Chương 36: Trần Thính Vân viết truyện ký

Hồng Cát trưởng lão như là không nhìn thấy đồ đệ ngu xuẩn dường như khϊếp sợ lại tiếp tục nói:

“Hơn nữa khi thành đan sẽ tràn ra sương mù đan dược đối với việc nuôi dưỡng thân thể của nàng cũng có lợi.” Lời vừa nói ra, khϊếp sợ liền không chỉ là La Mộng Kiều mà còn có Liên Thần Tinh cùng Tạ Vô Nhai.

Luyện đan sư cũng không hầu như là vì bản thân luyện đan mà còn nhận ủy thác của người khác luyện đan lại hoặc là đem đan dược tự luyện chế ra ngoài tiêu thụ.

Khi luyện đan cần loại bỏ bộ phận linh thảo gì hay là cơ bản về đan dược đều phải tuân theo nguyên tắc.

Trừ việc này ra, thời điểm Kim Đan kỳ đan sư luyện chế đan dược thành đan ra lò, sẽ hình thành đan sương, càng là luyện đan sư thuật luyện đan cao thâm đan sương này càng trân quý.

Lâu ngày hấp thụ đan sương, mặc dù không có dùng đan dược, cũng có thể được lợi vài phần.

Trong tình huống bình thường thì đan sương đều là do luyện đan sư tự mình hấp thu. Thời điểm luyện đan sư tâm tình tốt còn sẽ một bên luyện đan một bên chỉ điểm đệ tử, càng là ái đồ được hết mực sủng ái có thể hưởng một ít đan sương này.

Phải biết rằng ngày thường dù là môn nội Tiên Tung Môn thỉnh Hồng Cát trưởng lão ra tay cũng không phải miễn phí, là nhân tình hoặc là thù lao, có thể sử dụng thù lao liền dùng thù lao, nợ nhân tình cũng không tốt như vậy.

Lúc này có thể dễ dàng thỉnh Hồng Cát trưởng lão ra tay như thế, hoàn toàn là bởi vì Dưỡng Nguyên thảo trân quý là Tạ Vô Nhai cung cấp.

Hồng Cát trưởng lão yêu quý nhân tài sốt ruột, phí gì cũng chưa thu liền hỗ trợ luyện đan, còn tiêu tốn không ít phụ trợ linh thảo trân quý.

Dưỡng nguyên đan chỉ có một viên, nếu lại muốn luyện Liên Thần Tinh cần trả giá không nhỏ. Nếu là tiểu thế lực như Lâm Thừa Phong Lâm gia kia, phỏng chừng sẽ trực tiếp từ bỏ Lục Viện Viện.

Hiện giờ Hồng Cát trưởng lão nói muốn lưu Trần Thính Vân lại bên người một đoạn thời gian, này nghiễm nhiên chính là đãi ngộ cho đệ tử thân truyền a.

“Việc này......” Liên Thần Tinh nguyên bản định nói việc này như thế nào mới phải, lời nói tới đầu lưỡi lại bị nàng thu về.

Một viên Dưỡng Nguyên đan cứu trở về Lục Viện Viện, lại có thể gia tăng ràng buộc giữa Trần Thính Vân cùng Tạ Vô Nhai, với Liên Thần Tinh mà nói đều là hai kết quả tốt.

Liên Thần Tinh cũng phát giác, Trần Thính Vân trong xương cốt có loại ngoan cố cực kỳ ngu muội vô tri, thay vì tốn công vô ích trên người nàng lãng phí lượng tinh lực lớn, còn không bằng khiến cho nàng cùng Tạ Vô Nhai thành đôi.

Chuyện tình cảm, còn không phải dựa vào thời gian, không gian sao.

Liên Thần Tinh hiểu cháu ngoại này của nàng, nếu Dưỡng Nguyên đan bị Lục Viện Viện ăn, lòng áy náy của hắn với Trần Thính Vân chỉ càng thêm sâu nặng, tự nhiên cũng sẽ chiếu cố nhiều hơn với nàng.

“Sư phụ! Nàng lại không phải là đệ tử Xích Đan Phong chúng ta! Sao lại có thể quan sát sư phụ người luyện đan!” La Mộng Kiều nóng nảy, đoạt lời trước Liên Thần Tinh kháng nghị.

La Mộng Kiều cũng không thật sự ngu xuẩn đến mức không thuốc nào cứu được, lúc này thật sự lập tức hiểu được đồ vật của mình sắp bị Trần Thính Vân đoạt.

Nàng thậm chí có một loại trực giác, nếu là để Trần Thính Vân lưu lại Xích Đan Phong, địa vị của nàng nhất định sẽ khó giữ được.

Hồng Cát trưởng lão nghe được La Mộng Kiều đồ đệ ngu xuẩn này quả nhiên nhảy ra phản đối, trong mắt toát ra thất vọng với nàng.

Nhưng mà La Mộng Kiều chỉ lo tức giận phản đối, hoàn toàn không có chút nào phát hiện.

Ngay cả Liên Thần Tinh trong lòng cũng không khỏi âm thầm lắc đầu với La Mộng Kiều.

Còn về Lục Viện Viện, nàng lúc này chỉ quan tâm viên Dưỡng Nguyên đan kia.

Nghe được La Mộng Kiều ngu xuẩn này lại lần nữa làm hỏng chuyện tốt của nàng, cơ hồ cắn môi dưới.

Chỉ là Lục Viện Viện lúc này chỉ có thể yếu thế, khơi dậy lòng trìu mến của sư phụ, vì nàng tranh Dưỡng Nguyên đan.

“Không phải đệ tử Xích Đan Phong, môn quy đích thật như thế…… Ngô, kia không biết phong chủ Ngạo Nguyệt Phong có bỏ được hay không đưa cho ta một nửa thân phận đệ tử. Ha hả, ta liền mặt dày cùng ngươi đoạt nửa đệ tử Thiên linh căn này.” Hồng Cát trưởng lão mặt dày yêu thích nhân tài, đoạt đồ thẳng thắn thành khẩn.

“Này phải làm phiền Hồng trưởng lão rồi.” Liên Thần Tinh đoạt lời La Mộng Kiều ngu xuẩn kia đồng ý trước, cam chịu nửa thân phận đệ tử của Trần Thính Vân để nàng đi theo bên cạnh Hồng Cát trưởng lão chữa thương, học hỏi.

La Mộng Kiều nín lặng, nàng không phải bởi vì việc sư phụ thu đồ đệ đã thành mà định câm miệng, mà là phát hiện nàng bị linh áp của sư phụ đè nặng không thể phát ra thanh âm.

Cho đến bây giờ, La Mộng Kiều mới ý thức rõ được sư phụ hắn thật sự tức giận.

Tại sao lại như vậy? Nàng không phải là đệ tử sư phụ thương yêu nhất sao? (Ta nói có những người đến chết vẫn ngu, cũng bị gọi ngu xuẩn mấy chương rồi cũng không khôn ra nổi)

La Mộng Kiều vẻ mặt không dám tin, trong đầu không ngừng nhớ lại ký ức lúc trước sư phụ vẻ mặt vui sướиɠ mà nắm tay nàng dẫn vào Xích Đan Phong.

Còn có ký ức sư phụ tay cầm tay dạy nàng luyện đan.

Có đôi khi chọc sư phụ tức giận thổi râu trừng mắt.

……

Nhưng hôm nay sư phụ thế mà lại vì một Trần Thính Vân dùng linh áp khống chế nàng……

Nhìn thấy La Mộng Kiều vẻ mặt như trời muốn sập xuống, Trần Thính Vân ở trong lòng cười lạnh âm thầm lắc đầu.

Người ngu xuẩn thì phải nghe sư phụ nói nhiều hơn, hiện tại là do báo ứng đi.

May mắn nàng chỉ ở Tiên Tung Môn ngốc nửa năm, nếu là nàng thật sự bái nhập môn hạ Hồng Cát trưởng lão, còn có chuyện La Mộng Kiều gì a.

Mọi chuyện đã được định, uống thuốc uống thuốc, chuẩn bị chuyển đến Xích Đan Phong rèn luyện thuật luyện đan cũng không cần thứ gì, hành lý của nàng đều ở “Nhẫn trữ vật”.

Trần Thính Vân vẻ mặt ngoan ngoãn mà nghe xong Liên Thần Tinh dặn dò quan tâm, còn nhận một đống đồ lớn từ Liên Thần Tinh. Thấy đồ Liên Thần Tinh đưa còn không tồi, Trần Thính Vân hết sức có kiên nhẫn ở trước mặt Liên Thần Tinh diễn thầy trò tình thâm.

Trời cũng biết pháp thuật của nàng đều là do Đại sư tỷ Phương Thiển dạy, Liên Thần Tinh này mỗi ngày bế quan bế quan, cũng không thấy nàng có thể đột phá Kim Đan trung kỳ.

Nếu thật sự muốn nói thầy trò tình thâm, kia cũng là Đại sư tỷ Phương Thiển cùng Trần Thính Vân.

Không thể không nói Đại sư tỷ Phương Thiển quả thực chính là một dòng nước trong trên Ngạo Nguyệt Phong, Trần Thính Vân nhờ ong cánh vàng nghe được không ít bát quái trong Tiên Tung Môn, cư nhiên một chút cũng chưa nghe được tin tức về Đại sư tỷ Phương Thiển.

Ong vương cánh vàng cũng thật là, cũng không bỏ được mấy ong cánh vàng sinh quá nhiều, làm nghiệp lớn bát quái của nàng không thể rực rỡ phát triển đi lên, phải tốn chút công phu mới ở trong một đống tin tức rác rưởi lung tung rối loạn quy nạp tổng kết ra bát quái hữu dụng với nàng.

Nếu không phải Tiên Tung Môn linh khí còn tràn đầy, chỉ sợ nhóm ong cánh vàng vẫn luôn nằm ở trong ngọc bội không gian của nàng chờ chết đi!

Nghe xong Liên Thần Tinh dạy bảo, Trần Thính Vân cũng không quấy rầy Hồng Cát trưởng lão bọn họ trị liệu cho Lục Viện Viện, tự mình đơn độc lui ra ngoài trước, trở lại phòng bệnh của mình.

Này ở trong mắt người khác thấy dường như có chút mất mát, vì tránh cho xúc cảnh sinh tình dứt khoát cũng không đi xem viên Dưỡng Nguyên đan chưa bao giờ được thấy qua kia.

Liền lại hiểu chuyện như vậy nhường Dưỡng Nguyên đan, khó trách làm người đối với tiểu sư muội này có vài phần thương tiếc.

Trần Thính Vân yên lặng mà cho diễn xuất của mình điểm cao nhất.

Kiềm chế bước chân muốn nhảy nhót, Trần Thính Vân tiếp tục không nhanh không chậm đi về phía trước.

Cũng may mắn nàng thời khắc giữ cảnh giác, bởi vì Tạ Vô Nhai cư nhiên cũng theo chân nàng đi ra.

Tạ Vô Nhai người cao chân dài, vài bước liền sóng vai cùng Trần Thính Vân.

“Ta cùng Lục Viện Viện trước nay đều không có cái gì, cây Dưỡng Nguyên thảo thân kia chính là vì Bành Ngọc đả thương ngươi bồi thường.” Ngữ điệu là không ủng hộ Trần Thính Vân làm người tốt.

“Ta vốn dĩ cũng không chịu nhiều tổn thương nghiêm trọng, không cần lãng phí Dưỡng Nguyên đan a. Ta nghe La sư tỷ nói, nguyên bản Dưỡng Nguyên đan chính là đan dược huyền cấp cho Kim Đan kỳ trở lên dùng, ta mới chỉ là Luyện Khí kỳ ăn thực sự lãng phí.

Lục sư tỷ bị thương nghiêm trọng so với ta càng cần nó hơn.

Tạ sư huynh nếu là đưa cho ta, ta đây cũng có quyền xử lý nó sao.

Hơn nữa…… Tạ sư huynh, ta là người có phu quân. Câu nói vừa rồi kia của ngươi kỳ thật càng phải là nói cho người trong lòng nghe mới đúng.

Nếu là nàng vẫn luôn hiểu lầm quan hệ giữa ngươi cùng lục sư tỷ, thật là rất thương tâm a.”

Trần Thính Vân không lúc nào là không nhắc nhở Tạ Vô Nhai hắn là một lão gia gia bảy tám chục tuổi, nghẹn đến Tạ Vô Nhai chỉ có thể:

“……”

“Mấy ngày này chậm trễ Tạ sư huynh tu luyện, thực sự xin lỗi, ta rất nhanh sẽ khá lên.”

Trần Thính Vân quyết đoán đem cửa phòng đóng lại, loảng xoảng một tiếng như trốn quỷ, thái độ tránh mặt kia thật sự đủ rõ ràng.

Tạ Vô Nhai đứng ở ngoài cửa trầm mặc vài giây, quyết định trở về Kiếm Khiếu Phong tìm Bành Ngọc nói chuyện nhân sinh.

Vẫn là Bành Ngọc thiếu nhân tình, nên để Bành Ngọc tự mình trả.

“Đi rồi sao?” Trong phòng, Trần Thính Vân âm thầm cảm ứng tiểu binh ong cánh vàng bay ở bên ngoài.

“Ai nói với ngươi là Tạ gia gia a! Ta là nói Nhị sư tỷ!”

“Nga, theo sau Tạ gia gia rời đi rồi a. Rất tốt rất tốt, xong việc lại cho ngươi ăn Bổ Khí Đan.” Trần Thính Vân vỗ vỗ ngực.

Không thể không nói trực giác báo nguy của Trần Thính Vân quả thực tự nhiên nhạy như nhu cầu sinh dục, nhận thấy được hành tung của Nhị sư tỷ ẩn nấp xuất hiện ở Xích Đan Phong, nàng nhanh chóng xóa sạch quan hệ.

Như một tiểu tức phụ cho dù chia lìa cũng như cũ trung thủy như một với phu quân, tuyệt đối sẽ không tơ tưởng lão gia gia!

Quả nhiên, tiểu binh ong cánh vàng ẩn nấp ở bên ngoài kia liền nói cho nàng biết, vừa mới nãy Nhị sư tỷ kia trốn sau một tảng đá lớn, đôi mắt nhìn thẳng chằm chằm phía sau lưng nàng cùng Tạ Vô Nhai.

Quả thực chính là phim kinh dị ngoài đời thực a.

Thật là thương xót thay Tạ Vô Nhai, hắn đại khái còn không ý thức được người hắn trong lòng có chút tình cảm, Doãn Đình sư muội là một người lúc nào cũng sẵn sàng đem nữ nhân tồn tại bên cạnh hắn gϊếŧ sạch khủng bố toàn bộ.

Cũng không biết có phải là do Tiên Tung Môn phong thuỷ không tốt hay không, rõ ràng Đại sư huynh, Đại sư tỷ đều là người khá tốt lại thành thật, lớp trẻ phía sau toàn kỳ quặc, không âm u âm hiểm thì chính là kẻ điên biếи ŧɦái.

Nga…… Còn hơn nữa muốn nàng che giấu tâm tư nằm vùng.

Nếu muốn viết truyện ký cho nhóm Đại sư huynh Đại sư tỷ, đại khái có thể đặt tên là《 ta ở sư môn hội tụ biếи ŧɦái hằng ngày chật vật cầu sinh 》đi.

------------

Edit: Kê Kê Mao Cầu

Đúng thật là thương thay phận trai lận đận,

Toàn dính trúng nữ nhân gì đâu, một Lục Viện Viện đã phiền, còn có bà dì Liên Thần Tinh, đã vậy người trong lòng còn là thành phần khủng bố!

Tàn ác, tác giả đối với người qua đường tàn ác quá!!!