Chương 9: Phần 1: Phúc Lợi Nếu Gia Nhập Hiệp Hội

- Tư cách xuyên qua thế giới không liên quan đến quyền thế và tài phú, chỉ quyết định bởi cấp độ sinh mệnh, không cách nào lột xác từ thân thể Phàm Nhân thì vĩnh viễn sẽ không cách nào thoát khỏi vận mệnh nhân lý.

Đáp án này.

Thẩm Dật cũng từng nói đối với những người có ý đồ trốn tránh từ nền văn minh nhân loại ở thế giới trước đó.

Đối với kết quả, ngay cả những người tự cho là cưỡi phi thuyền vũ trụ thoát khỏi hành tinh là có thể an toàn, đều chiếm được kết cục toàn diệt, dù sao cũng không cách nào ngăn cản virus, con người làm sao có thể thoát khỏi virus được.

Thẩm Dật cũng không tạo cho Mặc Nguyên Bạch áp lực quá lớn, khí thế ngưng tụ một lát, rất nhanh đã giống như thủy triều lui tán.

Nhưng chính là trong khoảng thời gian ngắn như thế, lưng Mặc Nguyên Bạch đã bị ướt đẫm mồ hôi.

Khí độ của lão soái ca đã không còn thừa bao nhiêu, có vẻ hơi chật vật.

Thậm chí không thể không thấp đôi mắt để che giấu vẻ kinh hãi trong hai mắt của mình.

Mặc dù lão đã nghe con gái nói rằng đối phương nắm giữ năng lực thần kỳ trong tay, có thể làm cho bọn hắn nhìn thấy hình tượng giống như hình ảnh 3D.

Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới.

Vậy mà lại khủng bố như vậy!

Chỉ hiển lộ ra một góc của băng sơn đã hoàn toàn vượt xa dự đoán lúc ban đầu của lão.

Lột xác từ thân thể Phàm Nhân?

Không hổ... Là Chúa Cứu Thế cứu vớt thế giới.

- Là ta mạo phạm rồi.

Mặc Nguyên Bạch điều chỉnh trạng thái của mình một chút, ngẩng đầu lên, cực kỳ tự nhiên lau một chút mồ hôi trên trán.

- Nhưng nếu nói đến khả năng tiến về thế giới song song, cũng không phải không có.

Khóe miệng Thẩm Dật cong lên.

- ... ?

Mặc Nguyên Bạch hơi há hốc mồm, thật vất vả khôi phục khí độ lại lập tức không còn sót lại chút gì.

Thật sự có khả năng?

Vậy nghiêm túc làm ta sợ như vậy làm gì?

- Người thường không thể thừa nhận áp lực xuyên qua thế giới mang tới, nhưng, nếu có tư cách gia nhập Hiệp Hội Bảo Vệ Nhân Lý chúng ta, vậy đương nhiên sẽ có người phụ trách, dẫn các ngươi vào con đường siêu phàm, xem như là một trong những phúc lợi đi.



Thẩm Dật nói rất lạnh nhạt, nhưng Mặc Nguyên Bạch nghe thấy lại có một loại sức hấp dẫn không hiểu.

Con đường siêu phàm.

Chỉ riêng bốn chữ này đã làm cho trong lòng của lão dâng lên từng đợt sóng lớn.

Vì sao thức ăn ngon ở thế giới này lại có địa vị cao như vậy?

Có thể cho người hưởng thụ tinh thần chỉ là một mặt, nhưng càng quan trọng là, thức ăn ngon cực hạn còn có thể kéo dài tuổi thọ, thậm chí có thể chữa trị bệnh tật.

Như vậy, siêu phàm thì sao?

Trái tim của Mặc Nguyên Bạch phanh phanh đập mạnh, mặc dù lão có địa vị cao thượng, nhưng lão lại không có thiên phú đầu bếp, chuyện này đối với lão chính là một loại tiếc nuối lớn lao.

- Thẩm tiên sinh... Không biết tiêu chuẩn nhận người của quý hiệp hội gì?

Mặc Nguyên Bạch mạnh mẽ nhẫn nại rung động trong lòng hỏi, nhưng khát vọng trong hai mắt của lão lại chạy không khỏi con mắt của Thẩm Dật.

Thẩm Dật lại không trả lời.

Chỉ là giống như cười mà không phải cười nhìn lão.

- Hết sức xin lỗi.

Mặc Nguyên Bạch vừa nhìn đã hiểu ý tứ của nụ cười này, lão hít sâu một hơi, lần này, lão đã không tiếp tục che giấu tâm tình mất mát của mình:

- Ta lại mạo muội.

…………..

Phần mất mát này, bảy phần là chân thật, còn có ba phần là làm cho Thẩm Dật nhìn.

Đưa mình khát vọng vào trong tay của người khác, tương đương với truyền đạt ra một loại thái độ nào đó.

Trò vặt như vậy, Thẩm Dật đương nhiên nhìn ra.

Vì sao vừa rồi trò chuyện với Xa Vĩnh Trường, hắn cũng không nói đến tin tức “Siêu phàm”?

Mặt đối với người khác nhau sẽ có phương án khác nhau.

Khi Mặc Nguyên Bạch thể hiện ra tư tâm của lão, siêu phàm chính là một mồi nhử rất có sức hấp dẫn đối với người như lão.

- Hiệp hội nhận người, đương nhiên có một bộ quy định của hiệp hội, đây cũng không phải là chuyện bây giờ ngươi cần phải cân nhắc.



Thẩm Dật đứng lên, rời khỏi chỗ ngồi:

- Chuẩn bị một trụ sở cho ta, ta cần mau chóng báo cáo lại, mặt khác…

Hắn nhìn Mặc Nguyên Bạch, bỗng nhiên nở nụ cười:

- Ta rất thích thức ăn ngon do con gái ngươi nấu, trong đó ẩn chứa tâm ý và mỹ vị, ở những thế giới trước, ta chưa từng thưởng thức qua.

Chỉ lưu lại một câu nói đó.

Thẩm Dật đã chậm rãi đi thẳng về phía trước.

Nhưng phía sau hắn.

Đôi mắt của Mặc Nguyên Bạch, hơi sáng lên.

Nếu như nói, khí thế áp bách vừa rồi là đánh xuống gậy to, con đường siêu phàm là vẽ ra bánh nướng, như vậy, lúc này câu nói này chính là một củ cải ngọt.

Cũng không tính là thủ đoạn phức tạp, nhưng rất thực dụng.

Mặc Nguyên Bạch cũng đứng lên, đi về phía con gái của mình còn đang đợi ở cách đó không xa.

- Thu Thu.

Lão chân thành nhìn Mặc Thu:

- Cố lên, làm rất tốt, nhất định phải dốc hết toàn bộ tài nấu nướng của con!

- ? _ ?

Mặc Thu một mặt ngơ ngác nhìn.

Thế là Thẩm Dật ở trên thế giới mới này, rất đơn giản đã có được chỗ ở tốt nhất, mạch người mạnh nhất.

Nhưng ảnh hưởng hắn mang tới hiển nhiên không chỉ đơn giản như vậy.

Theo Xa Vĩnh Trường trở về, mang theo hai tin tức bao gồm tận thế và Hiệp Hội Thủ Hộ Nhân Lý, không ngoài sở liệu gây nên sóng to gió lớn.

Sau hội nghị khẩn cấp hơn bốn giờ, một đội ngũ hoàn toàn mới đã được lập nên.

Tiểu tổ ứng đối 617.

Bên trong tập trung đủ các loại nhân sự tinh anh, bao gồm chuyên gia địa chất, chuyên gia hoàn cảnh, chuyên gia nhân văn, và người phụ trách phụ trách cân đối giữa các bộ môn.

Đẳng cấp giữ bí mật là tuyệt mật.