Chương 41: Quá Khứ Rực Rỡ (2)

‘Kế tiếp, ngươi tỏ vẻ mình muốn bế quan nghiên cứu cách luyện đan. Một tháng sau tìm được cơ hội sẽ triệu tập tất cả các cao tầng của Lý gia lại, cho thấy bản thân đã lĩnh hội được. Tất cả thành viên cấp cao Lý gia đều vui mừng. Ngươi nâng rượu chúc mừng, tỏ vẻ sẽ giúp Lý gia đứng trên đỉnh cao của Đại Hạ.’

‘Đám người Lý gia cũng mừng rỡ theo, lộ rõ dã tâm, tất cả đều nâng rượu cùng ngươi, một hơi uống cạn. Sau khi uống vào bụng, bọn họ phát hiện có điều bất ổn, nhưng lúc đó đã muộn rồi, toàn thân đã trúng kịch độc, khó mà động đậy.’

‘Gia chủ Lý gia tỏ vẻ khó tin nhìn ngươi, chất vấn ngươi tại sao lại hạ độc. Ngươi không muốn vòng vo, chỉ im lặng rời khỏi đó. Tuy Xích thôn có ơn với ngươi, nhưng ngươi ở Lý gia nhiều năm như thế cũng có tình cảm, không thể ra tay gϊếŧ bọn họ.’

‘Tiếp theo, ngươi đến tầng hầm, cho toàn bộ người Xích gia một cái chết nhẹ nhõm, cũng tiêu hủy hết huyết mạch Xích gia mà Lý gia đã cất giấu.’

“Ai...”

Thấy vậy, Vương Bình thầm thở dài trong lòng.

Bản thân hắn trong mô phỏng có lẽ đã đấu tranh hồi lâu mới đưa ra quyết định này.

Suy cho cùng người Xích gia bị giam cầm đã mất hết nhân cách, sống không bằng chết.

Còn Vương Bình ở trong mô phỏng thì không có năng lực để đưa bọn họ đi.

Việc giúp Lý gia luyện chế Huyết Linh đan, tiếp tục phát triển cũng là chuyện không thể làm được.

Còn giả vờ như Huyết Linh đan khó luyện, kéo dài thời gian cũng không được.

Mà hắn muốn trì hoãn cũng không thể trì hoãn lâu, bởi vì con người đều có máu có thịt, hắn có thể tạm thời áp chế cảm xúc trong lòng, dùng máu của người Xích gia để nghiên cứu Huyết Linh đan, tránh để người Lý gia hoài nghi.



Nhưng theo thời gian, hắn khó kìm chế được cảm xúc, có thể bị người Lý gia phát hiện, chính hắn cũng có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện.

“Nếu huyết mạch bị hủy, Lý gia nhất định sẽ rất tức giận, không biết ta có thoát được không.”

Vương Bình lại nhìn màn hình, tự mình lẩm bẩm.

Chính lúc Vương Bình nhìn sang, chữ trên màn hình cũng xuất hiện lần nữa.

‘Tiếp theo, ngươi trốn khỏi Lý gia, súc cốt biến mình trở nên lùn đi, thay hình đổi dạng để ẩn giấu, muốn tránh khỏi sự truy sát của Lý gia.’

‘Không lâu sau, việc ngươi làm bại lộ, lão tổ Lý gia đã bế quan nhiều năm nghe tin tức giận đến cực hạn. Lý Nhan, vợ ngươi cũng ngất đi, thật khó tin ngươi lại làm chuyện điên rồ như vậy.’

‘Tiếp theo, lão tổ của Lý gia đã treo thưởng cao ngất trời và phát lệnh truy sát khắp thiên hạ, muốn gϊếŧ chết hoặc bắt sống ngươi. Nhất thời cả Đại Hạ đều kinh động, tất cả mọi người đều tặc lưỡi, họ không ngờ một luyện đan sư tứ phẩm như ngươi lại phản bội Lý gia.’

‘Trong khoảng thời gian tiếp theo, danh tiếng của ngươi thậm chí còn lan rộng đến Sở quốc và Triệu quốc, có thể nói rằng tất cả mọi người ở Trung Thổ đều biết. Ngươi không thèm để ý chuyện này, tiếp tục ẩn thân, phát triển một cách khiêm tốn, dự định đợi đến khi đủ thực lực rồi mới xuất thế.’

‘Bởi vì ngươi thành thạo thuật luyện đan và cũng có thể thay đổi cơ thể và ngoại hình của mình, ngươi đã làm việc khiêm tốn, nên vẫn không bị phát hiện.’

‘Lịch Đại Hạ cuối năm 495, lão tổ Linh Nguyên Cảnh của hoàng thất Đại Hạ tọa hóa, các chư hầu không thể nhịn được nữa, bắt đầu lôi kéo các thế lực, tự xưng vương, dòm ngó hoàng vị.’

‘Trong số đó, Lý gia cũng bắt đầu chiến đội, ủng hộ chư hầu Lưu Vũ ở phương bắc.’



‘Ngay sau đó, triều đình sợ hãi và muốn điều động đại quân để đàn áp các chư hầu. Tuy nhiên, các chư hầu rất mạnh nên rất khó để trấn áp, Hạ quốc thường xuyên xảy ra hỗn loạn. Ngươi tiếp tục phát triển một cách khiêm tốn, tự bảo vệ mình một cách khôn ngoan. Bởi vì ngươi có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bảy, chỉ cần không bại lộ, ngươi không cần lo lắng mình sẽ chết trong cuộc nội loạn ở Đại Hạ.’

‘Lịch Đại Hạ năm 497, ngươi đột phá Tiên Thiên cảnh tầng tám. Năm nay, nội chiến ở Đại Hạ ngày càng kinh khủng, quân đội triều đình và các chư hầu tổn thất nặng nề, trong nước thi thể nằm ngổn ngang, có thể nói như địa ngục trần gian. Sở quốc giáp với Hạ quốc, muốn phái quân đi đánh chiếm Hạ quốc và thôn tính nước này.’

‘Tuy nhiên, Triệu quốc giáp với Chu quốc, không muốn Sở quốc thôn tính Hạ quốc làm chính mình lớn mạnh nên phái đại binh đóng ở biên giới, khiến Sở quốc chỉ đành từ bỏ ý định, đồng thời phái quân đến các thành biên giới đề phòng Triệu quốc bất ngờ xâm lược.’

‘Lịch Đại Hạ cuối năm 499, tu vi của ngươi tiến thêm một bước, đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng chín. Cùng năm đó, hoàng tộc Đại Hạ bị lật đổ, các chư hầu bắt đầu nội chiến, tranh đoạt hoàng vị. Đảng phái đánh nhau, dân chúng lầm than.’

‘Lịch Đại Hạ năm 500, Bạch Thiên Hồng đã đột phá đến Linh Nguyên cảnh tầng bảy, không thể ngồi yên nhìn người dân Hạ quốc khốn khổ như vậy, đã lựa chọn can thiệp, giúp đỡ chư hầu Lưu Vũ đánh tan các chư hầu khác, lên ngôi hoàng đề.’

‘Sau khi chư hầu Lưu Vũ lên ngôi, hắn đã đổi quốc hiệu thành Đại Thục, phong cho Bạch Thiên Hồng là Thục Quốc Kiếm Thánh, phong Kiếm Linh Tông là Hộ Quốc đại tông. Thế rồi thiên hạ thái bình, trật tự dần dần ổn định.’

‘Thiên hạ thái bình không liên quan gì đến ngươi, ngươi tiếp tục ẩn thế khổ tu. Cuối cùng, vào ngày 7 tháng 5, lịch Đại Thục năm thứ nhất, ngươi đã lĩnh hội thành công kiếm ý, trở thành tuyệt đại kiếm khách của Đại Thục.’

‘Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý, ngươi cực kỳ tự tin, cho rằng chỉ cần đột phá đến Linh Nguyên cảnh, thì có thể tung hoành khắp thiên hạ.’

‘Bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Không biết làm sao mà gia chủ Lý gia tìm được ngươi. Ngươi chiến đấu căng thẳng với hắn, nhưng bởi vì tu vi chênh lệch quá lớn, cho dù lĩnh ngộ kiếm ý, cũng vô lực phản kháng, dễ dàng bị hắn gϊếŧ chết.’

‘Bởi vì cái chết của ngươi, nên lần mô phỏng này kết thúc.’

“Sao lão già này tìm được ta?”

Nhìn nội dung mô phỏng cuối cùng, Vương Bình cau mày, cảm thấy rất khó hiểu.