Chương 14

[….

"Tuyển thủ tiếp theo lên sân khấu, đến từ Vạn Sơn chi tổ Côn Lôn Khư… Phụ cận tiểu huyện thành, chúng ta cùng hoan nghênh người khiêu chiến số ba… Tiểu Suất!

Sư Vân Tịnh, hoặc là lúc này nên gọi hắn là Suất Vân Phù, chậm rãi đi lên đài khiêu chiến.

Hắn mang mặt nạ trắng bạc, chỉ lộ ra hàm dưới trắng nõn tinh xảo. Ánh mắt mờ mịt trong bóng tối, khiến cho người ta không phân biệt được thần sắc.

Cách lúc Suất Vân Phù khôi phục trí nhớ sống lại đã tròn ba năm.

Ba năm nay, dưới sự khuyên giải và chỉ đạo của tiền bối Thực Tu, hắn đã tìm được phương hướng mới.

Khi còn bé ở trong cung, đầu bếp nữ cùng các Tiểu nhị vô cùng khen ngợi hắn là một kỳ tài điêu khắc củ cải. Sau rất nhiều năm, Suất Vân Phù lầm tưởng đó là những bước đầu hiển lộ tạo nghệ đao kiếm của hắn, cho tới bây giờ hắn mới hiểu được, củ cải dưới đất chung quy không thể thành kiếm bạch ngọc được.

Vậy thì sao?

Hắn cũng có thể trở thành đầu bếp.

Suất Vân Phù ba năm qua đã đi du lịch khắp nơi, thỉnh giáo rất nhiều người dân ở các địa phương khác nhau, học được nhiều món ăn địa phương.

Mà hôm nay chính là lúc hắn thể hiện ra tay nghề.

Hắn báo danh thi đấu cuộc thi Trù vương tranh bá của đại lục Huyền Chân, cũng dựa vào thực lực xông vào trận chung kết sân thi đấu.

Người dẫn lời nói: "Biểu hiện mấy trận trước của thí sinh Tiểu Suất vô cùng nổi bật, khách mời làm giám khảo đang ngồi đây đều rất mong chờ biểu hiện của ngươi."

Những lời này một nửa là lời khách sáo, Suất Vân Phù hời hợt nhìn xuống ghế giám khảo.



Hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc mà hắn khắc cốt ghi tâm.

Đó là bằng hữu kiếp trước của hắn, cũng là người đã đâm hắn ở bí cảnh, ở trong tông môn lại vu khống hắn, là đầu sỏ làm cho hắn rơi xuống tình cảnh ngày hôm nay.

Triều Thiên Tông - Cơ Dữ Ý.

Chợt nhìn thấy cố nhân, Suất Vân Phù không có phản ứng dư thừa nào.

Cơ Dữ Ý tựa hồ cũng không nhận ra hắn, ngồi ở trên ghế giám khảo, ý cười dào dạt như gió xuân.

Người dẫn dắt hỏi: "Tuyển thủ Tiểu Suất, không biết trận chiến này nguoiq định làm món gì?"

Suất Vân Phù đáp: "Những năm gần đây ta đã đến Lỗ Địa, đến một tòa gọi là Cửu Hoa Lâu. Nghe nói ăn xong đại tràng kho tàu của bọn họ làm giống như ăn được Cửu Chuyển tiên đan vậy, bởi vậy món này còn được gọi là Cửu Chuyển Đại Tràng."

Trong thức hải, Thực Tu Tiền bối đột nhiên cả kinh nói: "Không phải đã nói là làm Thi Lễ Bạch Quả sao?"

Suất Vân Phù nói: "Tiền bối yên tâm, ở trên sân thi đấu, ta tự có chừng mực."

Tiền bối nghe vậy biết ý hắn đã quyết: "Tiểu tử nhà ngươi!"

Cửu Chuyển Đại Tràng là món ăn nổi tiếng của Lỗ Địa.

Ruột già hồng hào sáng bóng, chú trọng dùng nguyên liệu, thành phẩm kiêm vị chua ngọt đắng cay mặn, cực kỳ khảo nghiệm bản lĩnh của đầu bếp làm ra.

Mặc dù trù nghệ của Suất Vân Phù rất tốt, nhưng cũng không nắm chắc mười phần.

Thực Tu tiền bối tạm thời không biết dụng ý đổi món ăn nhất thời của hắn, nhưng nhìn bộ dáng Suất Vân Phù đã tính toán sẵn trong lòng liền biết hắn đã có diệu kế khác.