

- Khụ khụ.

Chử Lâm bỗng nhiên ho sặc sụa.



- Chử Đội.

Xa Vĩnh Trường có chút hốt hoảng đỡ lấy hắn, quay đầu hô to:

- Mau đưa Chử Đội tới phòng y tế.

Nhưng Chử Lâm lại khoát tay áo, đẩy hắn ra.

- Tình huống thương vong trên mặt đất như thế nào?

Sớm đã có người khai thông, lúc này lên tiếng nói:

- Hai ngôi nhà dân cũ kỹ sụp đổ, chúng ta dự đoán trong kiến trúc, nhân viên tương quan sớm đã bị chuyển di ra, là ba người già.

Không hề nghi ngờ, số người gặp nạn cũng nói đúng rồi.

Chuyện này vốn phải là chuyện đáng vui mừng.

Nhưng, trên mặt tất cả mọi người ở đây lại đều không có một chút nụ cười nào, ngược lại trở nên vô cùng nặng nề.

Bọn họ cũng đều biết xảy ra chuyện gì, cũng biết tìn tức về lần động đất này cũng đạt được từ người kia.

Nhưng có một người lại nở nụ cười, chính là Chử Lâm.

- Ha ha ha.

Trong tiếng cười của Chử Lâm không có bất kỳ giở trò dối trá nào, hắn vung tay lên lên:

- Các vị, các ngươi nghe thấy không? Ba mạng người! Nếu như chúng ta sắp đối mặt là một cuộc chiến tranh, vậy đây chính là chúng ta giành được thắng lợi trận đầu! Nếu chúng ta đã có thể thắng được một trận, chúng ta sẽ có thể liên tục thắng lợi trận tiếp theo!

Lời nói này giống như trở thành kèn lệnh chiến tranh, cổ vũ lòng người.

Mọi người lần nữa bận rộn.

Người có thể được tuyển vào tiểu tổ ứng đối đặc biệt này đều trải qua dự đoán tâm lý.

Ý chí người không kiên định cũng sẽ không vào được.

- Chử Đội.

Xa Vĩnh Trường thấy Chử Lâm đã trấn trụ được hiện trường, nhỏ giọng nói bên cạnh hắn:

- Buổi sáng ngày mai sẽ xảy ra sóng thần ở nước ngoài, chúng ta nên xử lý như thế nào?

- Thông báo thì chắc chắn sẽ không có cách nào thông báo, chúng ta không có lý do thích hợp.

Chử Lâm than nhẹ một chút, nói nói:

- Tìm người có tiền bao lại toàn bộ khu vực bờ biển kia, sau đó thoái thác là vì trùng hợp đi.

Đây đã là biện pháp giải quyết dựa theo chủ nghĩa nhân đạo, trong thời gian ngắn cũng không nghĩ ra cách tốt hơn.