Chương 8

Những miếng thịt vụn vương vãi khắp nơi bị một roi này quất tung lên, vài giây sau lại rơi xuống đất, mùi máu tanh từ bên trên rơi xuống, mọi người có mặt đều bị dính rất nhiều thịt vụn lên trên người, có một ít thịt vụn còn rơi cả lên đầu và vai của ta.

Ngay sau đó, Thái hậu bắt đầu di chuyển, mặt đất xung quanh bắt đầu rung chuyển mạnh theo mỗi bước đi của bà, thậm chí sau mỗi bước chân còn xuất hiện vài vết nứt sâu trên mặt đất.

Sau khi cố gắng đứng yên, ta nhìn về phía Cửu hoàng tử.

Ngài ấy ngã xuống đất, toàn thân đầy máu nhão, trên cơ thể không có một chỗ nào sạch sẽ.

Ngài ấy dường như hoàn toàn suy sụp, đứng im bất động, mắt nhìn thấy Thái hậu chỉ còn cách một bước nữa là đi đến trước mặt.

Cửu hoàng tử cuối cùng cũng có thể mở miệng

“Nhi thần…. thích nhất là Hoàng tổ mẫu.”

Thái hậu nhìn thấy Cửu hoàng tử cuối cùng cũng lên tiếng, động tác của bà đột nhiên dừng lại.

Ta có thể cảm giác được, Cửu hoàng tử lúc này rất căng thẳng.

Thậm chí còn có thể nghe thấy nhịp tim của ngài ấy đang đập thình thịch.

“Phanh!” sau một tiếng vang lớn, chiếc roi khổng lồ trong tay Thái hậu rơi xuống.

Thân thể Cửu hoàng tử liên tục run lên, nhưng lần này ngài ấy có chút tiến bộ, không phát ra tiếng động nào.

Ta nhìn thấy bàn tay đầy thịt như sắp nổ tung của Thái hậu, đang từ từ tiến về phía ngài ấy.

Cửu hoàng tử bất lực ngẩng đầu nhìn bàn tay có thể tát chết mình chuẩn bị rơi xuống phía trên đầu mình, sau đó chỉ đành cam chịu nhắm mắt lại.

Nhưng không ngờ rằng Thái hậu bỗng nhiên lên tiếng:

"Tiểu Cửu... Thỉnh thoảng cùng huynh trưởng của ngươi... cùng nhau đến thăm Hoàng tổ mẫu."

Huynh trưởng của Cửu hoàng tử chính là Thái Tử.

Cửu hoàng tử không lên tiếng, bình tĩnh lại một lúc rồi mới nằm rạp xuống đống thịt, cúi đầu thật sâu lạy Thái hậu.

"Đông, đông, đông!"

Thấy vậy, Thái hậu cũng không làm ngài ấy khó xử nữa.

Thay vào đó, bà ấy nặng nề bước từng bước đi thẳng ra phía bên ngoài cánh cửa cung điện đổ nát.

Sau khi thấy Thái hậu rời đi, ta vội bước tới chỗ Cửu hoàng tử.

Lúc này tư thế của ngài ấy vẫn giống như khi quỳ lạy Thái hậu.

Ta đi vòng bên cạnh ngài ấy.

"Điện hạ, Thái hậu đã rời đi rồi."

Cửu hoàng tử không có động tĩnh gì.

Ta quỳ xuống và cố gắng dùng cánh tay trái của mình nâng ngài ấy lên.

"Điện hạ, xin mời..."

Cửu hoàng tử đột nhiên ngẩng đầu đẩy ta ra, không biết tại sao lúc này ngài ấy lại có sức lực lớn như vậy.

Ta ngồi trên mặt đất nhìn Cửu hoàng tử loạng choạng đi về phía Hoàng hậu.