Chương 35 (H)

-Nàng có biết nàng vừa nói gì không?

Ngữ Dung im lặng bám vào vạt áo của ta, tay nàng có điểm run.

-Mạc Ninh, muốn ta.

Trong đêm yên tĩnh, tiếng nói phát ra từ bờ môi của nàng như mồi lửa châm cháy sự bình tĩnh trong ta.

-Nàng có chắc không?

Ẹ lẹ gật đầu, nàng nhắm mắt ngẩng đầu lên, hàng mi như những lan quạt nhỏ che đi đôi mắt, môi chúng ta lại một lần nữa chạm nhau, ta tận lực nhẹ nhàng, ôn nhu vì đối với ta nàng là một bảo vật trân quý.

-Ha, Mạc Ninh...

Nàng hé mở cánh môi, chiếc lưỡi ta nhanh chóng luồn vào chạm đến chiếc lưỡi của nàng, nàng run rẩy nắm chặt lấy y phục ta, khuôn mặt đỏ bừng, hơi thở gấp gáp cùng vài tiếng rên khe khẽ.

-Ưm, ha...

Khoé môi nàng trào ra sợi chỉ bạc, lưỡi ta tiếp tục quấn lấy đầu lưỡi thơm tho của nàng, tiếng mυ"ŧ mát vang lên rõ ràng trong đêm tối.

Chúng ta tách nhau ra khi nàng hết dưỡng khí, tóc dài xoã ra, y phục xộc xệch làm lộ ra chiếc yếm trắng cùng vưu vật bên trong, ta khẽ nuốt khan rồi cúi xuống liếʍ một đường trên cần cổ mẫn cảm của nàng, nàng bám lấy áo ta, tiếng rên dần to hơn.

Cắn rồi mυ"ŧ, mυ"ŧ rồi liếʍ, ta từng bước từng bước rời đôi môi xuống, tay ta nhanh chóng thoát đi y phục của nàng, chỉ còn chiếc yếm trắng cùng tiết khố.

-Đừng... đừng nhìn...

-Nàng luôn đẹp như vậy!!

Ta khẽ cắn vào nhũ hoa của nàng, nàng giật nảy người bám lấy y phục ta, có vẻ nàng không ngờ ta sẽ làm thế, ta tiếp tục vừa cắn vừa liếʍ nhũ hoa của nàng, tay bên kia cũng áp lấy tiểu cầu tròn trịa xoa nắn, của nàng thật to, tay ta không thể bao hết được.

-A... Mạc Ninh... Mạc Ninh...

Nàng nằm dưới thân ta rêи ɾỉ tên ta, tiếng ngâm của nàng như một liều thuốc phiện, càng nghe càng nghiện, ta cắn lên nhũ đầu nho nhỏ hồng hào của nàng, nàng há miệng thở dốc, toàn thân phủ một màu đỏ nhạt thật hấp dẫn.

Ta tiếp tục chăm sóc bên kia, lưỡi ta không ngừng quét qua, ta có thể cảm nhận toàn thân nàng run rẩy, bộ ngực phập phồng theo nhịp thở của nàng và theo từng cái cắn của ta.

Nhũ đầu sưng cứng trong mồm ta, tay ta bò dần xuống dưới cho vào tiết khố, nơi đó đã sớm ướt đẫm, nàng như ngại ngùng kẹp chân lại, kẹp luôn cả tay ta trong đó, ta kí©h thí©ɧ của nàng hoa hạch, thân nàng run rẩy như chiếc thuyền trong cơn bão lớn.

-Ta... ta...

Người nàng căng cứng bấm móng tay xuyên qua y phục ta rồi thở hắt ra, ta còn chưa xong màn dạo đầu mà nàng đã tới. Nàng thở hổn hển nhìn ta.

-Ta còn chưa bắt đầu mà.

Ta vô tội nhìn nàng, nàng hừ một tiếng quay đi, chợt nhận ra bản thân còn đang mặc đồ, ta cũng thoát đi y phục áp trên người nàng.

-Đêm còn dài.

Ta thì thầm bên tai nàng rồi ngậm lấy, nàng run lên dùng tay ôm quanh cổ ta, nơi đó của ta và nàng chạm vào nhau, xúc cảm tuyệt vời tới mức chúng ta cùng rùng mình. Khẽ đưa đẩy thân mình để có thể tiếp hợp nhiều hơn, dòng suối của nàng ướt đến tràn sang bên ta, nàng giờ không nói được thành lời, chỉ có tiếng thở hổn hển đáp trả, ta tăng tốc độ cọ xát thật nhanh, nàng lại một lần nữa căng cứng người, móng tay bấm sâu vào lưng ta, lần thứ hai trong một buổi tối.

-Một lần nữa nhé Ngữ Dung.

Nàng không đáp lời ta nhưng đôi chân đang hé mở chính là câu trả lời, ta cúi đầu xuống hít một hơi thật sâu, mùi thơm ngọt khiến ta hận không thể ăn luôn nàng.

-Đừng... nơi đó bẩn lắm...

Ta không trả lời mà chiếc lưỡi bắt đầu hoạt động, dòng suốt ngày càng tiết ra nhiều hơn, vị thanh ngọt nhàn nhạt của nàng khiến ta phát cuồng, càng lúc càng không kiểm soát.

-Lại... lại là cảm giác đó...

Nàng yếu ớt nói, một dòng nước ấm phun vào mặt ta, cơ thể nàng cũng thật nhạy cảm, đã là lần thứ ba rồi.

-Ngữ Dung, liệu ta có thể chứ? Nàng sẽ là của ta chứ?

Ta hỏi nhưng nụ cười có chút dâʍ đãиɠ nhìn nàng, tay ta vạch ra cánh hoa, ngón tay khều hạt đậu nhỏ.

-Ân. Ta là của nàng, là của nàng.

Nàng vừa dứt lời ngón tay ta đi vào, nơi đó ấm nóng bao chặt lấy ngón tay ta, chợt ta nghe tiếng nàng khóc.

-Làm sao vậy? Nếu nàng không muốn ta sẽ ngừng.

Ta chuẩn bị rút tay ra thì nàng kẹp chặt lại, mặt nàng đỏ bừng xiết lấy sàng đan.

-Cuối cùng cũng được làm người của nàng, ta... ta là hạnh phúc, nàng tiếp tục đi.

Nghe những lời như vậy ta không kìm nổi yêu thương, ta hôn lên môi nàng, ngón tay trong u cốc đưa đẩy nhẹ nhàng.

-Nàng có thể... nhanh hơn?

Hai từ cuối gần như bị nàng nuốt xuống nhưng vẫn đủ để ta nghe thấy, ta thêm một ngón tay vào trong, nàng nâng hông lên để ta có thể vào sâu hơn, tốc độ ta cũng cải thiện, hai ngón tay được vách tường mềm mại bao lấy.

-A... a... ân... nhanh, nhanh quá rồi.

Người nàng hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, hai chân nàng mở rộng hơn để nghênh đón ta, eo nàng cũng đưa đẩy theo từng nhịp của ta.

-Nàng biết nên gọi ta là gì mà!

-Tướng... ách tướng công...

-Ngoan, để ta thưởng nàng.

Một ngón tay nữa được thêm vào, bên trong chật chội chứa đến ba ngón tay của ta, nàng cong người lên, vách tường thít chặt đến cực điểm, nơi đó nước ào ạt tuôn ra, nàng lêи đỉиɦ lần thứ tư. Ta đợi đến khi nàng xụi hẳn xuống mới rút từ từ từng ngón tay ra, ngón cuối cùng vừa rút, dòng nước trắng theo đó chảy ra, ướt đẫm cả sàng đan bên dưới. Nàng vì mệt mỏi nên đã ngủ thϊếp đi, đêm nay đã là quá sức với nàng.

Ta giặt sạch chiếc khăn tỉ mỉ lau thân thể cho nàng, đến lúc sạch sẽ ta mới lên giường ôm nàng vào lòng, nàng nghiêng qua dụi đầu vào ngực ta, hơi thở của nàng lướt qua khiến ta muốn nàng một lần nữa. Ta phải hết sức kiềm chế cảm giác ấy, chỉ đơn thuần ôm nàng.

-Ngủ ngon nương tử.

Ta hôn một cái thật nhẹ lêи đỉиɦ đầu nàng rồi từ từ nhắm mắt, người trong lòng bên khoé môi kéo cong một nụ cười ấm áp thêm ôm chặt lấy nhau. Một đêm ngọt ngào qua đi.

Tác giả: Không thể ngờ ta còn chưa từng thực hành qua, thôi không sao, ít nhất đã từng xem heo chạy, chỉ là chưa được ăn thịt heo.