Editor: Trâm Rừng
Nhiệt độ không khí thích hợp cái rắm.
Nhiệt độ này ở bên ngoài đập một cái trứng ra đều có thể chiên chín.
Phù An An âm thầm phàn nàn, vừa đẩy xe hàng, chất đầy gạo, mì, bánh mì và chăn bông. Chờ lúc tính tiền xong, cô nhìn hóa đơn hơn một trăm tệ mà phải hít sâu một hơi. Trò chơi nên không những muốn mạng mà còn đòi tiền nữa, thật đúng là đem hai đầu kinh tế và sinh mệnh đều nắm trong tay. Phù An An mắng trò chơi này trong lòng, đồng thời nghĩ cách kiếm tiền.
Thành phố hải ly ngày thứ hai thời tiết càng thêm nóng bức.
Phù An An sáng sớm đã ra ngoài, bắt đầu dọc đường tìm chỗ làm, đi một vòng hỏi khắp, cuối cùng tìm được một cái siêu thị nhỏ cần một thu ngân.
“Ba nghìn tệ mỗi tháng, bao ba bữa cơm không bao chỗ ở, có được không?” Bà chủ nghiêm mặt hỏi, như thể không muốn lấy thêm một đồng nào ra thêm nữa.
Ba nghìn nhân dân tệ một tháng thực sự là ít hơn một chút so với mức lương ở thành phố Hải Ly.
Thấy Phù An An không có lập tức đồng ý, bà chủ lại bổ sung một câu: "Đừng thấy chỗ chúng tôi lương thấp mà chê, công việc ở đây nhẹ nhàng, chỉ vội vàng vào thời điểm buổi sáng, buổi chiều tầm bốn hoặc năm giờ là có thể đi về.”
Phù An An hai tay chống cằm, đôi mắt tròn xoe vô hại với người và vật nhìn bà chủ : "Được thôi nhưng tôi muốn được trả tiền lương mỗi ngày."
Nghe được yêu cầu của Phù An An, bà chủ tiệm hơi cau mày, cô là nhân viên đòi trả tiền lương theo ngày đầu tiên ở đây. Cái nhân viên trước mới vừa nghỉ nên trong tiệm đang cần dùng người gấp nên bà chủ chau mày nhìn Phù An An một cái, con bé này tiền lương thấp, dáng dấp cũng đặc biệt nhu thuận xinh đẹp......
"Được, làm việc chăm chỉ, tôi sẽ tăng lương cho cô nếu cô làm tốt." Bà chủ vội vàng vẽ một chiếc bánh kem lớn cho Phù An An, bắt đầu ra ngoài chào mời khách.
Phù An An đeo tạp dề vào, nhận lấy đồ khách mua rất khéo léo, nhanh chóng thu tiền và thanh toán hóa đơn.
Cả ngày thử việc, công việc kinh doanh rất tốt, bà chủ rất thoải mái và sẵn sàng thanh toán tiền công trong ngày.
Có một phần công việc chính thức, mỗi ngày còn được bao ba bữa cơm, Phù An An đem kiếm được tiền mua ba thùng nước khoáng, hai thùng mì ăn liền. Mới trả tiền lương ra, bà chủ không nghĩ tiền lại quay lại nhanh như vậy.
Bà nhìn về phía Phù An An ánh mắt có chút từ ái, “ nhìn coi cô bé này mua nhiều đồ như vậy chắc xách về không nổi, để tôi cho cô mượn xe xích lô kéo đồ trở về đi.”
Xe ba bánh nằm ở cửa bị gió và nắng làm hoen gỉ, mục đích chính của nó là vận chuyển các hộp các tông và nhựa đến trạm thu mua phế phẩm cách đó ba con phố.
"Cảm ơn."
Phù An An mang đồ đạc lên xe ba bánh, khéo léo leo lên xe ba bánh và cút kít lái xe về nhà. Bà chủ nhìn theo bóng lưng rời đi của Phù An An, mỉm cười lắc đầu, thế giới nếu có thêm vài cô bé đầu óc đơn thuần như vậy thì tuyệt vời biết bao.
--
Phù An An nhưng không biết mình bị bà chủ nói xấu , nếu biết cô sẽ vòng lại hỏi bà ta ai mới là người không có đầu óc ở đây.
So với điều này, di chuyển mấy thứ này còn khó khăn hơn. Cô ở lầu sáu, đem mấy thùng nước và mì vác đến nơi, Phù An An cơ hồ mệt mỏi thành chó.
Sau khi tắm một cách tùy tiện, cô ngã người lên giường, chiếc điều hòa ọp ẹp thổi hết hơi nóng ra ngoài.
Vào ngày thứ ba ở Thành phố Hải Ly, nhiệt độ thậm chí còn nóng hơn. Chính phủ thậm chí đã đưa ra cảnh báo nắng nóng ở mức độ đỏ, với nhiệt độ tối đa ngoài trời là 43.
Bởi vì thời tiết nắng nóng nên siêu thị nhỏ chỉ bán được kem và nước, ngoài ra cũng không bán được mấy thứ.
Âm thanh của TV đặc biệt đáng chú ý trong siêu thị trống --【Sau ba tháng thời tiết nhiệt độ cao, thành phố của chúng ta sẽ hứng chịu một cơn mưa rất lớn trong vài ngày tới. Vậy thời tiết khắc nghiệt này sẽ mang đến những tác động gì, hãy cùng lắng nghe phân tích của các chuyên gia.】