Chương 4

-Ngọc nhi, con cùng Ninh nhi chung một gian phòng không vấn đề gì chứ?

-Dạ không thưa sư phụ.

Sư phụ gật đầu nhìn ta cùng sư tỷ rồi rời khỏi. Mai là ngày môn phái gặp mặt, chúng ta tuy cùng chung môn phái nhưng sư thúc, sư bá lại hai người một ngọn núi, duy chúng ta ở riêng một mình. Ở giữa ba ngọn núi là một trấn nhỏ, tuy là trấn nhỏ nhưng thực ra nó khá nhộn nhịp do nhiều anh hùng tề tựu. Hằng năm vào trung thu môn phái chúng ta sẽ gặp nhau ở trấn này, giới hạn là không quá mười người vì dù sao sư thúc, sư bá nhận rất nhiều đồ đệ.

-Sư tỷ, người có muốn ăn gì không?

-Ta không đói. Còn muội?

-Đi cả ngày đường sao lại không đói cho được, sư tỷ người muốn ăn gì cứ nói cho ta, đừng ngại.

-Muội biết nấu ăn sao?

-Đương nhiên a~ sư tỷ cũng đừng xem thường muội.

-Hảo! Vậy tuỳ muội nấu, ta không kén chọn.

Ta gật đầu rồi bước ra ngoài, vừa mở cửa thì ta giật mình vì tiểu khả ái đứng ngoài lạnh lùng nhìn ta.

-Ha hả ngũ muội, ta không có đi ăn vụng đồ ăn.

Ta không hiểu sao thấy hơi chột dạ, tay vô thức nắm vạt áo bản thân, thiên a~ thực sự bị tiểu khả ái phi băng đông cứng mất rồi. Nàng cư nhiên không nói tiếp tục lạnh lùng nhìn ta, ta thấy tình huống không ổn vội kéo tay nàng đến bếp, trước khi đi không quên hướng đến sư tỷ cười lấy lòng. Đi lòng vòng một hồi ta mới biết bị lạc đường, may có tiểu nhị ca chỉ đường cho ta, tiểu nhị ca nói muốn làm gì thì cứ sai đầu bếp nhưng ta khăng khăng không chịu muốn tự làm, may sao chủ khách điếm biết chúng ta là khách quen còn thuộc đại môn phái nên cũng đồng ý.

-Muội sao vậy?? Người muội không ổn chỗ nào??

Ta chợt nhớ biểu hiện lạ của tiểu khả ái, lo lắng nàng bị bệnh ta liền không để ý chạm trán ta vào trán nàng, khuôn mặt tiểu khả ái cư nhiên đỏ bừng lên. Liệu có phải phát sốt không a~

-Ninh... Có phải hay không ngươi thích sư tỷ?

Nani???? Tiểu khả ái thế nhưng lại gọi hẳn tên ta, lại còn hỏi ta có hay không thích sư tỷ... Chuyện gì xảy ra vậy????

-Sư muội, muội có biết thích là như nào không??

-Ta biết, thích chính là muốn cùng người đó một chỗ.

Thiên a~ tiểu khả ái nói cái gì vậy, ừ thì cũng có phần đúng nhưng nàng chỉ là một tiểu cô nương, đáng ra nên ngoài ăn, ngủ, nháo thì cũng là luyện công chứ. Chắc chắn do đại sư huynh tiêm nhiễm rồi, không nên để một mầm non tươi đẹp như tiểu khả ái bị đại sư huynh huỷ hoại!! Ta âm thầm nghĩ nhanh trong đầu rồi đưa ra quyết định, đại sư huynh với tiểu sư muội: TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC!!.

Suy nghĩ xong xuôi ta xoa đầu tiểu khả ái, càng nhìn càng thấy đáng yêu nhịn không được giày xéo hai má nàng. Tiểu khả ái ngước đôi mắt trong veo nhìn ta, môi nàng mấp máy dường như muốn nói gì đó.

-Ngũ sư muội, muội đang ở đâu a~

Âm thanh nghe như tiếng vịt đực của đại sư huynh thực sự làm ta phiền chết, ngươi có thể hay không dậy thì nhanh một chút a~ lão nương sợ chờ đến rụng trứng cái giọng ngươi vẫn quàc quạc như vậy!!

-Suỵt!! Đừng lên tiếng, đừng để đại sư huynh biết chúng ta ở đây.

Tiểu khả ái ngoan ngoãn gật đầu, ta hài lòng tiếp tục xoa đầu, thực sự là xoa đầu đến phát nghiện a~

-Rốt cuộc ngươi có thích sư tỷ hay không??

Nàng kề vào tai ta thì thầm làm ta phát nhột, được rồi, không nên dạy hư tiểu hài tử, dựa vào kinh nghiệm sống 25 năm ở hiện đại của ta, ta chắc chắn sẽ không làm hư hại đoá hoa của Tổ quốc.

-Ta thích sư tỷ... Nhưng ta càng thích muội hơn~

Thiên a~ ta nói cái gì vậy?? Ta vừa thì thầm vào tai sư muội cái gì vậy?? Ta thực sự không cố ý mà.

-Đáng ghét... Không cho ngươi thích sư tỷ!!

-Hảo hảo! Đều nghe muội.

Sao ta cứ có cảm giác dụ dỗ tiểu hài tử vậy nè... Ai nha, quên chưa làm đồ ăn cho sư tỷ nữa, đại ca hẳn cũng đã ra bên ngoài rồi. Ta kêu tiểu khả ái về phòng sợ khói dầu ảnh hưởng không tốt, nàng nhìn ta một chút rồi mới chậm rãi đi lên. Ta nghĩ sư tỷ là công chúa hẳn sẽ ăn thanh đạm nên xắt nhỏ cà rốt cùng su hào làm canh, thời này gia vị còn đơn sơ nên ta chỉ có thể cho chút muối cùng bột ngọt. Nhưng không có thịt thì không được, ta hầm chút thịt cho sư tỷ, vớt đi lớp mỡ ở bên trên, thịt tuy mất chất mỡ nhưng thanh đạm hơn. Suy nghĩ thêm một chút ta chạy nhanh đi mua vài con tôm làm tôm bóc nõn. Làm xong nhìn ba món trước mặt cảm giác thật có thành tựu, ta bưng lên cho sư tỷ nhìn nàng tao nhã gắp ăn, quả đúng là công chúa, ăn thôi mà cũng có khí chất thu hút ánh nhìn đến vậy. Nàng im lặng ăn còn ta ngồi bên cạnh ngắm.

-Thực ngon.

-Sư tỷ người nói sao??

Ta còn đang say mê ngắm sư tỷ bị câu nói của sư tỷ làm giật mình, cảm giác bản thân thất thố vì ngắm sư tỷ lâu như vậy.

-Ta nói muội nấu thực ngon.

-Đa tạ sư tỷ.

-Cái gì mà phải đa tạ, nghe thật xa cách, sau không cần nói như vậy.

-A ân ân, ta biết rồi sư tỷ.

Một bữa ăn cứ như vậy yên yên bình bình trôi qua, đúng là muốn chinh phục một người thì nên chinh phục dạ dày của họ đầu tiên, ta có thể cảm giác được hảo cảm của sư tỷ dành cho ta tăng đột biến nha. Xem ra những ngày tháng sau này của ta sẽ tràn đầu màu hường bay bổng!!