Là một yêu quái không thích tu luyện chỉ thích xuống bếp, Diệp Yêu tin chắc rằng, nàng ở chỗ nào, thực khách sẽ ở chỗ đó, đây là chân lý không thể thay đổi của vũ trụ. Vì vậy nàng hưởng ứng lời kêu gọ …
Là một yêu quái không thích tu luyện chỉ thích xuống bếp, Diệp Yêu tin chắc rằng, nàng ở chỗ nào, thực khách sẽ ở chỗ đó, đây là chân lý không thể thay đổi của vũ trụ. Vì vậy nàng hưởng ứng lời kêu gọi mở quán ăn của nhà nước, mở một cái quán bán đồ ăn khuya rất đơn giản.
Một phần bún xào 36 tệ, một chén canh đậu xanh 20 tệ.
Thực khách: “ Bà chủ, bà điên rồi sao, sao không đi ăn cướp đi!”
Tôi chỉ ăn ở nhà hàng cao cấp một cái quán vỉa hè nhỏ, đúng là cặn bã.”
Sau khi mở quán-
“ Trời! Lại có người lái xe sang trọng cả ngàn vạn đến ăn một cái quán vỉa hè nhỏ!
“ Diễn viên cũng là fan hâm mộ trung thành của quán nàng”
“Hôm đó ta còn thấy được người giàu nhất nước X”
Đối với chuyện này, Diệp Yêu tỏ vẻ, diễn viên thì tính là cái gì? Người giàu nhất thì sao? Fan hâm mộ của ta trải rộng không phân biệt chủng tộc.
Sau khi ăn thử-
“ Bà chủ, xin cô bán đắt một chút, như vậy sẽ không có người người cướp với ta!”
“ Bà chủ, quán của cô có thiếu người rửa chén không? Ta làm miễn phí, chỉ cần bao một bữa cơm là được rồi.”
“ Bà chủ, ta đối với cô, không phải, ta đối với canh đậu xanh của quán cô ngày đêm mong nhớ, đêm không thể ngủ ngon, bệnh nguy kịch. Chỉ mong có thể mua được một chén an ủi nỗi khổ tương tư.
Diệp Yêu: Cái này không được? Tiếp theo còn có tôm hùm đất Minh Giang, nấm Shangrila, thịt dê Altay… Mọi người nói xem, để giá bao nhiêu tiền thì tốt?-