Chương 67: Thế giới hiện thực

Tuy rằng Thời Lễ ngoan ngoãn về phòng, nhưng vẫn luôn tò mò Thẩm Kinh Diễn sẽ nói gì với ba mẹ, bởi vậy nhịn không được dán ở trên cửa để nghe, nhưng mà trong nhà cách âm quá tốt, mặc kệ cô nỗ lực thế nào, cũng không nghe được một chút động tĩnh gì.

Khi cô đang sốt ruột có nên đi ra ngoài hay không, trên cửa đột nhiên truyền đến một tiếng động, cô sợ tới mức bắn lên, chờ tiếng đập cửa lại vang lên thì mới phản ứng lại, nhanh chân đi mở cửa.

Ngoài cửa Thẩm Kinh Diễn đang muốn gõ tiếp, nhìn thấy cửa đột nhiên mở ra thì dừng một chút, lại nhìn Thời Lễ còn chưa kịp thu hồi vẻ kinh ngạc, tức khắc hiểu rõ: “Em nghe lén à?”

“Em không nghe thấy gì hết.” Vẻ mặt Thời Lễ nghiêm túc.

Khóe môi Thẩm Kinh Diễn giương lên: “Làm sao anh biết em có nghe được hay không?”

“Thật sự không có.” Thời Lễ muốn kéo anh vào trong phòng nói chuyện, nhưng anh lại ngăn cô lại.

“Chú dì đang ở trong phòng khách, muốn cùng chúng ta tâm sự.” Thẩm Kinh Diễn nói.

Thời Lễ nhanh chóng thấy khẩn trương: “Em không đi, chắc chắn là họ muốn mặt đối mặt ép chúng ta chia tay.”

“Vậy nếu chú dì muốn chúng ta chia tay, em sẽ nghe theo sao?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

Thời Lễ lắc đầu: “Không bao giờ, chết cũng không bao giờ.”

Đáy mắt Thẩm Kinh Diễn hiện lên một tia ý cười: “Kiên định như vậy?”

“Chuyện liên quan đến anh, chắc chắn phải kiên định.” Thời Lễ nói xong trộm liếc mắt ra bên ngoài một cái, đè thấp giọng nói, “Nếu không anh đi trước đi, để lại em ra khuyên nhủ họ.”

Tuy rằng ba mẹ đều là người hiểu biết, cũng sẽ không bởi vì không muốn Thẩm Kinh Diễn làm con rể, thì sẽ nói với anh những lời ác ý gì đó, nhưng Thời Lễ vẫn muốn bảo vệ anh, không cho anh chịu một chút thương tổn nào.

Thẩm Kinh Diễn cảm giác được cô khẩn trương, trấn an sờ sờ đầu cô: “Vừa rồi anh đã nói chuyện qua với họ rồi, họ sẽ không còn bắt chúng ta chia tay.”

Thời Lễ trưng ra vẻ mặt ‘em không tin’.

“Lại đây đi, em cũng không thể trốn tránh cả đời.” Thẩm Kinh Diễn dở khóc dở cười.

Thời Lễ cảm thấy anh nói cũng có đạo lý, trong lúc nhất thời hơi do dự, trong phòng khách truyền đến tiếng thúc giục của mẹ Thời, Thời Lễ thở dài một tiếng, nhận lệnh đi theo anh ra phòng khách.

“Ngồi xuống.” Vẻ mặt mẹ Thời nghiêm túc.

Thời Lễ mím môi, cùng Thẩm Kinh Diễn ngồi đối diện với ba mẹ, trước khi ba mẹ mở miệng nhanh chóng bày tỏ thái độ: “Dù sao chúng con cũng sẽ không chia tay, cho dù không cho chúng con gặp mặt, chúng con cũng không chia tay.”

Mẹ Thời tức giận trừng mắt liếc cô một cái: “Không bắt con chia tay.”

“… Vậy lại nghĩ ra âm mưu quỷ kế mới sao?” Vẻ mặt Thời Lễ cảnh giác.

Nếu không phải bận tâm Thẩm Kinh Diễn đang ở đây, mẹ Thời thật sự muốn đánh cô, nhịn nửa ngày mới mở miệng: “Mẹ vừa rồi đã thương lượng qua với ba con, đồng ý cho hai đứa tiếp tục ở bên nhau.”

Ánh mắt Thời Lễ sáng lên, tiếp theo có chút không thể tin được: “Thật vậy sao?”

“Bởi vì mẹ cùng ba con phát hiện, đúng thật là tìm không ra đứa con rể nào ưu tú hơn so với Tiểu Thẩm, hơn nữa cậu ấy đã bảo đảm, về sau sẽ không để con gặp bất luận nguy hiểm gì, cho nên ba mẹ chấp nhận cho hai đứa một cơ hội.” Mẹ Thời nhíu mày nói.

Thời Lễ ngơ ngẩn nghe xong, lập tức vui sướиɠ nhìn Thẩm Kinh Diễn một cái, lúc này mới quay đầu nói với mẹ Thời: “Cảm ơn mẹ yêu!”

“Nhưng cũng đừng vui quá sớm, chúng ta còn có điều kiện.” Ba Thời nhắc nhở.

Thời Lễ vẫn vui như cũ: “Điều kiện gì vậy ạ, chỉ cần ba mẹ đừng ép chúng con chia tay là được.”

“Người trẻ tuổi như hai đứa yêu nhau, ai cũng không thể bảo đảm có thể kéo dài mãi mãi hay không, cho nên vì tránh cho hai đứa hối hận, ba cùng mẹ con có điều kiện, chính là ít nhất phải quen biết thêm hai năm nữa thì mới có thể bàn đến việc kết hôn, trước khi đính hôn không thể ở chung, con không được phép đi ra ngoài ở, Tiểu Thẩm cũng không thể qua đêm ở nhà chúng ta, không phải ba mẹ cổ hủ, chủ yếu là vì bảo vệ thanh danh của con gái, điểm này các con có thể đồng ý không?” Ba Thời nói, ánh mắt chuyển hướng đến Thẩm Kinh Diễn.

Khi Thẩm Kinh Diễn nghe được ít nhất hai năm sau mới có thể kết hôn, mày không khỏi nhíu nhíu: “Hai năm quá lâu rồi, cháu muốn cưới cô ấy luôn bây giờ.”

“Không được, Thời Lễ còn nhỏ, nhỡ đâu có ngày nào đó hối hận thì làm sao? Lại nói hai đứa nhanh như vậy đã muốn kết hôn, cũng chưa có hiểu biết nhất định về nhau, chú không muốn đầu óc nóng lên liền muốn kết hôn.” Ba Thời lập tức phản đối.

Thời Lễ ỉu xìu nói: “Ba, chúng con đã quen biết nhau rất lâu rồi.”

“Nói bậy, cái tính này của con chuyện gì cũng không giấu được, nếu đã quen biết nhau lâu, sao chúng ta lại không biết?” Mẹ Thời hỏi.

Thời Lễ ngượng ngùng: “Thì là… Do bọn con giấu tốt, nếu không phải lần này anh ấy bị thương làm tâm trạng con không tốt, phỏng chừng đến bây giờ ba mẹ vẫn còn chưa biết.”

Ba Thời không còn lời gì để nói, sau một lúc lâu giận dữ hỏi: “Cho nên rốt cuộc đã quen nhau bao lâu!”

“À là… Mấy năm,” Thời Lễ hàm hồ nói một câu, nhìn thấy sắc mặt ba mẹ thay đổi thì nhanh chóng nhấn mạnh, “Không phải yêu sớm!”

“Sau mười tám thì mới không tính là yêu sớm, con lại nói đã nhiều năm… Là sau khi tốt nghiệp cao trung đã quen nhau?” Mẹ Thời nhíu mày, “Nhưng khi đó con vẫn là học sinh, cậu ấy cũng đã có công việc rồi nhỉ?”

Thời Lễ không nghĩ tới càng nói càng sai, lập tức nhìn về phía Thẩm Kinh Diễn xin giúp đỡ. Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, đứng ra giải thích nói: “Chú dì, cháu lúc đó cũng vẫn đang đọc sách, cũng coi như là học sinh.”

Vẻ mặt mẹ Thời lúc này mới tốt hơn chút: “Vậy đi, hai đứa cũng đã yêu nhau một đoạn thời gian, nhưng Thời Lễ vẫn chưa có tiếp xúc nhiều tới xã hội, nếu cứ như vậy mà kết hôn với cháu, đối với cuộc sống của nó về sau cũng không công bằng, tóm lại điều kiện của dì và chú sẽ không thay đổi, nếu hai đứa vẫn luôn muốn ở bên nhau, vậy nghe lời, hai năm sau lại nói đến việc kết hôn.”

Thẩm Kinh Diễn còn muốn nói tiếp, bị Thời Lễ kéo một chút, dừng một chút rồi đồng ý, ở đó cho tới ban đêm, Thời Lễ nhảy nhót đi tiễn Thẩm Kinh Diễn.

“Không nghĩ tới ba mẹ lại đồng ý chúng ta ở bên nhau nhanh như vậy, thật sự là quá tốt.” Khóe môi Thời Lễ vẫn luôn cong lên.

Thẩm Kinh Diễn lại không vui mấy: “Họ muốn chúng ta hai năm sau mới được kết hôn.”

“Hai năm mà thôi, rất nhanh.” Thời Lễ an ủi nói.

Thẩm Kinh Diễn mím môi: “Chỉ là anh muốn ở bên em nhanh hơn.”

“Được rồi, cùng lắm thì về sau em trộm chạy đi tìm anh, dù sao lúc chưa yêu đương em cũng thường xuyên chạy ra ngoài chơi, họ cũng sẽ không nói gì đâu.” Thời Lễ tận khả năng tạo niềm vui cho anh.

Thẩm Kinh Diễn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn thỏa hiệp: “Vậy em hôn anh đi.”

Thời Lễ mỉm cười nhón mũi chân, ở dưới đèn đường cho anh một nụ hôn dài. Khi kết thúc, Thẩm Kinh Diễn càng không thỏa mãn, cúi người đè trán ở trên vai cô, sau một lúc chậm rãi nói: “Thật muốn mang em đi luôn bây giờ.”

“Vậy không cần nghĩ nữa, ba mẹ em sẽ không đồng ý.” Thời Lễ vô tình từ chối.

Thẩm Kinh Diễn bất mãn: “Vậy không có biện pháp khác sao?”

“Biện pháp khác chính là, anh ở trước mặt ba mẹ em biểu hiện ngoan ngoãn, khi họ đặc biệt thích anh, nói không chừng sẽ cho chúng ta kết hôn trước đó.” Thời Lễ mềm mại dỗ anh.

Thẩm Kinh Diễn cũng coi như có chút hy vọng, ngồi dậy nghiêm túc nhìn cô: “Yên tâm, anh sẽ biểu hiện thật tốt, để họ cảm thấy có lỗi nếu không gả em cho anh.”

“À, vậy chúc anh thành công.” Thời Lễ tà tà liếc mắt nhìn anh một cái, yên lặng nắm tay anh.

Khóe môi Thẩm Kinh Diễn hơi câu lên, chậm rì rì cùng cô đi ra ngoài tiểu khu, khi chuẩn bị lên xe, Thời Lễ ngừng lại: “Anh đi đi, em tới siêu thị chút.”

“Đi siêu thị làm gì?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

Thời Lễ ngượng ngùng thè lưỡi: “Hai ngày nữa chắc dì cả sẽ tới, mua ít đồ chuẩn bị.”

“Vậy anh đi cùng em.” Thẩm Kinh Diễn vô cùng dính người.

Thời Lễ vốn muốn nói không cần, nhưng thấy anh kiên trì như vậy, đành phải dắt anh đi theo. Hai người cùng tới siêu thị, đẩy xe đẩy không nhanh không chậm đi dạo, hai người một đường đi tới khu cần đến, Thời Lễ cầm hai gói băng vệ sinh so sánh, vừa nhấc đầu liền thấy Thẩm Kinh Diễn ở phía trước đang nhíu mày nhìn chằm chằm kệ để hàng.

Thời Lễ dừng một chút, bước qua, để hai gói băng vệ sinh vào xe đẩy: “Anh đang nhìn gì vậy…”

Vừa quay đầu, liền nhìn thấy có một kệ để đồ dùng an toàn, cô tức khắc sửng sốt một chút.

“Hai đêm lần trước của chúng ta… Hình như chưa từng dùng qua cái này nhỉ?” Thời Lễ chần chờ hỏi.

Thẩm Kinh Diễn im lặng trong chớp mắt: “Không có.”

“… Vì sao lại không dùng?” Thời Lễ cạn lời.

Thẩm Kinh Diễn nhìn về phía cô: “Thói quen.”

Thời Lễ: “…” Cũng đúng, trong thế giới tiểu thuyết cô không có khả năng mang thai, nên cũng chẳng nghĩ tới dùng biện pháp an toàn gì, Thẩm Kinh Diễn làm nam phụ trong đó, càng không nghĩ tới mấy thứ này, hai người bọn họ đều không quan tâm đến việc đó, thế cho nên tới thế giới hiện thực, cũng…

“Xin lỗi, anh không phải cố ý.” Thẩm Kinh Diễn nắm lấy tay cô.

Thời Lễ ngượng ngùng cười: “Không, không có việc gì, cũng chỉ có hai buổi tối mà thôi, nào có dễ dàng trúng chiêu như vậy.”

Thẩm Kinh Diễn im lặng không nói.

“… Anh đừng không nói lời nào, làm em thấy sợ.” Vẻ mặt Thời Lễ hoảng sợ.

Thẩm Kinh Diễn an ủi xoa xoa tóc cô: “Không có việc gì, nếu có thì sẽ sinh, vừa lúc có thể kết hôn sớm.”

“… Anh vẫn nên đừng nói chuyện,” Thời Lễ liếc nhìn anh một cái, cầm băng vệ sinh trong xe đẩy ra quơ quơ, “Thấy không, hai ngày nữa thì dì cả sẽ tới rồi, em không có khả năng trúng chiêu.”

Thẩm Kinh Diễn nhợt nhạt cười: “Ừm, đã biết.”

Thời Lễ lúc này mới vừa lòng, lại cùng anh đi mua mấy gói đồ ăn vặt, khi hai người ra ngoài thì ai về nhà nấy. Sau khi Thời Lễ về đến nhà, vẫn luôn nhớ đến việc mấy ngày hôm trước không dùng biện pháp an toàn, rất muốn đi mua que thử thai thử một chút, nhưng nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy thôi, hiện tại người muốn có con khó như vậy, sao có thể nói có là có.

Cô tự phụ đạo tốt tâm lý cho chính mình, liền hoàn toàn không lo lắng gì nữa, cho đến ba ngày sau, cô nhìn chu kỳ tính ngày kinh nguyệt trên điện thoại, hoàn toàn chìm vào im lặng.

Ngày thường dì cả của cô tới rất chuẩn, qua tuổi dậy thì cơ hồ không có ngày muộn hay đến sớm gì cả, hôm nay vốn dĩ nên tới, cô cũng đã làm tốt chuẩn bị rồi ――

Nhưng mà hiện tại lại không có gì hết

Thời Lễ nuốt nước miếng, tìm tòi nguyên nhân dì cả đến muộn, nhìn thấy trên mạng đều đang nói do việc mang thai, cảm giác đầu sắp nổ mất. Cũng may tìm kiếm mãi, cuối cùng cũng phát hiện ra một tiếng nói khác, nói là do trong sinh hoạt, cũng có khả năng khiến nó chậm lại.

Điều này không chính xác!

Thời Lễ nháy mắt yên tâm, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không có việc gì thì ra ngoài hẹn hò với Thẩm Kinh Diễn.

“Cái kia của em vẫn chưa tới sao?” Thẩm Kinh Diễn hỏi lần thứ một trăm.

Thời Lễ liếc nhìn anh: “Vẫn chưa tới, nhưng anh cũng không cần chờ mong, em đã tra qua, đây là hiện tượng bình thường.”

“Không bằng đi kiểm tra một chút?” Thẩm Kinh Diễn trấn an nhéo sau cổ cô.

Thời Lễ lắc đầu: “Không cần, thân thể của mình, chính mình tự biết.”

Thẩm Kinh Diễn im lặng một lát: “Kiểm tra một chút thôi, đừng sợ.”

Thời Lễ không nói, yên lặng nửa ngày mới cẩn thận hỏi: “Nếu thật sự có thì làm sao?”

“Kết hôn, sinh con ra.” Thẩm Kinh Diễn trả lời.

Thời Lễ im lặng.

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, mắt hơi hơi nheo lại: “Em không muốn kết hôn, hay là không muốn sinh?”

Thời Lễ: “…” Không biết nữa, chỉ là khi nghe tới hai việc, theo bản năng muốn trốn tránh.

“Nếu không có thì không sao, nhưng phải kết hôn.” Thẩm Kinh Diễn mang vẻ mặt vô cảm.

Khóe miệng Thời Lễ giật giật: “Cũng chưa có kiểm tra đâu, anh đã cảm thấy sẽ có con?”

“Ừm, chắc chắn có.” Thẩm Kinh Diễn mang ngữ khí kiên định.

Thời Lễ dừng một chút, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Vì sao?”

Thẩm Kinh Diễn không nói, Thời Lễ đợi nửa ngày, khi cho rằng anh sẽ không trả lời, thì anh đột nhiên mở miệng: “Anh có mơ tới đứa bé.”

Thời Lễ thiếu chút nữa bị nước miếng làm cho sặc chết: “Mơ cái gì cơ?”

“Mơ về đứa bé,” Thẩm Kinh Diễn nhìn về phía cô, “Là một bé gái.”

Thời Lễ: “…” Vậy thì anh khá đấy.

Vốn đang rất khẩn trương sợ hãi, bị anh đột nhiên chọc cười như vậy, Thời Lễ dở khóc dở cười lôi kéo anh đi hẹn hò, cũng không có nhắc lại việc đó nữa.

Chỉ là tới tối Thẩm Kinh Diễn đưa cô về đến cửa tiểu khu, cô nhìn tiệm thuốc bên cạnh tiểu khu lại hơi do dự, chờ Thẩm Kinh Diễn rời đi, ma xui quỷ khiến đi vào mua chút đồ, mua xong liền chạy nhanh về nhà.

Bởi vì trong lòng có chuyện, Thời Lễ vừa về đến nhà liền chui tọt vào phòng vệ sinh trong phòng ngủ, cẩn thận nghiên cứu nửa ngày mới mở túi gói ra, vẻ mặt nghiêm túc kiểm tra một lần.

Ba phút sau, cô nhìn hai vạch đỏ bên trên, biết mình lần này lại muốn ăn đánh rồi.