Chương 42: Chọn Phần Thưởng.

Nếu hắn đã thành công ẩn náu năm sáu năm, sẽ không đến nỗi bị phát hiện một cách bất ngờ như vậy.

Nhưng mà tin tức cuối cùng tiết lộ quá ít, Vương Bình nghĩ thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ.

Nếu suy nghĩ cũng không tìm được đáp án, thì chỉ có thể thông qua mô phỏng để biết được đáp án.

“Tinh, phần thưởng khởi tạo thành công, kí chủ có thể lựa chọn hai trong những phần thưởng sau:

1. Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín.

2. Tất cả kinh nghiệm luyện đan.

3. Lĩnh ngộ kiếm ý.

4. Kiếm pháp Huyền cấp cực phẩm– Luyện Linh Kiếm Điển.

5. Thiên phú màu trắng – Mặt mũi hiền lành.

6. Thiên phú màu trắng – Ta muốn nhập ma.

7. Công pháp Huyền cấp trung phẩm – Hỏa Linh quyết.

“Phần thưởng lựa chọn lần này nhiều thật, hơn nữa ta có thể chọn hai phần thưởng, đúng là bất ngờ lớn!”

Vương Bình hơi kinh ngạc.

Sau đó, Vương Bình lập tức suy nghĩ.

Hai thiên phú màu trắng có thể loại trừ.

Tiếp theo chính là Luyện Linh Kiếm Điển và Hỏa Linh quyết.

Nếu hai thứ này có thể lấy ra làm phần thưởng, thì cũng có thể làm cho hắn có đủ tất cả kinh nghiệm tu luyện.

Thậm chí, loại giống như Hỏa Linh quyết có thể trực tiếp đạt được tầng cao nhất.

Thực lực của người tu hành bình thường cơ bản bắt nguồn từ ba khía cạnh.



Tu vi, công pháp, võ học.

Tu vi không cần nói, công pháp phẩm cấp khác nhau, dẫn đến sức chiến đấu sẽ chênh lệch rất lớn.

Cả hai đều là công pháp hệ hỏa, phẩm chất của chân khí tiên thiên do công pháp Huyền cấp hạ phẩm và công pháp Huyền cấp trung phẩm mang lại rất khác nhau, uy lực tạo ra khi phát huy võ học giống nhau cũng khác nhau một trời một vực.

Đồng thời, tốc độ hấp thu linh lực, hiệu suất chuyển hóa, khôi phục chân khí cũng có chênh lệch lớn.

Do đó, công pháp đối với người tu hành là rất quan trọng.

Ngoài ra, công pháp cũng có cấp độ, tu luyện đến cấp độ khác nhau thì uy lực cũng sẽ khác nhau.

Hỏa Linh quyết tổng cộng có sáu cấp, mỗi khi tăng lên một cấp, chất lượng chân khí cũng sẽ tăng lên rất nhiều, cũng sẽ trở nên càng thêm nóng bỏng.

“Tuy Luyện Linh Kiếm Điển không tồi, nhưng không quan trọng bằng công pháp, nếu ta lựa chọn công pháp, sau này không cần tiếp tục nghiên cứu công pháp nữa, có thể trực tiếp phát huy hiệu quả tu luyện cao nhất.”

Vương Bình phân tích.

“Tuy nhiên, Hỏa Linh quyết trực tiếp lên cấp max có tiết kiệm được thời gian đi chăng nữa cũng không sánh bằng trực tiếp chọn tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín. Dù sao, trong mô phỏng ta phải tu luyện hết hai mươi năm mới có thể đạt được cảnh giới Hậu Thiên cảnh tầng mười đỉnh phong.”

Vương Bình lại nhìn vào lựa chọn đầu tiên.

Nếu Hỏa Linh quyết là công pháp Địa cấp, hắn nhất định sẽ cảm thấy ưu tiên hơn tu vi, nhưng dù sao cũng chỉ là Huyền cấp trung phẩm mà thôi, hơi thấp một chút.

Ngoài ra, kiếm ý cũng làm cho Vương Bình ngứa ngáy trong lòng.

Dù sao đây cũng thứ là hắn luyện kiếm hai mươi năm mới lĩnh ngộ được.

Đương nhiên, trong lần mô phỏng này, vì đạt được sự tin tưởng và chú ý của Lý gia, hắn không thể nghi ngờ dốc hết sức tập trung luyện đan, nếu không, bất luận là tu vi hay kiếm ý, tiến cảnh của hắn nhất định sẽ nhanh hơn.

“Hơn nữa, luyện đan sư tứ phẩm cũng rất hấp dẫn, dù sao linh thạch ta còn lại cũng không đủ để giúp ta mô phỏng thêm mấy lần, tiếp theo nhất định phải kiếm được thật nhiều linh thạch. Phỏng chừng cũng chỉ có luyện đan mới thỏa mãn được yêu cầu của ta.”

Vương Bình nhìn vào lựa chọn thứ hai và tự lẩm bẩm.

“Hệ thống, ta chọn 1 và 2.”

Nhìn giao diện ban thưởng, Vương Bình rời khỏi phòng, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định, nói trong lòng.



Sau khi Vương Bình lên tiếng, Vương Bình thấy đầu hơi đau một chút, tiếp đó là một luồng ký ức xuất hiện trong đầu hắn.

Giống như, chính hắn trải qua tất cả quá trình mình học luyện đan, vô cùng kỳ lạ, cũng có loại cảm giác thời không hỗn loạn.

Không biết qua bao lâu, lúc Vương Bình tỉnh táo lại, thì phát hiện đêm đã đến từ lâu, Xích Phong đã ngủ ngon lành trên giường.

“Loại cảm giác này, thật sự kỳ diệu.”

Vương Bình khẽ thở phào một hơi, tự lẩm bẩm.

Lần trước cũng như vậy, không biết thời gian trôi qua, đắm chìm vào trong ký ức, cứ như chính mình trải qua cuộc đời đó.

Có điều, so với thời gian trải qua một đời đó, mấy canh giờ mất đi này chắc chắn không tính là gì.

Hiển nhiên, vấn đề thời gian trôi qua cũng do hệ thống giải quyết.

“Ta bây giờ đã là luyện đan sư tứ phẩm rồi, chỉ cần nguyên liệu đầy đủ, ta sẽ không còn lo lắng về vấn đề linh thạch. Ít nhất, trước mắt là vậy.”

Ánh mắt Vương Bình loé lên, lòng bàn tay hiện ra ngọn lửa, vô cùng hài lòng.

Chẳng qua, Vương Bình lại cân nhắc đến mức hao phí linh thạch tăng lên và mức độ hiếm có của linh thạch ở Đại Hạ. Hắn cũng rất rõ, theo số lần mô phỏng tăng lên, sớm muộn có một ngày, tất cả linh thạch hạ phẩm của Đại Hạ cộng lại, cũng không thể đủ cho hắn mô phỏng một lần.

Càng đừng nói, bản thân hắn không thể thu thập được tất cả linh thạch của Đại Hạ.

“Trước lúc linh thạch ta kiếm được không thể đủ cho ta thực hiện mô phỏng mới, cần phải trở nên đủ mạnh mới được. Tiên Thiên cảnh tầng chín còn lâu mới đủ, ta muốn trở thành Linh Nguyên cảnh đại viên mãn, thậm chí là Siêu Phàm cảnh.”

Trong lòng Vương Bình nghĩ như vậy.

Lúc này, Vương Bình lại cảm nhận được một luồng sức mạnh dồi dào xuất hiện trong cơ thể.

Cùng lúc đó, quanh người hắn cũng bài tiết ra lượng lớn chất bẩn, đây đều là tạp chất trong cơ thể người, phát ra một mùi hôi thối khó ngửi.

Bởi vậy, Vương Bình tắm rửa một phen, rửa sạch thứ bẩn trên người.

“Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín quả là mạnh. Có tu vi như vậy, cho dù các phương diện công lực, võ học, kinh nghiệm chiến đấu của ta đều rất bình thường, nhưng dựa vào cảnh giới chắc cũng có thể đè chết tu sĩ dưới Tiên Thiên cảnh tầng bảy.”

Vương Bình mở bàn tay ra, lòng bàn tay hiện ra một luồng chân khí tiên thiên thuần khiết, tự lẩm bẩm.