Chương 19

Chẳng lẽ thiếu nữ đứng trước mặt hắn cũng giống như sư tôn của hắn trọng sinh trở về.

Nhưng mà từ khi sư tôn trọng sinh trở về đều nhìn chằm chằm người yêu trong lòng mà đời trước đã chết thảm, ý muốn đền bù tiếc nuối đã qua, thật là nhàm chán.

Còn Ngu gia đại tiểu thư trước mắt hắn là có mục đích gì?

Cũng giống như bọn hắn, là người trọng sinh trở về sao?

Có lẽ không phải, nếu như Ngu gia đại tiểu thư đời trước thông minh như vậy, tâm tư tinh tế như vậy thì sẽ không đến mức hại chết cả nhà Ngu gia, đến lúc chết đi vẫn không phát hiện ra bản thân chỉ là một kẻ chốt thí.

Đoạt xá? Hay là cô hồn dã quỷ?

Thiếu nữ đứng trước mặt hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của hắn, nở ra một nụ cười rạng rỡ, mang theo ý lấy lòng.

“Đại hiệp!” Nàng nói.

Yến Hành Chu nhắc nhở nàng: “Ta họ Yến, tên Yến Hành Chu.”

“Nga.” Nàng sửa lại lời nói: “Yến tiên quân!”

Yến Hành Chu lộ ra nụ cười ôn hoà: “Cô nương có chuyện gì xin cứ nói.”

Thiếu nữ do dự đáp: “Đại hiệp… Không, Yến tiên quân có đi lên Thương Đãng Sơn hay không?”

Thương Đăng Sơn… Thật là có ý tứ.

Hắn chậm rãi hỏi: “Tết Trung Nguyên ở Thương Đãng Sơn cũng không có gì hay để đi, cô nương thật ra muốn đi đến nơi nào?”

Giữa đôi lông mày của thiếu nữ lộ ra dáng vẻ đau thương, giống như có nỗi khổ trong lòng không thể giải thích, cặp mắt lại cực kỳ linh động.

Cô làm bộ làm tịch nói: “Ta biết ta chỉ là một tên Luyện Khí Kỳ đi Thương Đãng Sơn cũng giống như đi vào chỗ chết, nhưng… Ta không thể không đi.”

Yến Hành Chu suýt nữa cười ra thành tiếng.

Đúng lúc, hiện tại vợ chồng Ngu gia chắc là đang ở trên Thương Đãng Sơn, hắn mơ hồ nhớ được đời trước Ngu Giác chính là ở trên Thương Đãng Sơn gia nhập vào Thương Hải Tông.

Ngu gia đại tiểu thư lại muốn đi lên Thương Đãng Sơn…

Những biến số luôn khiến người ta mong đợi, Yến Hành Chu khó có lúc tỏ ra bao dung, săn sóc hơn nói: “Gia sư của ta đang ở trên Thương Đãng Sơn, để cho tại hạ tiễn cô nương một đoạn đường.”

Thiếu nữ mắt sáng ngời đáp: “Đa tạ đại hiệp!”

Lần này Yến Hành Chu cũng không sửa lại cách xưng hô của cô.



Ngu Khuyết nhìn trường kiếm trước mặt chất lượng đã không còn đạt đến một phẩm, trầm mặc một lúc.

Yến Thành Chu nhiệt tâm nói: “Cô nương, để tại hạ kéo cô lên.”

Ngu Khuyết là một Luyệt Khí Kỳ, cô còn không biết cách ngự kiếm, để cho một “Nhân vật trọng yếu” sâu không lường được dẫn cô đi, cảm giác này thật là đặc biệt.

—— Mặc dù ban đầu cô cũng có suy nghĩ sẽ làm như vậy, nhưng khi thật sự xảy ra…

“Tôi sợ độ cao.” Cô nói với hệ thống.