Chương 3: Đồng Liêu Xuyên Không Năm Giây Gg!

Vương Bình nhìn group chat, rơi vào trầm mặc.

Hay lắm, còn có cả video quay lại cái chết luôn?

Hệ thống group chat đúng là “tri kỷ”.

Vương Bình (66): “Ta xuyên qua một con đường đất lầy lội trong rừng cây nhỏ, phía trước có một thôn trang.”

Phương Vân (3): “Í, ngươi cũng may mắn đấy chứ.”

Ngô Quân (20): “May thật đó, có thể xếp vào top mười trong số khởi đầu của tất cả thành viên.”

Lưu Mai (15): “Người mới à, tuy ngươi bắt đầu không tệ nhưng cũng đừng lơ là. Nếu không là chết tươi ngay. Trước đây từng có một thành viên khởi đầu giống như ngươi, hắn không chút phòng bị chạy vào trong thôn trang. Kết quả thôn trang kia là bộ lạc yêu tinh, trực tiếp trói hắn lên nướng, chết thật sự thê thảm.”

Vương Bình: “???”

Vãi, thảm vậy luôn?

Lại bị yêu tinh nướng ăn.

Sau khi xuyên không, khắp nơi đều là nguy hiểm.

Ngô Quân (20): “Đại lão Lưu Mai nói rất đúng. Sau khi xuyên không, mọi sự đều phải cẩn thận. Đừng nói là yêu tinh, cho dù gặp phải sinh vật có vẻ ngoài giống với loài người cũng không được sơ ý. Dù sao án lệ dã nhân ăn thịt người cũng không ít. Cứ coi như thôn làng bình thường, đừng nói là thế giới sau khi xuyên không, dù là sơn thôn cùng nằm trên trái đất thì cũng rất bài xích người từ ngoài đến.”

Trương Hổ (5): “Đúng là rất bài xích, có mấy thành viên từng ngã xuống vì những chuyện như vậy.”

Vương Bình (66): “Nguy hiểm thế à... Thảo nào người còn sống ít vậy. Lại nói, các vị đại lão làm thế nào sống sót?”

Vương Bình không khỏi tò mò, không biết tình hình năm thành viên còn sống ra sao.

Chờ đã, trong năm thành viên này còn có một thành viên hình như vẫn chưa lên tiếng.

Ngay lập tức, Vương Bình không nhịn được liếc nhìn danh sách thành viên trong group chat, phát hiện Thái Vĩnh Long (1) ở ngay đầu tiên.



Thành viên đầu tiên gia nhập group chat đến bây giờ vẫn còn sống, mạng này đúng là cứng thật.

Vương Bình không nhịn được cảm thán.

Dù sao thành viên đầu tiên không có ai chỉ bảo hắn cái gì, toàn là dựa vào bản thân hắn tìm kiếm, độ khó có thể tưởng tượng.

Phải biết rằng trước khi Vương Bình xuyên không, nếu không có những tiền bối người xuyên không này nhắc nhở, thì hắn cũng không biết xuyên không có nhiều cong cong quẹo quẹo như vậy, lại còn nguy hiểm như vậy.

Ngô Quân (20): “Ơ, sao sống sót được đây… Chỗ ta xuyên không là hành tinh lớn hơn Trái Đất gấp mấy lần, loài người cũng tồn tại trên đó, khoa học kỹ thuật phát đạt hơn loài người rất nhiều. Ta may mắn xuyên không đến ngõ nhỏ không có người. Mặc dù bây giờ là không hộ khẩu, nhưng vấn đề ăn mặc, chỗ ở, đi lại coi như đã giải quyết được rồi.”

Trương Hổ (5): “Chỗ ta xuyên không là thế giới giả tưởng, coi như là loại hình vô cùng may mắn, địa điểm xuyên không là một học viện kỵ sĩ. Vì là thế giới giả tưởng, cho nên có tồn tại ma pháp, ta đột nhiên xuất hiện không những không dọa người khác, ngược lại còn khiến giáo viên hướng dẫn của học viện kỵ sĩ sinh ra hứng thú. Cộng thêm bàn tay vàng ta có được cũng coi như không tệ, cho nên trước mắt đang bồi dưỡng ở học viện kỵ sĩ.”

Lưu Mai (15): “Xuyên không đến thế giới bối cảnh cổ đại, ăn sung mặc sướиɠ.”

Phương Vân (3): “Cũng là xuyên không thế giới cổ đại, nhưng mà không phải thế giới bình thường, thế giới này có võ công, hiện tại đang cố gắng luyện võ, mục tiêu là sau khi võ công đại thành, hành tẩu giang hồ, ôm mỹ nhân về.”

Vương Bình (66): “… Tình huống của mọi người đều rất tốt nha.”

Vương Bình khá hâm mộ.

Mặc dù bốn tiền bối người xuyên không này chỉ có Ngô Quân hơi thảm, nhưng cũng không có nguy hiểm tính mạng gì, đã mạnh hơn rất nhiều người rồi.

Nói cho cùng, nhiều người xuyên không như vậy đều tạch rồi, có thể sống sót đều là người mạng đủ cứng.

Nhưng mà nghe lời nói của những tiền bối người xuyên không này, có vẻ thế giới xuyên không của mỗi người đều không giống nhau, có thể xuyên không đến thế giới thế nào hình như đều phải xem vận may.

Vương Bình (66): “Mà đại lão người xuyên không số 1 là xuyên đến thế giới nào, sao không ngoi lên vậy?”

Ngô Quân (20): “Ngươi nói đại lão Thái Vĩnh Long à, hắn xuyên không đến thế giới huyền huyễn rồi, trở thành đệ tử nội môn của một tông môn mạnh mẽ, đâu có thời gian chém gió trong group. Có thời gian này còn chẳng bằng tu luyện nhiều hơn, tranh thủ trở nên mạnh hơn. Dù sao, thế giới giả tưởng mà, mặc dù vô cùng ngoạn mục, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.”

Vương Bình (66): “Được rồi…”

Thế giới huyền huyễn nguy hiểm thật, không cẩn thận chút là tạch ngay.



Nhưng thế giới huyền huyễn sức mạnh mạnh mẽ, phần sơn chử hải, búng ngón tay sụp đổ tinh thần kia, cũng khiến người ta không ngừng hướng về.

Hơn nữa, thông thường thế giới huyền huyễn đều có thể theo đuổi trường sinh, mạnh hơn rất nhiều thế giới.

Đương nhiên nói về trường sinh, thơm nhất vẫn là thế giới tu tiên là đúng rồi.

“Ting, cảnh phát lại cái chết của thành viên group Trần Khang (67) đã ghi, thành viên trong group có thể mở ra xem, để rút bài học kinh nghiệm.”

Lúc này, tiếng thông báo của hệ thống group vang lên, khiến ánh mắt Vương Bình hơi vi diệu.

Nhưng mà hắn cũng không than phiền cái gì, lặng lẽ ấn vào.

Bỗng chốc, một màn hình ảo hiện ra, bên trong bắt đầu xuất hiện hình ảnh.

Trông dáng vẻ Trần Khang trong hình ảnh khoảng ba mươi tuổi, người đang ở trong nhà cũ nông thôn trước khi xuyên không.

Hắn giống Vương Bình, trong nửa tiếng đã chuẩn bị rất nhiều đồ. Trong đó còn chuyển bị rất nhiều hạt giống trái cây thực vật.

Rõ ràng Trần Khang này cũng xem không ít tiểu thuyết mạng.

Sau đó, bắt đầu xuyên không.

Trần Khang sau khi xuyên không trực tiếp xuất hiện ở trên một đường phố tan hoang.

Từ góc nhìn của Thượng Đế, trên con phố này có lượng lớn quái vật đi lại.

Nhìn dáng vẻ của những quái vật này, Vương Bình rất quen mắt, chính là zombie.

Ở phía trước Trần Khang có một zombie biến dị chiều cao đạt tới bốn mét.

Trong nháy mắt Trần Khang xuất hiện, zombie biến dị đã cảm nhận được Trần Khang, trực tiếp tóm hắn lên.

Trần Khang hoảng sợ và tuyệt vọng vùng vẫy, nhưng chẳng thấm vào đâu, trực tiếp bị zombie biến dị vặn đầu xuống bắt đầu ăn.