Chương 31: Vừa Rồi Là Ai

Vương Vũ khoanh tay trước ngực, nhìn Tần Kha chui vào xe của Triệu Đức Trụ.

“Tiểu tử này trông cũng không có vẻ gì là lợi hại, ngươi cũng là Linh giả Nhất cảnh cấp 5, hơn nữa còn có một cái dị năng hóa đá, làm sao lại bị đánh thành như vậy?”

Nói đến cái này, Vương Cương cũng thấy hơi hổ thẹn: “Ta cũng không hiểu, trong tay hắn có một cục gạch, dị năng hóa đá của ta vô dụng trước cục gạch đó.”



Ngồi xe với Triệu Đức Trụ được nửa đường.

Một cửa hàng bán đồ Linh giả ở ven đường lại hấp dẫn sự chú ý của Tần Kha.

“Triệu thúc, cho ta xuống ở chỗ này đi.”

Triệu Đức Trụ khó hiểu: “Không phải bảo về nhà ngươi sao?”

Tần Kha nghiêm trang nói: “Ngài đi trước đi, ta còn có chút việc, lát nữa sẽ mua đồ nhắm về cho hai người.”

Triệu Đức Trụ dừng xe ở ven đường: “Vậy cũng được, tiểu tử ngươi đừng có chạy lung tung.”

Dặn dò hai câu, đạp ga rời đi!

Đây là một thế giới linh khí khôi phục.

Tự nhiên sẽ diễn sinh ra rất nhiều buôn bán có liên quan đến nó.

Cũng ví dụ như Bạch Vân Thành nổi tiếng nhất ở Vân Thành này, nó chính là một thị trường buôn bán Linh khí.

Cửa hàng Tinh Phẩm Linh giả ở trước mắt này, mặt hàng của nó đều liên quan đến Linh giả.

Vừa đến cửa tiệm, Tần Kha liền nghe thấy một vài âm thanh không thích hợp.

๑乛◡乛๑

“Ta xxx! Quá kí©h thí©ɧ!”

Mặt mo của Tần Kha đỏ bừng!

Nghe thấy tiếng bước chân ở trước kia, nam nữ đang ôm nhau ở trong tiệm lập tức nhìn lại.

Cả hai đều bị Tần Kha đang đứng ở trước cửa tiệm làm cho giật mình!

Luống cuống buông đối phương ra!

Nữ chính là một vị phu nhân xinh đẹp, khoảng ba bốn mươi tuổi, phong vận vẫn còn!

Một đôi mắt xanh trong veo như nước, hút hồn đoạt phạch, một đôi đèn pha 36D to lớn, không cẩn thận sẽ thoát khỏi l*иg giam bất cứ lúc nào!



Váy zip màu đỏ phác họa dáng người xinh đẹp và tinh tế.

Dưới chân là một đôi giày cao gót đen, còn có nền đỏ!

Có câu nói thế nào nhỉ?

Chỉ đen phối với nền đỏ, tốc độ bạo kích… Khụ khụ…

Sau khi hai người buông đối phương ra, nam nhân kia lập tức cúi đầu đi ra khỏi cửa hàng.

Còn biết thẹn thùng nha!

Nữ thì cuống quít sửa lại quần áo, kéo tất chân trên đùi lên, đi vòng vào sau quầy.

Tần Kha có hơi xấu hổ: “Khụ khụ… không… không quấy rầy hai người chứ?”

Phụ nhân xinh đẹp vẩy tóc, gương mặt lại hiện lên hai vệt đỏ hồng, hơi xấu hổ nói: “Không có, ngươi muốn mua cái gì?”

Đúng lúc này, một nam nhân trung niên đi vào cửa tiệm.

Phu nhân xinh đẹp kinh ngạc nói: “Ông xã, không phải ngươi về quê rồi sao?”

????

Trên đầu Tần Kha toát ra mấy cái dấu chấm hỏi.

Ông xã!!

Đây là ông xã… vậy vừa rồi là ai?

Nam nhân kia nói: “Vừa mới nhìn thấy có người hoảng hốt vội vã đi ra khỏi tiệm của chúng ta, ngươi xem một chút, có phải bị trộm thứ gì không?”

Phu nhân có tật giật mình, lắc đầu: “A…Không có… Không mất cái gì, ta đang trông tiệm nha, sao mà mất trộm được!”

“Vậy thì tốt!” Nam nhân lại nhìn về phía Tần Kha: “Đến mua đồ?”

Tần Kha nhìn sang bà chủ.

Ánh mắt bà chủ trốn tránh, còn không có can đảm đối mặt với Tần Kha.

Tần Kha chớp chớp mắt.

Hình như ta bắt được nhược điểm đủ ăn cả đời!

Hắn lấy một tờ giấy ra, đưa cho ông chủ nói: “Ta muốn những thứ này!”

Ông chủ nhìn danh sách một chút: “Được, vừa hay sáng nay mới nhập một đám hàng, những thứ ngươi muốn chúng ta đều có.”



Tần Kha ôm thái độ thử một chút, hỏi: “Nơi này có Phượng Tiên Hương và Băng Hỏa Tinh không?”

Ông chủ lắc lắc đầu nói: “Hai thứ đó đều thuộc về quốc gia khống chế, cái tiệm nhỏ này của ta không có!”

Cũng nằm trong dự liệu.

“Vậy lấy những thứ trong danh sách cho ta đi!”

Ông chủ đặt những thứ Tần Kha cần lên quầy, tính toán một chút rồi nói: “Tất cả hết 8100.”

“Cái gì! 8100!”

Tần Kha vô cùng kinh ngạc.

Khi thống kê danh sách này, hắn đã tính toán theo giá thị trường rồi.

Coi như có chênh lệch, nhưng tuyệt đối không vượt quá 5000 đồng.

Bây giờ trong túi của hắn cũng chỉ có 5000.

5000 này vẫn là hắn nhịn ăn nhịn mặc nửa năm trời, định dùng để mua máy tình mới.

Đây rõ ràng là thấy hắn còn nhỏ tuổi, định làm thịt hắn!

“Ông chủ, không đắt như vậy chứ? Ta từng xem ở trên mạng. 200 ml máu tươi yêu thú cấp F non cũng chỉ 200 đồng là cùng, đến chỗ này của ngươi lại đắt gấp bội!”

Ông chủ gọn gàng dứt khoát: “Ngươi thấy đắt thì đi chỗ khác mà mua!”

Tần Kha suy nghĩ một chút: “Hay là như vậy đi, bán cho ta rẻ một chút, toàn bộ cộng lại rồi chia đôi, thế nào?”

[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ ông chủ đầu có sừng +200!]

“Ta thấy mặc cả rồi, nhưng chưa thấy ai mặc cả như ngươi cả! Hay là ta tặng ngươi luôn được không?”

Tần Kha dựng thẳng ngón tay cái lên: “Ông chủ không hổ là người làm ăn, sảng khoái! Vậy ta đi nha!”

Nói xong liền cầm túi định đi.

[Đinh…]

Mặt ông chủ xạm lại: “Tối đa cũng chỉ giảm cho ngươi 10%!”

Giảm 10%?

Đừng nói là giảm 10%!

Giảm 20% ta cũng không mua nổi!