Chương 5: Dù sao cũng phải có yến hội

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thời điểm Phong Dật tan tầm về đến nhà, trong phòng một mảnh yên tĩnh không tiếng động, một cổ dự cảm bất hảo nổi lên. Hắn nhíu nhíu mày, nhìn vài nơi, đều không tìm được hamster nhỏ, không khỏi đại kinh thất sắc.

Hắn chạy nhanh lên lầu, trong phòng cũng không có.

Có thể đi nơi nào?

Đúng lúc này, cửa sổ đột nhiên truyền đến động tĩnh, tim Phong Dật căng thẳng, nhanh chóng đi qua.

Quả nhiên, một con Tiểu Bạch Cầu linh hoạt từ cửa sổ lăn tới đây.

“Ngươi gia hỏa này……”

Hắn thở phào nhẹ nhõm, giơ tay căm giận xoa xoa Tiểu Bạch Cầu, “Ngươi nếu là đi lạc, ta như thế nào cùng chủ nhân ngươi nói.”

Hôm nay chậm một bước trở về Thương Sấu cũng là hữu kinh vô hiểm thở một hơi. Bị nói như vậy, cậu vặn vẹo thân thể tỏ vẻ không cao hứng.

Phong Dật còn tưởng rằng hamster nhỏ giận dỗi, lại nhu thuận xoa xoa lông mềm mại, “Hảo, đương nhiên càng rất lo lắng ngươi.”

“Ngày mai phải đem ngươi đưa về cho chủ nhân, dưỡng ngươi lâu như vậy, không biết có nhớ ta hay không.”

Thương Sấu đương nhiên biết việc này, đến nỗi có thể nhớ hay không…… Âm thầm lắc lắc đầu, lại chần chừ gật gật đầu.

Bất quá Phong Dật cũng không có phát hiện, cười lẩm bẩm, “Yên tâm, chúng ta rất nhanh liền lại sẽ gặp mặt.” (Ý anh là anh hốt chủ nhân bé thì sẽ gặp lại bé~)

Thương Sấu trợn tròn mắt nhìn Phong Dật một người ở nơi đó lầm bầm lầu bầu, hắn đây là đang nói cái gì?

……

Phong Dật ngày hôm sau mang theo hamster nhỏ cùng đi làm.

Hamster nhỏ thân hình đặc biệt tiểu xảo, lúc này ghé vào trong túi hắn thò ra cái đầu nhỏ, tròng mắt đen bóng linh động dị thường.

Phong Dật một bên lái xe, một bên thường thường nhìn nó một cái. Chờ tới công ty dừng hảo xe, hắn lấy hộp lễ phục chuẩn bị tiệc tối đêm nay mang theo hamster nhỏ đi tới trước cửa hàng bán hoa.

Chỉ là, Phong Dật ở cửa hàng bán hoa lại không nhìn thấy Thương Sấu, nhưng lão bản cửa hàng bán hoa đón hắn, “Ngài là bằng hữu A Sấy đi, y ngày hôm qua nói là có việc hôm nay sẽ lại đây trễ, cho nên hamster trực tiếp đặt tới trong tiệm liền hảo.”

Phong Dật nhìn nhìn gia hỏa trong túi linh hoạt chuyển đầu nhỏ, vẫn là có chút không yên tâm đem nó trực tiếp ném ở chỗ này, vì thế chỉ là để lại lễ phục.

“Sau khi y lại đây, làm y thay bộ quần áo này, buổi tối 7 giờ ta sẽ qua đón y đến một nơi. Còn hamster, ta trước mang về.”

Ngốc tại trong túi Phong Dật, Thương Sấu cơ hồ gấp đến dậm chân, cậy thật vất vả nghĩ ra phương pháp này!

Hơn nữa, thay quần áo 7 giờ đi theo ra ngoài là cái quỷ gì? Vì cái gì không nói cho mình!

Cứ như vậy, Thương Sấu mơ mơ màng màng đi theo Phong Dật cùng nhau tới văn phòng.

“Ngoan ngoãn, đợi lát nữa đón chủ nhân của ngươi, chúng ta lại mang ngươi cùng nhau đi ra ngoài.”

Phong Dật đem tiểu gia hỏa trong túi đặt trên sô pha liền đi công tác, Thương Sấu đành phải ngoan ngoãn nằm trên sô pha dùng đậu phộng chơi.

Chỉ là, thời gian càng ngày càng tới gần, Thương Sấu ở trên sô pha gấp đến độ xoay quanh.

Vừa vặn, thừa dịp Phong Dật đi đổi quần áo cho tiệc tối, cậu nhanh chóng chuồn ra văn phòng, biến trở về hình người chạy về cửa hàng bán hoa thay đổi lễ phục lại vội vội vàng vàng chạy tới.

Mà Phong Dật vừa ở trong văn phòng đổi hảo quần áo ra tới, liền vừa lúc nhìn Thương Sấu tóc tai hỗn loạn, tay nắm cà vạt lung tung rối loạn, dựa vào cửa há to miệng thở dốc.

Phong Dật có chút buồn cười, “Gấp như vậy làm cái gì?”

Thương Sấu nắm nắm đồ vật trên cổ biệt nữu, “A? Không phải ngươi kêu ta lại đây sao?”

“Phải.”

Phong Dật cười lắc lắc đầu, duỗi tay kéo Thương Sấu qua, nghiêm túc vì cậu một lần nữa sửa sang lại, trên dưới đánh giá liếc mắt một cái, câu môi gật gật đầu, “Không tồi.”

Thương Sấu bị đối phương đột nhiên khích lệ làm cho có chút ngượng ngùng.

Phong Dật giống như lơ đãng kéo qua tay cậu, “Hảo, chúng ta lập tức xuất phát, đêm nay cần ngươi bồi ta cùng nhau tham gia một tiệc tối.”

Phong Dật đột nhiên phát hiện không thích hợp, hắn nhíu mày nhìn văn phòng một vòng.

“Hamster nhỏ đâu?”

Nguyên bản Thương Sấu ngoan ngoãn nghe Phong Dật nói chuyện lúc này không khỏi ánh mắt mơ hồ chớp mắt một cái, có chút dao động nói: “Đại khái, nó chạy tới chỗ nào chơi. Yên tâm, nó thường xuyên như vậy, sẽ không lạc.”

Phong Dật hồ nghi nhìn Thương Sấu, lại nhìn nhìn đồng hồ, thời gian sắp tới rồi. Thương Sấu nhìn hắn dáng vẻ này, lập tức nhấc tay bảo đảm:

“Trước kia nó cũng thường xuyên chuồn ra đi chơi, bất quá đều tìm được đường trở về.”

Phong Dật nghĩ đến một lần hamster nhỏ cũng là chính mình tìm trở về, có chút yên tâm.

“Vậy được rồi, chúng ta đi trước. Ta cho người bên ngoài lưu ý bên này, nó trở lại liền cho chúng ta biết.”

Thương Sấu ngoan ngoãn gật đầu, theo hắn rời đi.