Chương 41

-Dậy! Đến giờ thử thuốc!

Vị cô nương đến đạp ta ngã từ giường xuống đất, sau ba ngày ở đây, ta biết được vị cô nương trước mắt này tên Lý Nghệ Kỳ, còn vị đường chủ kia tên Lý Nghệ Hoằng. Cô nương này 17 tuổi, so ra lớn hơn ta 3 tuổi, nàng ta có một niềm đam mê cháy bỏng với độc dược và ta chính là một cái chuột bạch chính gốc thử thuốc độc nàng sáng chế.

-A ui! Đá cũng thật đau, sau này không ai thèm lấy ngươi cho xem.

-Ngậm miệng! Đừng để đến lúc ta cắt lưỡi ngươi.

Ta nhìn Lý Nghệ Kỳ, nàng cũng nhìn lại ta, hai chúng ta nhìn nhau thắm thiết, à không không, phải là đấu mắt nảy lửa. Rồi như không chịu nổi, nàng khẽ chớp hàng mi của mình, ta cười đắc thắng không nhanh không chậm bê bát thuốc đen xì đổ vào mồm.

-Uống xong rồi, mau mau đem nước rửa mặt các thứ cho ta, còn nữa đem đồ ăn sáng lên.

-Tại sao ta phải nghe lời ngươi?

Hai chúng ta lại đọ mắt, sau vài giây nàng nhắm lại đôi mắt lạnh lùng phất tay cho người mang đồ lên.

-Ngoan ngoãn như vậy từ đầu có phải hơn không.

-Ngươi nghĩ ta không dám gϊếŧ ngươi?

"Bốp" ta thẳng tay tát vào mặt nàng, trên khuôn mặt trắng nõn mịn màng hiện lên rõ ràng dấu tay ta.

-Lý Nghệ Kỳ, ngươi là muốn sao?

-Chủ nhân, nô tỳ đã sai, cảm ơn người đã trách phạt.

-Còn không mau ra ngoài?

Ta nhẹ bẫng nói với nàng, nàng không dám trái ý ta liền thối lui. Các ngươi không nên mắng mỏ gì ta a~ chỉ là ta vô tình phát hiện nàng thích bị ngược hay còn gọi là M, nàng là một M chính hiệu!

Ăn xong điểm tâm ta thong thả ra ngoài, thấy tiểu Hạt cùng tiểu Hâm đang phơi nắng bên ngoài, tiểu Hạt là một chú cóc đỏ còn tiểu Hâm là một chú chuột bạch. Hai đứa chúng nó cùng nhắm mắt quay mặt về phía mặt trời.

-Này Tiểu Hạt, tiểu Hâm, các ngươi biết đường chủ ở đâu không?

-Ộp ộp...

-Chít chít...

-Đa tạ đa tạ.

Các ngươi đừng nghĩ ta điên, ta mới không phải bị điên, ta sở hữu trí IQ vô cực chứ đừng đùa, chẳng qua từ khi đến đây, ta phát hiện ta có khả năng nói chuyện với động vật, hai đứa nói đường chủ đang trong phòng muội muội, thật hết chịu nổi cái tên này, lúc nào cũng dính lấy Lý Nghệ Kỳ, làm như tách xa nàng hắn thiếu không khí để sống vậy.

-Đi ra ngoài!

-Muội muội để ca ca thay áo cho muội.

-Ta nói ra ngoài.

"Rầm" một tiếng tên Lý Nghệ Hoằng bị đạp bay ra ngoài, hắn thấy ta thì vội vàng chỉnh lại y phục rồi chạy đi mất. Thật tình ở cả cái Độc Môn cốc này ai cũng biết hắn bị muội muội ngược đãi, ngại ngùng cái gì a~

-Còn không ra ngoài cho ta! Hay muốn thêm một cước nữa.

-Quỳ xuống!

Nghe thấy âm thanh của ta chứ không phải Lý Nghệ Hoằng, Lý Nghệ Kỳ ngoan ngoãn nghe lời quỳ gối xuống, ta chợt thấy bản thân có chút biếи ŧɦái.

-Đối với ai ngươi cũng nghe lời vậy sao?

-Không có, nô tỳ chỉ nghe lời một mình chủ nhân.

-Nếu ngày đó không phải ta hất lọ thuốc của ngươi mà là người khác thì sao?

-Ngoài chủ nhân không ai dám đánh nô tỳ, tất cả đều nghe lệnh nô tỳ.

Ta nghe xong gật gù, hoá ra nàng là có quá nhiều cưng chiều nên khi bị ta đánh mới thành ra như vậy. Hôm ấy là ngày đầu tiên ta đến đây, sau khi ta về phòng nàng ngay lập tức sai người đưa cho ta một lọ thuốc màu xanh lục, tuy rằng ta miễn dịch với độc tính nhưng ta thực lòng không muốn uống, nàng ép ta uống không được liền nói chính vì sự yếu hèn này của ta khiến sư nương mất. Giận quá mất khôn, ta đã thẳng hất lọ thuốc, cả hai chúng ta đều sửng sốt, ta chưa kịp mở lời nói xin lỗi thì nàng đã quỳ xuống ôm chân ta gọi chủ nhân. Từ lúc đó mối quan hệ buồn cười này của chúng ta bắt đầu.

-Này, giả dụ, chỉ là giả dụ thôi đấy, người hất thuốc là một người khác?

-Chưa chắc hắn đã mang lại cảm xúc tuyệt vời như chủ nhân.

Nghe xong ta sặc nước miếng ho đến sặc sụa, Lý Nghệ Kỳ như tri kỷ thay ta xoa lưng.

-Ngươi, một cô nương, nói vậy không biết ngượng ngùng?

-Trước mặt chủ nhân, nô tỳ mới không cần cái thứ đó.

-Ngươi đối xử với ca ca của mình có chút... bạo lực??

-Còn không phải do hắn quấn quít lấy nô tỳ không buông, hừ, càng ngày càng bám như keo dính da chó.

Nghe câu so sánh của nàng ta có chút buồn cười, Lý Nghệ Hoằng, một cái võ công quỷ khóc thần sầu, dụng độc không ai bằng, đường chủ Độc Môn lại bị chính muội muội hắt hủi, ta cười đến hả hê cũng có chút thương cảm cho hắn.

-Lý Nghệ Kỳ, ta nghe nói ngoài tiểu Thính, tiểu Hạt, tiểu Hâm còn một cái nữa tên là cái gì tiểu...

-Là tiểu Tam.

-Tiểu Tam? Khụ, ha hả, trời ạ sao lại có thể đặt là tiểu tam đây.

-Tiểu Tam vốn là một con khỉ, được nhận nuôi thứ ba nên ca ca đặt nó là tiểu Tam.

-Sao ta chưa bao giờ thấy nó?

-Tiểu Tam thường ở trên cây cả buổi, nó thường chỉ quấn lấy nô tỳ nhưng mỗi khi thấy nó nô tỳ lại nghĩ đến ca ca, thật chướng mắt!

-Ra vậy... Lý Nghệ Kỳ, đừng xưng nô tỳ nữa, ta nghe không quen.

-Vậy chủ nhân muốn như nào?

-Cũng không gọi ta chủ nhân, xưng hô bình thường là được.

-Có thể không xưng nô tỳ nhưng ta sẽ nhất quyết gọi chủ nhân.

Ta không nói trước bàn tay vỗ thật mạnh vào mông nàng, ngay lập tức nàng ôm chân ta cọ cọ như một tiểu miêu.

-Nghe lời ta hay không?

-Có a~ ta nghe, ta nghe, tiểu Ninh mau vỗ ta nữa đi.

-Thật ngứa tai!

Tay phải ta vỗ liên tục vào mông nàng, ta có cảm giác ta chính xác là một vị đại thúc biếи ŧɦái, nàng nằm vật trên sàn, ánh mắt mê ly nhìn ta.

-Nữa đi, tiểu Ninh ta muốn nữa.

-Sắp có người đến!

Lời nói vừa thoát khỏi mồm ta nàng lập tức chỉnh quần áo đứng dậy, cả người toát ra vẻ âm hiểm lạnh lùng, ta có chút phục nàng, đổi sắc mặt cũng thật nhanh, hẳn là nàng nên đi đóng phim mới đúng.

-Thưa nhị đường chủ, thuốc đã được đem tới.

-Đặt trên bàn cho ta rồi cút ra ngoài.

-Là nhị đường chủ.

Ta cũng chẳng nói cầm cái bát tu sạch, nàng mỉm cười đến hài lòng dựa vào ngực ta.

-Ta cảm giác ta có chút thích tiểu Ninh.

-Ta thấy là ngươi nên cách xa ta thì hơn.

Dứt lời ta liền bước ra ngoài, ta còn cần tìm Lý Nghệ Hoằng có việc. Lý Nghệ Kỳ nhìn bóng lưng thẳng tắp của người kia có chút mông lung, nàng biết bản thân mới không phải một nữ tử dễ dãi, hàng trăm cặp mắt bị móc đi chỉ vì nhìn nàng, lần đầu tiên có người như vậy khiến nàng muốn ngả vào lòng dù rằng chỉ mới quen, chủ nhân của ta, tiểu Ninh của ta, cũng là vật thử thuốc của ta!!

Tác giả: Nghĩ mãi mới xây dựng được nhân vật Lý Nghệ Kỳ, có ai thấy truyện bất hợp lý chỗ nào không? Nói cho trẫm biết với! Còn nữa, M là trong SM. Không biết có thể dùng google-sama.