Chương 30

*Nội dung cốt truyện mang tính chất tham khảo cải biên và có thể làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.*

Phụng Luân chần chừ một chút, như ngượng ngùng. Chàng hít sâu một cái, cánh tay đưa lên, từ đằng sau bao bọc lấy người nữ tử, kéo cô ôm vào lòng.

Người Phụng Luân rất mềm, không phải dạng săn chắc cứng cáp mà nam nhân vốn có, vốn là do thiết lập của cái thế giới này. Nhưng vì thế lại khiến Hạ Y trong tình cảnh này vô cùng dễ chịu thoải mái. Cô cựa người, tạo cho mình một tư thế thoải mái rúc trong ngực chàng.

Sau một lúc, từ phía trên truyền đến một giọng mềm mỏng: "Đã... hết đau chưa?"

"Hết sạch."

"..." Nhanh quá chứ.

Được như ý nguyện, Hạ Y cười thõa mãn, không nhịn được nói lời lãng tử: "Phụng Luân, ngươi đẹp thật đó."

"Hạ tướng quân, người..." Phụng Luân không có gì ngoài đỏ mặt.

Hạ Y tủm tỉm cười: "Hì hì, nói sự thật nha."

Người phía trên không có động tĩnh, chỉ im lặng ôm cô, nhưng mà Hạ Y tinh ý nhìn thấy tai hắn đã muốn thành quả cà chua rồi!

Có chút manh!

Nói đoạn, cô kín đáo liếc sang phía cửa, lớp giấy mỏng không che khuất hoàn toàn tầm nhìn bên ngoài, còn lộ liễu hiện ra một cái bóng đen đứng gần mép cửa, có thể hình dung ra được thân hình của một nữ nhân.

Ngay sau đó, bóng đen liền động, như là bỏ đi. Hạ Y tựa hồ còn tưởng tưởng được khuôn mặt lúc này của nữ chính đại nhân.

"Được rồi, ta phải về đây. Phụng Luân, ngủ ngon." Cảm thấy lén lén lút lút thế này thật là mất giá quá, màn này diễn cho nữ chính đại nhân xem xong rồi, cô nên nhanh về thôi. Ở lại nữa sẽ thấy tội lỗi lắm a!

"Ừm, người ngủ ngon." Phụng Luân không có ngăn cản. Chàng cũng là có chút khó xử rồi.

Chỉ là lúc buông cô ra, cảm nhận hơi ấm từ từ mất dần, lại có phần mất mát cùng lưu luyến.

Phụng Luân đỡ Hạ Y xuống giường đưa đến cửa sổ. Cô làm bộ nhìn nhìn bên ngoài chuẩn bị leo cửa sổ, lại thừa dịp Phụng Luân không để ý quay ngoắt lại, dùng môi "bẹp" một cái lên mặt chàng.

Động thái mập mờ lướt qua gò má Phụng Luân, như chuồn chuồn lướt nhẹ nhàng, tạo cảm giác xao xuyến không nói nên lời.

Cũng không đợi chàng phản ứng, Hạ Y nhanh chóng buông ra, cười tinh nghịch: "Hôn tạm biệt đó.", nói xong liền không chậm trễ đi đến cửa sổ, bóng dáng nhanh chóng vụt đi.

Phụng Luân đứng ở trước cửa sổ, ngẩn người hồi lâu, bàn tay vô thức đưa lên sờ tại chỗ vừa bị cô phi lễ một chút.

Chậm rãi, khóe miệng nam tử cong lên thành hình bán nguyệt, thêm với nguyệt quang mập mờ chiếu rọi, phá lệ bắt mắt mê người.

[Tinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đối với kí chủ +3! Độ hảo cảm hiện giờ là 98!]