Chương 49: Cướp đoạt máy quay

Gà trống Kim Xán Xán quả thực tận lực, nó càng kêu to càng cao trào, Vạn Âm Quỷ Cờ che trời kia liền thu càng nhỏ.

Trần Thính Vân nhìn Vạn Âm Quỷ Cờ trên đỉnh đầu này nguyên bản lớn ước chừng như toàn bộ đảo, theo oan hồn bên trong Vạn Âm Quỷ Cờ càng ngày càng ít, Vạn Âm Quỷ Cờ hiện tại đã thu nhỏ lại đại khái chỉ lớn như quốc kỳ.

Gà trống thực vất vả, trong quá trình còn mổ không ít Bổ Khí Đan, lúc này mới bảo đảm hơn vạn oan hồn bên trong Vạn Âm Quỷ Cờ có thể từ Vạn Âm Quỷ Cờ giam cầm thoát ra.

Không muốn đi, cũng phải đi.

Cuối cùng một cái cũng đừng nghĩ ăn vạ!

Mắt thấy gà trống Kim Xán Xán sắp hoàn thành hành động vĩ đại này, cố tình có Trình Giảo Kim* chạy ra.

* Trình Giảo Kim: là một nhân vật trong lịch sử Trung Quốc, thường được nhắc đến để chỉ những người chuyên " kỳ đà cản mũi".

Người tới xông thẳng đến Vạn Âm Quỷ Cờ trên trời kia.

Tuy nói Phùng Lập Thương đã chết, nhưng Vạn Âm Quỷ Cờ này vẫn là một pháp khí rất lợi hại.

Ngay cả Kim Đan kỳ tu sĩ cũng không khống chế được nó, không cẩn thận sẽ bị Vạn Âm Quỷ Cờ phản phệ.

Phùng Lập Thương có thể lấy thực lực Kim Đan trung kỳ điều khiển Vạn Âm Quỷ Cờ, đều do hắn là đoạt xá, linh hồn lực mặc dù giảm xuống không ít cũng vẫn là Nguyên Anh, hơn nữa vạn âm quỷ trên lá cờ còn có hồn ấn Phùng Lập Thương.

Nhưng mà sau khi oan hồn Vạn Âm Quỷ Cờ đều tan đi, này muốn Vạn Âm Quỷ Cờ nhận chủ liền dễ dàng hơn.

Thời điểm Mặc Thủy Tiên Tinh Túc Môn nghe tin chạy tới, Lâm Thừa Phong đã thiêu chết Phùng Lập Thương, nàng không có chứng kiến quá trình Lâm Thừa Phong hung tàn đại chiến Phùng Lập Thương, chỉ thấy gà trống Kim Xán Xán đang liều mạng gáy để vạn oan hồn đi đầu thai.

Mặc Thủy Tiên ra tay đoạt Vạn Âm Quỷ Cờ muốn đem nhận chủ, Lâm Thừa Phong cũng lười muốn biết người tới là ai đã trực tiếp phóng một quả địa tâm hỏa bạo liệt cầu siêu to, trực tiếp đem cái thứ bay trên trời kia nổ sạch sẽ.

Không có mắt dám đoạt.

Địa tâm hỏa bạo liệt cầu siêu to uy lực thật lớn, làm không khí trực tiếp tăng lên mười mấy độ.

Mặc Thủy Tiên cho dù ý thức được nguy hiểm liều mạng thoát đi, cũng bị tàn lửa địa tâm hỏa bạo liệt cầu nổ mạnh bỏng rát, đầu tóc đen bị thiêu hết không nói, mặt cũng bị thiêu hủy nửa bên.

“A a!!”

Mặc Thủy Tiên bị bỏng thảm thiết, Lâm Thừa Phong sau khi làm người bỏng còn làm bộ hiểu lầm nàng là đồng lõa Phùng Lập Thương, trong tay ấp ủ địa tâm hỏa bạo liệt cầu liền muốn phóng tới đem Mặc Thủy Tiên nổ chết.

Liên Thần Tinh vốn cùng Mặc Thủy Tiên đối nghịch, thời điểm nàng thấy Lâm Thừa Phong lấy địa tâm hỏa bạo liệt cầu siêu to thiêu hủy Vạn Âm Quỷ Cờ trong lòng còn có chút tiếc hận, nhưng thấy Mặc Thủy Tiên không biết tự lượng sức mình đoạt Vạn Âm Quỷ Cờ không thành lại bị bỏng liền thầm hưng phấn.

Nhìn thấy Lâm Thừa Phong hiểu lầm thân phận Mặc Thủy Tiên cũng không nhắc nhở, muốn Lâm Thừa Phong bổ xung thêm một cầu đem nổ chết.

Mượn Tinh Túc Môn cây đao này đối phó Lâm Thừa Phong chướng mắt này, mặc dù đến lúc đó nàng giúp tiểu đồ đệ đại nghĩa diệt thân cũng hợp tình hợp lý.

Chỉ tiếc đại hòa thượng Không Đồng đem Lâm Thừa Phong cản lại.

“Đừng đừng đừng, là Tinh Túc Môn Mặc Thủy Tiên đạo hữu, nàng không phải ngoại vực tu giả.”

Đại hòa thượng Không Đồng kỳ thật cũng đã nhìn ra Mặc Thủy Tiên định bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng cướp đoạt Vạn Âm Quỷ Cờ, hành vi đạo tặc này thực sự làm người khinh thường.

Thậm chí còn suy đoán đến Mặc Thủy Tiên nếu là làm Vạn Âm Quỷ Cờ nhận chủ còn có khả năng sẽ gϊếŧ bọn họ diệt khẩu đến lúc đó toàn bộ đổ trên người ngoại vực tu giả.

Chỉ là hiện giờ Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh nguy hiểm chưa giải quyết, Mặc Thủy Tiên tốt xấu vẫn là đứng ở bên Thương Côn đại lục, có thể thêm một sức chiến đấu liền thêm một sức chiến đấu.

Hắn nhìn không thấu Lâm Thừa Phong rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, nhưng hắn đơn thương độc mã, nếu bởi vì Mặc Thủy Tiên kết oán mà đối đầu với toàn bộ Tinh Túc Môn, chỉ sợ sẽ không ổn.

“Trên người nàng ta tà khí thập phần, chỉ sợ là đồng lõa của tà tu kia. Tà công thải bổ người nào cũng có thể tu luyện.”

Lâm Thừa Phong một bộ dáng nghi ngờ Mặc Thủy Tiên, không hề thả lỏng cảnh giác đối với người liên tục kêu thảm thiết kia.

Mặc Thủy Tiên không phải một người một mình đơn độc tiến đến, nhìn thấy Mặc Thủy Tiên bị Lâm Thừa Phong thiêu đến thảm thiết như thế, một Kim Đan khác của Tinh Túc Môn lập tức nhảy ra nhanh chóng cứu Mặc Thủy Tiên.

Chỉ là Mặc Thủy Tiên bị bỏng quá nặng, mặc dù Kim Đan kia kịp thời cho nàng ăn chữa thương dược, bỏng nửa khuôn mặt cũng cứu không được.

“Cơ duyên trước mặt bằng bản lĩnh đến lấy, vị đạo hữu này cớ gì tàn nhẫn hạ độc thủ như thế, muốn đưa Mặc đường chủ Tinh Túc Môn ta vào chỗ chết như vậy!” Tinh Túc Môn Kim Đan tu giả Ấn Thư Phàm chỉ trích Lâm Thừa Phong.

Ở đây không phải người Tiên Tung Môn thì chính là người Đại Linh Tự, Lâm Thừa Phong không phải hòa thượng đầu trọc thì chính là người Tiên Tung Môn!

Không thể trách Ấn Thư Phàm mới Kim Đan sơ kỳ yếu kém, hắn nhìn không thấu tu vi Lâm Thừa Phong liền cho rằng hắn là Kim Đan trung kỳ hoặc là hậu kỳ, là cao thủ ẩn nấp của Tiên Tung Môn.

Tu vi cấp thấp nhìn không thấu tu vi cấp cao rất bình thường, không bình thường chính là Lâm Thừa Phong hắn ăn Bạo Linh đan, thực lực trong thời gian ngắn leo lên Nguyên Anh kỳ, thực lực hắn cao đến mức ngay cả đại hòa thượng Không Đồng Kim Đan hậu kỳ cũng kiêng kị.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao đại hòa thượng Không Đồng chỉ có thể mở miệng khuyên can chứ không thật sự tiến lên ngăn cản.

Nhưng Liên Thần Tinh lạnh lùng mà ha hả cười.

“Tiên Tung Môn chúng ta nhưng không có cao thủ thực lực có thể so với Nguyên Anh. Hắn có thể so với nửa bước Nguyên Anh của Huyền Thiên Môn các ngươi mạnh hơn nhiều.”

Liên Thần Tinh lời này đã có thể gây thù hận, thậm chí còn cố tình làm người đối với Lâm Thừa Phong ẩn ẩn kiêng kị.

Mặc dù Lâm Thừa Phong vừa mới cứu bọn họ, bọn họ ở trong lòng cũng đến ước lượng ước lượng Lâm Thừa Phong.

Bị đệ tử tu chân môn phái ngàn chọn vạn tuyển nạp vào tông môn chính thống để ý, Lâm Thừa Phong bất quá là một tán tu thế tục, hắn đột nhiên quật khởi tự nhiên sẽ có người kiêng kị.

Trần Thính Vân không để ý đến bọn họ cấu xé, nàng vững chắc tin tưởng Lâm Thừa Phong Nguyên Anh lão tổ này hold được, an tâm làm tiểu tức phụ, Trần Thính Vân lúc này chính là vội không ngừng chăm sóc gà trống Kim Xán Xán.

Gà trống Kim Xán Xán thật mệt thảm, ước chừng hơn vạn oan hồn a, thật là càng vất vả công lao càng lớn, mắt thấy ăn Bổ Khí Đan cũng chưa có thể làm gà trống Kim Xán Xán cải trắng héo khôi phục lại.

“Ác ác…”

“A? Kim Cương đan?”

“Ác……”

“Có tác dụng sao? Ngươi lại luyện thể thịt gà liền già đi, a không đúng không đúng, cơ bắp sẽ chắc bang bang nga. Ách…… Ta là nói ngươi cũng muốn luyện thể?”

Thấy gà trống Kim Xán Xán mở to một con mắt hồng kim sắc tròn xoe bình tĩnh nhìn nàng, Trần Thính Vân liên tục sửa miệng.

“Ác!”

“Nga, được rồi.”

Trần Thính Vân từ trong không gian lại lấy ra một lọ kim Kương đan nghe nói đã không còn cho gà trống Kim Xán Xán ăn.

“Tẩu tẩu! Ăn xong rồi.”

Theo sát Trần Thính Vân, Lâm Thừa Vũ ngay cả gà trống Kim Xán Xán cũng ghen tỵ, thấy Trần Thính Vân cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc gà trống Kim Xán Xán, hắn mở ra hai tay dầu mỡ nhão dính dính, chói lọi nói cho nàng thịt rắn xé tay không còn.

Trần Thính Vân khống hài tử từ trong không gian lại lấy ra một bao lớn thịt rắn xé tay cho Lâm Thừa Vũ.

Lâm Thừa Vũ vừa được thịt yêu xà Kim Đan làm đồ ăn vặt liền an tĩnh.

Hắn có một bao lớn, gà trống Kim Xán Xán không có.

Lâm Thừa Vũ hiện tại cũng hiểu lấy số lượng thắng, có thể thấy được chỉ số thông minh hắn từ từ có tiến bộ a.

Thấy Trần Thính Vân tập mãi thành quen mà chiếu cố tiểu đệ ngốc, một ít người biết nội tình nội tâm phức tạp.

Không hiểu sao có loại cảm giác tiểu sư tỷ muốn cùng dã hán tử chạy trốn, cố tình bọn họ còn bất lực không thể ngăn cản.

“Ác ác.” Còn muốn!

“Nga.” Trần Thính Vân tiếp tục đào.

Gà trống Kim Xán Xán sau khi được Kim Cương đan thì mào gà cũng không gục xuống, màu lông cũng tươi đẹp, Trần Thính Vân tựa hồ còn thấy trên người gà trống Kim Xán Xán có kim quang lấp lánh.

“Di? Kim Cương đan còn có tác dụng tự phát sáng?”

Giữa nhỏ vụn kim quang Trần Thính Vân không nhìn thấy bản thân trên người cũng rải kim quang, tính cả trên người Lâm Thừa Phong cũng có.

Lâm Thừa Phong thậm chí còn giật mình mà nhanh chóng nhìn thoáng về phía bên này.

“Ăn nhiều thêm, ăn nhiều thêm.” Còn tưởng rằng là gà trống Kim Xán Xán xuất hiện kỹ năng, Trần Thính Vân bất kể vốn luyến lại đào Kim Cương đan ra cho gà trống Kim Xán Xán.

“Ác ác!”

“Ân ân, vất vả vất vả.” Trần Thính Vân còn phụ họa, tiếp tục đào Kim Cương đan.

Như thế nào còn có kim cương đan!

Nhóm quần chúng ăn dưa nội tâm hỏng mất, bọn họ cư nhiên còn không bằng một con gà!

Không hiểu Trần Thính Vân là như thế nào nghe hiểu được gà trống Kim Xán Xán, điểm này ngay cả Ngự Thú đường Trương Tiêu cũng không hiểu, nhưng nhìn Trần Thính Vân cư nhiên lấy Kim Cương đan đút gà trống Kim Xán Xán, này liền làm người hận bản thân không phải là con gà trống kia.

Mọi người lúc trước được Trần Thính Vân ấn đầu cho đan dược trừ chiếm tiện nghi cao hứng một phen ra cũng không quá để tâm.

Nhưng mà lập tức một giây sau có ngoại vực tu giả đột kích, bọn họ liền cảm nhận được chỗ tốt của thượng phẩm Bổ Khí Đan.

Đặc biệt là Kim Cương đan kia, có mấy người nhờ đại hòa thượng Không Đồng may mắn có được một viên nuốt.

Trong lúc giao chiến không cẩn thận đυ.ng phải âm khí ngưng ti cho rằng bản thân bất tử cũng muốn giảm mười mấy năm thọ mệnh, kết quả cái rắm gì cũng không có, liền thấy âm khí ngưng ti dày đặc như mạng nhện tan ra.

Tuy lạnh lạnh nhão nhão dính dính bám vào trên người rất không thoải mái, cũng không đến mức bị tà khí nhập thể tổn thương tánh mạng.

Hậu tri hậu giác điểm lợi hại của Kim Cương đan, bất luận là hòa thượng Đại Linh Tự hay là đệ tử Tiên Tung Môn tất cả đều ảo não không thôi tại sao không như đại hòa thượng Không Đồng da mặt dày hỏi muốn Kim Cương đan.

“Bành Ngọc sư huynh, lúc trước Trần sư tỷ cho ngươi những cái đó sẽ không phải tất cả đều là Kim Cương đan đi!”

Đại nhân đang giương cung bạt kiếm (nghiêm trọng, muốn đánh nhau), nhóm tiểu đệ tử thì lén nói nhỏ.

Bọn họ đều thấy, thời điểm trước đó mọi người đều vì âm khí ngưng ti sợ đầu sợ đuôi, thì Tạ Vô Nhai sư huynh, Bành Ngọc sư huynh cùng với những hòa thượng không sợ chiến đấu hăng hái.

Trong đó số Bành Ngọc sư huynh mãnh liệt nhất.

Liền tính Tạ Vô Nhai sư huynh đều là dựa vào thân thủ nhanh nhẹn cùng kiếm pháp sắc bén tránh âm khí ngưng ti, mà Bành Ngọc sư huynh dũng cảm tiến tới trực tiếp đυ.ng trúng, so với hòa thượng tu luyện Chính Dương Quyết còn cương mãnh.

Cẩn thận nghĩ nghĩ, bỗng nhiên phát hiện Trần Thính Vân sư tỷ tựa hồ từ sau khi vào Xích Đan Phong Bành Ngọc sư huynh liền ăn được không ít đan dược.

Bọn họ bỗng nhiên vỗ đùi đều là hối hận không ngừng.

Sớm biết vậy bọn họ cũng học Bành Ngọc sư huynh không đánh không quen nhau a, bỏ lỡ nhiều hội tốt a!

Bành Ngọc sư huynh không để ý đến bọn họ, hắn lúc này chính là ôm kiếm gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Thừa Phong.

Hắn có thể vượt cấp khiêu chiến chém Kim Đan, Nguyên Anh còn chưa có chém qua.

( cái máu mới gặp người mạnh đã muốn đánh này của anh hơi lạ, nhưng em không chê nha)

Trực giác dã thú làm Bành Ngọc sư huynh hiểu rõ Lâm Thừa Phong rất lợi hại!

Lâm Thừa Phong như nhận thấy được ánh mắt có người muốn chém hắn, không để ý lắm nhẹ chuyển mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm Liên Thần Tinh trào phúng toàn bộ khai hỏa.

“Hừ! Ta cũng còn chưa có cùng Tiên Tung Môn các ngươi thanh toán thù đoạt thê. Nhân lúc cháy nhà đi hôi của, bắt đi thê tử của ta, không nghĩ tới ta tên tán tu phàm tục yếu kém, con kiến cũng không bằng còn có thể qua mặt cái gọi là tiên môn đại tông của các ngươi đến đây đi!”

Lâm Thừa Phong ác ý hướng trực diện về phía Liên Thần Tinh.

Nếu không phải do Phùng Lập Thương tên kỳ đà cản mũi này, chỉ sợ hắn đã sớm hướng Liên Thần Tinh khai đao!

“Mà nay vậy mà phong thuỷ luân hồi, tiên môn đại tông coi ta là con kiến, ngoại vực tu sĩ cũng xem các ngươi thành gà vườn chó xóm tới gϊếŧ.”

Lâm Thừa Phong một câu đem Tiên Tung Môn, Đại Linh Tự, Tinh Túc Môn ba đại môn phái tất cả đều đắc tội hết, mọi người nghe được sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cố tình không thể phản bác.

Yên lặng vây xem- Trần Thính Vân cho Lâm Thừa Phong điểm tối đa.

“Ác ác!!”

Một tiếng gà gáy đột ngột xen vào, gà trống Kim Xán Xán thực lực đoạt ống kính.

“Ác ác ác ác!” Ta không phải gà vườn!!

------------

Edit: Kê Kê Mao Cầu

Cảm ơn mng đã ủng hộ tới tận bây giờ!!

Mình sẽ cố gắng tận lực dịch xong bộ truyện này!!!

Một lần nữa cảm ơn mọi sự yêu quý và ủng hộ của mng đến tận bây giờ.

Mong rằng mng sẽ tiếp tục yêu quý!!!! ♡♡♡