Chương 4: Đây là yêu

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thương Sấu thẳng đến không nhìn thấy Phong Dật mới dừng lại từng ngụm từng ngụm thở dốc, cậu giơ tay che lại hồng mặt —— quả nhiên, các trưởng lão nói đúng, cùng nhân loại ngốc lâu sẽ sinh bệnh!

Hơn nữa luôn cảm thấy cùng ân chủ tiếp xúc gần gũi như vậy sinh bệnh càng mau! Cho nên, Thương Sấu quyết định vẫn là dọn ra hảo.

Nghĩ, cậu liền ở xung quanh Pcông ty hong Dật chọn một cửa hàng bán hoa, nhìn Phong Dật tan tầm không sai biệt lắm, liền trước sớm trở về nhà.

Cho nên chờ Phong Dật tan tầm về đến nhà, Thương Sấu đã thoải mái nằm trên sô pha, lộ ra cái bụng lông xù xù trắng nõn.

Phong Dật buồn cười đến gần, chọc chọc nhỏ bụng hamster.

“Tiểu gia hỏa, chủ nhân của ngươi đem ngươi ném cho ta. Bất quá, ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi.”

Thương Sấu rầm rì một tiếng, Phong Dật nhìn thức ăn buổi sáng lưu lại quả nhiên ăn xong rồi, liền lấy ra thức ăn cho chuột mua về, ôm Thương Sấu qua đi.

Nhưng Thương Sấu chỉ liếc mắt một cái, liền xoay thân, phồng lên miệng, biểu đạt đối với đồ ăn mới bất mãn!

Cuối cùng Phong Dật làm khoai tây xương sườn, đồ tham ăn ngạo kiều lúc này mới từ từ dịch qua ôm tiểu xương sườn gặm lên.

Buổi tối, phải tắm sạch cho hamster nhỏ, Phong Dật cố ý lên mạng tra, nghe nói tắm sợ cảm mạo, nhưng lại không thể không tẩy. Mà Thương Sấu đối với tắm rửa cũng đặc biệt bài xích, cho nên một lúc tắm lăn lộn thật lâu.

Trong lúc bọt nước văng khắp nơi, áo sơ mi Phong Dật đều ướt đẫm, cuối cùng rốt cuộc luống cuống tay chân tẩy xong, nhanh chóng dùng khăn lông chuẩn bị tốt đem tiểu gia hỏa bao lại.

Thật vất vả tắm xong, tiểu gia hỏa bao ở khăn lông hung hăng trừng mắt hắn, chỉ là đôi mắt càng thêm có vẻ ướŧ áŧ đen láy không hề có lực chấn nhϊếp(kinh sợ~).

“Ngươi như thế nào cùng chủ nhân của ngươi giống nhau, liền biết trừng mắt người, chính là, một chút đều không đáng sợ, ngược lại……”

Phong Dật nguyên bản thấp giọng cười nói dần dần ở đôi mắt đen nhánh ánh nước thấu triệt kinh người biến mất.

Xuyên thấu qua đôi mắt này, hắn tựa hồ thấy được Thương Sấu, sau đó không tự giác nhu hòa thần sắc, suy nghĩ phiêu xa.

Từ kho gặp được Thương Sấu, hắn sinh hoạt thế nhưng trở nên vì cậu phá lệ, không hề đi ra ngoài thả lỏng, ngay cả dưỡng sủng vật loại này trước kia cảm thấy chuyện nhàm chán nhất đều làm được.

Hắn đối cậu tựa hồ thật sự nhân nhượng quá nhiều.

……

Ngày hôm sau, Phong Dật theo lẽ thường đi làm, chỉ là, ở cổng lớn liền bị Mộc Thiếu Phong đuổi kịp.

“A Dật, gần đây đều không thấy ngươi ra chơi, làm sao vậy? Sẽ không thật sự bị tiểu mỹ nhân nào thu phục, ngoan ngoãn hoàn lương đi.”

Mộc Thiếu Phong cùng nhà hắn tương đương, cùng lớn lên, cho nên tự nhiên vui đùa.

Chỉ là Phong Dật còn không có mở miệng, liền thấy được sau cây cột đối diện lộ ra một góc quần áo Thương Sấu. Hắn lập tức ly khai Mộc Thiếu Phong tiến lên.

“Ở chỗ này làm cái gì?”

“A, đi làm nha!”

Thương Sấu hoảng sợ, sau đó chỉ chỉ cửa hàng bán hoa đối diện. Nguyên lai cậu tìm được công tác chính là ở cửa hàng bán hoa hỗ trợ bán hoa, mà vừa lúc cửa hàng bán hoa đối diện chính là công ty Phong Dật. Thương Sấu xem ra như vậy đã có thể quan sát ân chủ, lại không đến mức thân cận quá sẽ “Sinh bệnh”.

“Đúng rồi, còn muốn cảm ơn ngươi, ta đã tìm được công tác cùng nơi ở, cho nên, ta chuẩn bị đi đón hamster nhỏ trở về.”

Phong Dật chần chờ một lát mở miệng, “Ân, ta ngày mai cho mang lại đây ngươi.”

Không biết vì cái gì, hắn thế nhưng không nghĩ liền như vậy cùng cậu chặt đứt liên hệ.

Xong chuyện này Thương Sấu gật gật đầu, cười mi mắt cong cong, “Tốt, ta đây đi trước công tác.”

Chỉ là, vừa mới xoay người Thương Sấu đột nhiên hậu tri hậu giác nghĩ đến, ngày mai Phong Dật muốn như thế nào đem chính mình đưa cho chính mình?

Phong Dật nhìn Thương Sấu đi xa, mà vẫn luôn Mộc Thiếu Phong không nói gì lúc này mới đâm đâm bờ vai hắn, trêu chọc: “Nguyên lai đây là ngươi nguyên nhân hoàn lương?”

“Ân?”

Phong Dật phục hồi tinh thần lại, có chút không xác định hỏi.

“Ngươi không phải là còn chưa thu phục đối phương đi.”

Mộc Thiếu Phong sờ sờ cằm, “Nhiều năm như vậy không thấy quá loại ánh mắt này của ngươi, vui vẻ lại sủng nịch.”

Phong Dật đột nhiên cảm thấy giống như đề hồ quán đỉnh, bóng người lúc ẩn lúc hiện trong đầu tất cả đều là Thương Sấu.

(醍醐灌頂 Đề hồ rưới lêи đỉиɦ đầu. Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt. Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.)

Bọn họ chi gian, từ tương ngộ đến ở chung, hắn rõ ràng không phải người thích lo chuyện bao đồng, chính là đối mặt cậu, chính là không tự giác sẽ mềm lòng.

Hắn thích cậu.

Nếu thích, có cái gì hảo rối rắm.

Lấy thân phận cùng thủ đoạn của hắn, mặc dù là thích nam nhân, cũng không có gì ghê gớm. Hiện tại chỉ cần trực tiếp đem người truy tới tay liền hảo.

Huống chi, gia hỏa ngốc như vậy, hắn còn trị không được sao?

Nghĩ thông suốt, Phong Dật hơi hơi cong cong môi, đáy mắt tất cả đều là màu sắc lóa mắt, ngay cả thời điểm công tác đều thoải mái tâm tình.