Chương 7: Năm anh trai

Nhạc Thiên Linh hôm nay cảm thấy vô cùng vui vẻ, gặp được cha mẹ, gặp được ông nội, còn giúp cho ông nội thoát khỏi nguy hiểm, lần này trở về nhà thật là đúng dịp mà, cũng may cha mẹ, ông nội của nàng không ghét bỏ nàng.

"Thanh Linh con có đói bụng hay không? Con vừa trở về chưa ăn uống gì, đã bắt con phải đánh nhau với Linh Quỷ, chắc con rất mệt!" Vương Ngọc Huyền xót xa nhìn con gái, mười ba năm không gặp, nàng cực kỳ muốn tâm sự cùng con bé.

Chỉ là con gái của nàng bây giờ đã lớn, có bản lĩnh thông thiên, không phải là một người phụ nữ bình thường như nàng có thể trò chuyện.

"Mẹ... con đói!" Nhạc Thanh Linh cái bụng nhỏ lúc này cũng kêu lên, quả thật nàng từ khi xuống máy bay đến giờ chưa có thứ gì bỏ vào bụng, cực kỳ đói.

Vương Ngọc Huyền nghe con gái gọi tên của mình, ánh mắt của nàng có chút xúc động, nàng muốn khóc, nhưng lại không dám khóc, nàng vui mừng vô cùng, con gái cuối cùng cũng gọi nàng một tiếng mẹ.

"Haha! Ngọc Huyền em đưa con gái về sảnh chính... lát nữa năm tên tiểu tử kia trở về, giới thiệu Thanh Linh với chúng luôn một lần đi!" Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng vui vẻ, hôm nay con gái trở về, năm thằng con trai trời đánh của hắn cũng về nhà, đã lâu rồi gia đình không tụ họp một chỗ rồi.

"Thanh Linh... chúng ta về nhà, đi ăn cơm thôi!" Vương Ngọc Huyền nắm lấy tay Nhạc Thanh Linh, kéo nàng đi đến khu biệt thự to lớn phía trước, đây mới chính là nơi sau này con gái của nàng sinh sống.

"Ừm... ừm!" Nhạc Thanh Linh vô cùng vui vẻ, nàng phải nhanh chóng thích ứng với cuộc sống khi xuống núi với được.

Lúc này ở sảnh chính của biệt thự, năm thân ảnh đã xuất hiện từ lâu, bọn họ đều là người trưởng thành, đều là người cực kỳ tài giỏi trong các lĩnh vực của mình.

Anh cả bây giờ đang điều hành một công ty lớn của Nhạc Gia, đã cưới vợ cũng có một cô con gái bằng tuổi với Nhạc Thanh Linh, năm nay đã 40 tuổi.

Anh hai là một bác sĩ, bình thường công việc cực kỳ bận rộn, rất ít khi về nhà, hôm nay nếu không phải Nhạc Thanh Linh trở về, hắn cũng sẽ không về nhà, năm nay hắn cũng đã 32 tuổi.

Anh ba hiện tại đang là giáo sư tại một trường đại học nổi tiếng, vẫn còn độc thân, tuổi so với anh cả nhỏ hơn rất nhiều, năm nay chỉ mới 30 mà thôi.

Anh tư lại càng trẻ tuổi hơn, hiện tại đang là ngôi sao nổi tiếng khắp cả nước, có thể nói anh ba của Nhạc Thanh Linh chính là người đẹp trai nhất nhà, năm nay cũng vừa tròn 27 tuổi.

Anh năm của Nhạc Thanh Linh vẫn còn đi học, hiện tại vẫn đang là một sinh viên năm cuối, tuổi tác cũng ở gần Nhạc Thanh Linh nhất, năm nay chỉ mới 22 tuổi, so với Nhạc Thanh Linh chỉ lớn hơn bốn tuổi.

"Thanh Vũ, hôm nay bệnh viện không có bệnh nhân sao?" Nhạc Thanh Thiên nhìn Nhạc Thanh Vũ hỏi.

"Hôm nay em gái trở về nhà, tất nhiên phải sắp xếp thời gian trở về rồi!" Nhạc Thanh Vũ trả lời câu hỏi của anh cả.

"Anh tư, có thể cho em xin một vài chữ ký hay không? Đám bạn học của em toàn là fan của anh!" Nhạc Thanh Hoàng nhìn Nhạc Thanh Lân ánh mắt vô cùng mong đợi nói.

"Thanh Hoàng... em lo mà học hành, lần này em gái trở về, em sẽ là người chăm sóc em gái nhiều nhất đấy, đừng lo mà tán gái nữa!" Nhạc Thanh Lân khuôn mặt bất mãn nhìn em trai của mình nói, hắn ghét nhất là những người xin chữ ký của hắn để tán gái, cho dù là em trai của hắn đi chăng nữa, hắn cũng cực kỳ ghét.

Trong lúc năm người anh trai của Nhạc Thanh Linh trò chuyện, thì Nhạc Thanh Linh cùng mẹ của nàng đã đi đến đại sảnh, nàng có chút hồi hộp khi phải đối mặt với năm người anh trai của mình.

"Thanh Linh, con đừng lo, năm thằng nhóc đó rất tốt, sẽ yêu thương con!" Vương Ngọc Huyền vuốt ve bàn tay của con gái nói, lúc này nàng mới nhận ra rằng con gái của nàng chung quy lại vẫn chỉ là một cô bé 18 tuổi mà thôi.

"Dạ... dạ con biết rồi!" Nhạc Thanh Linh bình tĩnh trở lại, nàng ngay cả Linh Quỷ còn không sợ, tại sao phải sợ mấy người anh trai này chứ.

Vương Ngọc Huyền cùng nhìn con gái thay đổi sắc mặt, nàng cũng mỉm cười một cái, dắt tay con gái vào trong đại sảnh của căn biệt thự, đối mặt với năm người anh trai của nàng.