Chương 37: Thông não cho La Mộng Kiều

Hồng Cát trưởng lão thực yêu thích nhân tài, sau khi hắn đem người Ngạo Nguyệt Phong toàn bộ đuổi đi, liền lập tức xách theo Trần Thính Vân đi làm quen dược liệu.

Cũng không biết có phải Hồng Cát trưởng lão âm thầm giáo huấn La Mộng Kiều hay không, La Mộng Kiều thấy nàng cũng không nói cái gì, chỉ chết trừng to đôi mắt hận không thể dùng ánh mắt gϊếŧ chết nàng.

Trần Thính Vân không đau không ngứa, khiêm tốn nghe Hồng Cát trưởng lão giảng về linh dược.

Nếu khoác lác nói muốn luyện đan, kia đương nhiên phải luyện cho tốt.

Có đan dược hệ thống gian lận, Trần Thính Vân khi phân biệt dược liệu bày ra ra “Thiên phú” cực kỳ kinh người.

Rõ ràng là linh thảo giống nhau như đúc, này vẫn là Hồng Cát trưởng lão tìm riêng để kiểm tra Trần Thính Vân, cố tình chính là làm Trần Thính Vân phân biệt được.

“Ngươi là như thế nào nhận ra?” Hồng Cát trưởng lão kỳ quái.

“Cái này lông tơ không giống nhau.” Trần Thính Vân chỉ vào chỗ đỉnh chồi non còn chưa mọc ra lông tơ nói.

Đem hai loại linh thực đặt gần nhau cẩn thận so sánh, xác thật có thể phát hiện ra khác nhau rất nhỏ.

Một lần là trùng hợp, hai lần có lẽ vẫn là trùng hợp, nhiều lần cũng trùng hợp vậy không phải là trùng hợp.

Mà lúc này Trần Thính Vân lại đúng thật sai vài lần, đều là linh thảo trân quý nàng chưa thấy qua.

Thiên phú thể hiện ra ngoài, toàn bộ tỏ vẻ nàng là một nhân tài có khả năng bồi dưỡng.

Nhưng khiến Hồng Cát trưởng lão vui mừng đến mức chỉ nhìn thấy chân răng.( cười nhe răng)

Việc này La Mộng Kiều liền không phục.

Trần Thính Vân còn không phải là nhận biết được linh thảo sao, nhà chồng nàng làm ruộng tự nhiên nhận biết được.

Rốt cuộc cũng là làm ruộng.

Luyện đan nhưng không nhất định có thể.

Đơn thủy linh căn thì sao, cũng kém xa so với phong hỏa Song linh căn của nàng.

Phong hỏa Song linh căn chỉ đứng sau Đơn hỏa linh căn, chính là vì luyện đan mà sinh ra.

Trần Thính Vân không có Hỏa linh căn, năng lực khống chế lửa tự nhiên kém xa so với nàng.

La Mộng Kiều mới như vậy tự mình an ủi đã bị Trần Thính Vân vả mặt.

Hồng Cát trưởng lão cố ý muốn xem một chút Trần Thính Vân đối với luyện đan có thể lĩnh ngộ đến đâu, sau khi cho nàng một cái tiểu đan lô liền để nàng ở bên cạnh nhìn, kiên nhẫn mà một năm một mười từ đầu tới đuôi làm mẫu một lần.

Hắn muốn luyện chế chính là một lò Bổ Khí Đan.

Bổ Khí Đan là địa cấp đan dược, cấp bậc không cao nhưng nhu cầu rất lớn, sau khi dùng có thể trong thời gian ngắn bổ sung một phần ba linh lực trong cơ thể, dùng khi kiệt sức lực hiệu quả rõ nhất, là đan dược ở Tiên Tung Môn cần số lượng lớn nhất, bất luận là ngày thường tu luyện hay là ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đệ tử Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ đều thủ sẵn trên người.

Đây cũng là vì sao khi Hồng Cát trưởng lão xử phạt La Mộng Kiều phạt nàng đi luyện Bổ Khí Đan.

Chỉ thấy Hồng Cát trưởng lão phóng ra một đoàn thú hồn hỏa đỏ rực liền bắt đầu từ từ mà dạy Trần Thính Vân luyện đan.

Hồng Cát trưởng lão phù hợp một ngọn thú hồn hỏa của yêu thú Kim Đan trung kỳ, sau khi hắn đem thú hồn hỏa phóng ra liền thao túng hồn hỏa đỏ rực đâu vào đấy rồi giảm tốc độ chỉ cho Trần Thính Vân như thế nào luyện chế Bổ Khí Đan.

Kỳ thật lấy tu vi Hồng Cát trưởng lão, hắn đã rất lâu không cần luyện loại địa cấp đan dược này.

Hiện giờ lại có chuyện lạ trịnh trọng, tay cầm tay dạy, có thể thấy được hắn coi trọng Trần Thính Vân bao nhiêu.

Nhưng làm La Mộng Kiều ở bên cạnh kia đố kỵ đến biến hình.

Hồng Cát trưởng lão dường như không nhìn thấy, tiếp tục nghiêm túc dạy Trần Thính Vân.

Cho đến khi thu lò, thu được mười viên thượng phẩm Bổ Khí Đan.

Bởi vì là thượng phẩm đan dược, thời điểm mở lò, bếp lò tràn ra một trận đan sương màu vàng nhạt có dược hương vị nồng đậm.

Trần Thính Vân cũng không phải lần đầu tiên thấy đan sương, như cũ giả bộ biểu cảm thực kinh ngạc.

Đan sương cảm giác có chút tượng sương mù hóa, đan dược dược hiệu trực tiếp tác dụng lên trên thân thể, không cần trải qua tiêu hóa hấp thu, làn da vừa tiếp xúc liền cảm giác được tinh thần rung lên.

Chỉ tiếc thời gian quá ngắn ngủi, Trần Thính Vân còn không kịp nếm thử mùi vị đan sương liền biến mất.

“Ngươi không có ngọn lửa của bản thân, trước mắt có thể dùng lò luyện đan có tụ hỏa trận tới khống chế lửa.”

Hồng Cát trưởng lão thu hồi lò thượng phẩm Bổ Khí Đan đầu tiên, tiện đà bắt đầu luyện chế lò Bổ Khí Đan thứ hai.

Lúc này hắn không có sử dụng thú hồn hỏa, mà là thông qua tụ hỏa trận vận chuyển linh lực khống chế độ nóng của tụ hỏa trận dùng để khống chế toàn bộ biến hóa trong lò luyện đan.

“Hồng trưởng lão, trận pháp này rất thú vị nha. Cái này cũng có thể dạy không?”

Trần Thính Vân đối với tụ hỏa trận khắc dưới đáy lò luyện đan thực cảm thấy hứng thú.

Này quả thực chính là công nghệ đen của tu tiên.

Nàng cùng Lâm Thừa Phong ngay từ đầu nghèo đến mức đan lô cũng không có, chỉ có thể dùng nồi áp suất luyện đan.

Sau lại từ trên tay Kim Minh Sơn có được một cái đan lô, Lâm Thừa Phong đã kết khế ước với địa tâm hỏa, hắn dùng lửa rất thành thạo, Trần Thính Vân cũng thành không có cơ hội nhìn qua tụ hỏa trận.

Hiện giờ nhìn thấy trận pháp mới mẻ, nàng liền hết sức hiếm lạ.

“Ngươi nhưng thật ra hiếu học.”

Hồng Cát trưởng lão nói Trần Thính Vân nghiêm túc học đừng phân tâm.

“Cái gì hiếu học, rõ ràng chính là đua đòi.” La Mộng Kiều bĩu môi nhỏ giọng lẩm bẩm, cũng không dám lại lớn tiếng ồn ào.

Sư phụ cho La Mộng Kiều một cơ hội cuối cùng, hắn tuy không có chính thức thu Trần Thính Vân làm đệ tử, bất quá đãi ngộ của Trần Thính Vân ở trên Xích Đan Phong như La Mộng Kiều.

Nếu là Trần Thính Vân vượt trội hơn La Mộng Kiều, kia Xích Đan Phong liền sắp phá lệ có Đại sư tỷ.

La Mộng Kiều như thế nào có thể để Trần Thính Vân bò đến trên đầu nàng.

Tai thính mắt tinh- Trần Thính Vân không để ý tới La Mộng Kiều đại ngốc kia, tiếp tục nghiêm túc nhìn Hồng Cát trưởng lão như thế nào dùng linh lực thao túng tụ hỏa trận.

Hồng Cát trưởng lão luyện lò Bổ Khí Đan thứ hai như cũ là thượng phẩm đan dược, Trần Thính Vân lại hưởng một đợt đan sương.

“Dựa theo vừa rồi, làm một lần.”

“Được.” Trần Thính Vân vừa động thủ, La Mộng Kiều nhìn không ưa Trần Thính Vân kia liền lập tức gắt gao nhìn chằm chằm nàng.

Nhưng bất luận La Mộng Kiều nhìn chằm chằm như thế nào, Trần Thính Vân cũng chưa nổ đan lô.

Nổ a.

Nổ a.

Mau nổ a.

La Mộng Kiều âm thầm rủa Trần Thính Vân khống chế không được tụ hỏa trận nổ đan lô.

Nhưng mà thẳng đến khi Trần Thính Vân tắt lửa thu đan cũng không thấy nàng nổ đan lô, La Mộng Kiều thậm chí còn thấy được đan sương màu vàng nhạt.

“Sao có thể?!”

Có hình thành đan sương, điều này chứng minh Bổ Khí Đan Trần Thính Vân luyện chế có phẩm chất thượng phẩm!

“Thượng phẩm Bổ Khí Đan.”

Hồng Cát trưởng lão lấy một viên ra cẩn thận ngửi ngửi thử, sau đó còn bỏ vào trong miệng nếm thử, lập tức cảm giác được linh khí càng nồng đậm hơn so với Bổ Khí Đan bình thường.

Quả thật là thượng phẩm Bổ Khí Đan.

Chỉ là kỳ quái chính là Trần Thính Vân cư nhiên có thể luyện ra thượng phẩm Bổ Khí Đan.

Hồng Cát trưởng lão nguyên bản cho rằng Trần Thính Vân có thể luyện ra hạ phẩm Bổ Khí Đan đã rất không tồi rồi.

“Ngươi vừa mới nãy là bắt chước?”

Hồng Cát trưởng lão đứng bên cạnh Trần Thính Vân, hắn có thể rất rõ ràng biết Trần Thính Vân khống chế linh lực rất ổn.

“Ân…… Bởi vì lần đầu tiên luyện cái gì cũng đều không hiểu, cũng chỉ có thể nhớ kỹ học theo.” Trần Thính Vân ngượng ngùng mà cười cười.

Mới là lạ!!!

Đừng nhìn Trần Thính Vân không có Hỏa linh căn, làm Thủy linh căn đối với hỏa nguyên tố lại theo bản năng bài xích, nhưng cũng bởi vì phần bài xích này, nàng kỳ thật đối với biến hóa của độ nóng rất mẫn cảm, có lực cảm ứng nguyên tố nhanh dị thường.

Có phần lực cảm ứng nhanh nhạy này, nàng liền có thể bắt chước thao tác mới nãy của Hồng Cát trưởng lão làm lại một lần.

“Vậy mà thật ra có thể đem phần nhiệt tình kia phát huy đến mức này.” Hồng Cát trưởng lão vui mừng cười.

Nguyên bản hắn định kiểm tra năng lực lĩnh ngộ của Trần Thính Vân.

Trần Thính Vân có năng lực khống chế linh lực tinh tế như vậy, thì dù ngộ tính (năng lực lĩnh ngộ) thiếu cũng không đáng ngại.

Hơn nữa nàng cũng không nhất định không có ngộ tính.

Hồng Cát trưởng lão thấy nàng như cũ nhìn trận pháp tụ hỏa dưới đáy lò luyện đan kia, liền biết nàng cũng không phải chỉ biết nói như vẹt.

Vì thế Hồng Cát trưởng lão liền giao càng nhiều bài tập cho Trần Thính Vân, để nàng hết sức chuyên chú luyện đan.

Đỡ phải nàng đem tâm tư đặt ở trên trận pháp.

Hồng Cát trưởng lão có loại trực giác, Trần Thính Vân nếu là quá chú ý trận pháp, chỉ sợ nàng sẽ thường trú ở Trọng Trận Phong.

Cho hai người hầu bố trí xong bài tập, Hồng Cát trưởng lão liền vội đi ra ngoài.

Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh sắp mở ra, Tiên Tung Môn cần không ít cao giai đan dược, Hồng Cát trưởng lão tất nhiên là càng tới gần Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh mở ra càng vội.

“Hừ, đầu cơ trục lợi. Cho rằng như này liền có thể làm sư phụ vui sao?”

Hồng Cát trưởng lão vừa mới rời đi, La Mộng Kiều liền hừ lạnh với Trần Thính Vân.

“Ta có thể làm, ngươi có được không?” Trần Thính Vân một thái độ yếu nhược bình thường, thực ác liệt mà đánh trả lại, tức khắc làm La Mộng Kiều trừng lớn mắt hít một hơi.

“Ngươi, ngươi! Ngươi,” La Mộng Kiều bộ dạng khϊếp sợ nhìn thấy hồ ly lộ ra cái đuôi.

“Ngươi cái gì ngươi? Ngu xuẩn chính là ngu xuẩn. Bị người bán còn thay người đếm tiền. Khó trách sư phụ đối với ngươi thất vọng rồi. Người ngu xuẩn liền tính, còn muốn liên lụy sư phụ.” Trần Thính Vân trào phúng MAX triển khai.

“Không nghĩ tới ngươi vậy mà là kẻ lừa đảo! Ngươi không sợ ta vạch trần ngươi?!” La Mộng Kiều không dám tin được chỉ vào Trần Thính Vân, kích động ngay cả ngón tay chỉ đều run rẩy.

“Sợ cái gì? Hiện tại lời ngươi nói ai tin? Ngươi cảm thấy sư phụ sẽ tin sao?” Trần Thính Vân đặc biệt kỹ nữ tư thái, ác ý cười cười với La Mộng Kiều.

“Ai là sư phụ ngươi! Ngươi còn không phải người Xích Đan Phong chúng ta!”

“Ha hả.” Trần Thính Vân lộ ra mặt trào phúng với La Mộng Kiều.

“Trên Ngạo Nguyệt Phong người nào không phải người hai mặt, cũng chỉ ngươi cái đồ ngu nhìn không ra thôi. Bị Lục Viện Viện chơi đến xoay vòng, đến bây giờ còn tưởng rằng bản thân cùng Lục Viện Viện tỷ muội tình thâm? Cả sư phụ ngươi cũng có thể nhìn ra được Lục Viện Viện tâm như rắn rết, liền ngươi ngu xuẩn đến giúp đỡ Lục Viện Viện hại sư phụ ngươi.”

Khó trách đám vai ác thích nói nhiều, nhìn bộ dáng ngốc bạch ngọt không thừa nhận được ác ý dần dần hỏng mất thật là làm người đặc biệt sảng khoái a.

May mắn nàng không phải vai ác, không sợ chết với nói nhiều.

Cũng không biết Hồng Cát trưởng lão là như thế nào nhìn ra nàng sơ hở, mở miệng nói Trần Thính Vân đừng diễn, hắn thấy nàng làm vẻ ta đây bạch liên hoa liền dựng lông mao.

Trần Thính Vân ngớ người, nàng cho rằng bản thân bị nhìn thấu tu vi.

Kết quả nghe ý tứ trong lời nói của Hồng Cát trưởng lão là hắn theo bản năng đối với trà xanh kỹ nữ dị ứng??

Đây là sợ bị người hại, vẫn là già mà bất tử là vì thành tinh a?

Xem ra là không thể coi thường người Tu chân giới.

Không có một người là đơn giản.

Trần Thính Vân vì không cho sự nghiệp nằm vùng thất bại, nàng liền ở trước mặt Hồng Cát trưởng lão thoải mái hào phóng để lộ bản tính.

Thuận tiện đem Liên Thần Tinh mắng tới thống khoái lại nói.

Rốt cuộc Tiên Tung Môn có không ít nhà biết Trần Thính Vân kỳ thật không thế nào vui được Tiên Tung Môn thu làm đồ đệ, ép buộc sẽ không thể cầu toàn.

Mà Liên Thần Tinh thu nàng làm đồ đệ vì có ý đồ riêng cũng sớm đã bị Trần Thính Vân nhìn thấu.

Ai ngờ Hồng Cát trưởng lão thế nhưng đối với Trần Thính Vân chửi bậy thập phần đồng cảm, cũng không bực bội muốn xử lý nàng.

Kết quả là Trần Thính Vân liền cùng Hồng Cát trưởng lão hợp tác, nàng giúp Hồng Cát trưởng lão dạy dỗ ( ngược đãi ) đồ đệ ngu xuẩn, Hồng Cát trưởng lão coi như không phát hiện Trần Thính Vân trong ngoài không bất đồng.

Trần Thính Vân nếu thật sự là ngốc bạch ngọt, nàng sớm đã chết.

Có thể ở sâu trong núi lớn tràn đầy yêu thú đủ một năm, thì có thể thấy được không phải mặt hàng đơn giản gì.

Đương nhiên, Trần Thính Vân cũng không thật sự bái Hồng Cát trưởng lão làm sư phụ.

Ở Tu chân giới bái sư chính là phải chịu lời thề Thiên Đạo.

Hồng Cát trưởng lão cũng sợ bị Trần Thính Vân hố thảm.

Quả thực chính là kính sợ với kỹ nữ tâm cơ.

Cả đời.

“Ngươi nói bậy!” La Mộng Kiều bị Trần Thính Vân nói, cả mặt đỏ lên.

“Ta có nói bậy hay không, ngươi đi Ngạo Nguyệt Phong tìm tỷ muội tốt của ngươi xem nàng có hay không vẫn sẽ đối đãi ngươi như cũ? Ngươi làm trò trước mặt Tạ Vô Nhai vạch trần Lục Viện Viện nói dối, Lục Viện Viện hận không thể gϊếŧ ngươi còn không kịp. Nga, hơn nữa ngươi lúc trước ngăn cản nàng có được Dưỡng Nguyên đan. Thù mới cộng thêm hận cũ, nếu là ta nha, khẳng định tìm cơ hội gϊếŧ chết ngươi.”

Trần Thính Vân nói làm La Mộng Kiều sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, cố tình nàng trong lòng thét chói tai phản bác nhưng từng đợt lại từng đợt tái nhợt.

“Tiểu sư muội! Tiểu sư muội!”

Thanh âm của một nam nhân đánh gãy đối thoại giữa La Mộng Kiều cùng Trần Thính Vân.

Nghe thanh âm hình như là phát ra từ Bành Ngọc đầu sỏ gây ra tất cả hỗn loạn kia. Tạ Vô Nhai sư huynh không có tới tìm Trần Thính Vân, đổi lại là Bành Ngọc sư huynh tới.

Sau đó La Mộng Kiều liền trơ mắt nhìn Trần Thính Vân ở trước mắt nàng lập tức thay đổi sắc mặt.

“Bành sư huynh.”

Nhìn thấy Trần Thính Vân thẹn thùng nhỏ nhẹ gọi Bành Ngọc sư huynh, La Mộng Kiều lập tức sợ tới mức lông mao đều dựng lên.

------------

Edit: Kê Kê Mao Cầu

Xét thấy anh nhà nằm ngoài chuồng gà hơi lâu rồi đấy,

Tác giả có vẻ bỏ bê nam9.