Chương 17: Không đề (1)

Editor: Arie

Trong hang động sâu nhất của tộc địa Chu Yếm tộc, tộc trưởng Xích Diện Viên và Bạch Viên đang ngồi đối diện nhau thảo luận về cách trả thù cho cái chết của đệ đệ.

Theo lý mà nói, mưu đồ bắt Hồ Tư để áp chế Thanh Khâu hồ tộc, kết quả lại chết một cách vô ích, điều này tự nhiên không đáng để nói thêm.

Nhưng Hồng Hoang cá lớn nuốt cá bé, vạn tộc Hồng Hoang đương nhiên không có thói quen nói đạo lý.

Tất nhiên trong Hồng Hoang, lựa chọn của Xích Diện Viên và Bạch Viên cũng không giống người thường, biết bản thân không phải là đối thủ của thanh y nữ tử nhưng vẫn không màng sống chết mà muốn báo thù cho đệ đệ.

Nhưng vô luận là diệt Thanh Khâu Hồ tộc hay gϊếŧ thanh y nữ tử kia đều không phải chuyện đơn giản. Xích Diện Viên cùng Bạch Viên cau mày, nhất thời không nghĩ ra được biện pháp nào tốt.

Bỗng nhiên trong sơn động xuất hiện âm thanh của người thứ ba.

“Các ngươi muốn gϊếŧ nàng đúng không?”

“Ai?!”

Xích Diện Viên cùng Bạch Viên cả kinh, vội vàng đứng lên xem xét nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của bất luận kẻ nào.

Giọng nói trung tính, khó phân biệt nam nữ.

“Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần biết ta tới giúp các ngươi giải quyết phiền toái là được.”

Xích Diện Viên đã kiểm tra đi kiểm tra lại nhưng vẫn không tìm thấy ai, hắn lập tức biết tu vi của đối phương có thể cao hơn mình. Hắn sợ hãi nhìn em gái Bạch Viên, sau đó chắp hai tay lại nhìn xung quanh nói:

“Không biết người các hạ nói tới ai?”

Giọng nói khàn đặc.

“Đương nhiên là cái cây ở sơn cốc phía nam.”

Xích Diện Viên dừng lại một chút sau đó kinh hỉ nói.

“Các hạ nói, bản thể của thanh y nữ tử kia là một cái cây sao?”

Biết bản thể thì đơn giản, cỏ cây hoa lá không phải sợ lửa sao…

Dường như có thể nghe được tiếng lòng họ, giọng nói mang theo chút chế nhạo:

“Thu hồi ý nghĩ ngu xuẩn kia của ngươi đi, nàng không phải cây bình thường, căn cơ của nàng ta còn lợi hại hơn nhiều so với các ngươi nghĩ, gió cửu thiên đối với nàng chỉ như gió nhẹ, các ngươi có biện pháp làm tổn thương bản thể nàng?”

Hô hấp của Xích Diện Viên cứng lại.

“Gió cửu thiên cũng không làm gì được nàng? Vậy chúng ta…”

Thái Ất Kim Tiên đối với gió cửu thiên còn phải dốc toàn lực đối phó, nếu lời kẻ thần bí này là thật, bọn họ sao có thể gϊếŧ được thanh y nữ tử kia.

Bạch Viên có chút nhanh nhạy hơn, lập tức chắp tay với khoảng không:

“Vậy xin hỏi các hạ có biện pháp nào tốt không?”

“Phòng ngự của nàng có thể sánh với Tiên thiên chí bảo, có thể đem toàn bộ công kích phải chịu bắn ngược lại, làm người công kích nàng chịu phản phệ, chiêu này chắc các ngươi đã từng cảm thụ qua.”

Thanh âm kia không nhanh không chậm nói.

“Cho nên cứng không được chỉ có thể mềm.”

Dứt lời, một đóa hắc liên to bằng bàn tay đột ngột xuất hiện giữa không trung. Đóa hắc liên tinh xảo xinh đẹp, cánh hoa như mặc ngọc ẩn ẩn chút tia sáng, từng đợt hắc khí vờn xung quanh lộ ra một cỗ hơi thở bất phàm.

Đương nhiên Xích Diện Viên và Bạch Viên cũng không e ngại hơi thở bất thường của nó, khẽ nuốt nước miếng. Bảo bối tốt!

Xích Diện Viên duỗi tay lấy đóa hắc liên kia, nhịn không được dùng thần thức xem đây là thứ tốt gì, không nghĩ đến thần thức vừa đi vào liền cảm giác nguyên thần đau đớn, phảng phất có thể thấy vô số hắc diễm cùng huyết khí đang vây lấy mình.

“A!”

Xích Diện Viên kêu thảm thiết một tiếng, nhanh chóng thu hồi thần thức.

“Ngu xuẩn. Hắc liên này tuy chỉ là hậu thiên linh bảo nhưng thứ ở bên trong không phải thứ ngươi có thể chịu được.”

Thanh âm kia có chút khinh thường.

“Chuyện các ngươi phải làm chính là đưa nó cho nàng, hiểu chưa?”

Một cỗ uy áp âm lãnh nháy mắt tràn ngập sơn động, Xích Diện Viên cùng Bạch Viên bị ép đến suýt không thở nổi.

Trong đầu họ nháy mắt hiện lên một câu, không thể từ chối, nếu không sẽ chết.

Xích Diện Viên cố nén đau đớn nói:

“Nhưng… chúng ta đã có xung đột với nàng ta, nếu chúng ta đưa chỉ sợ người đó sẽ phát hiện ra manh mối.”

Người thần bí trầm mặc một chút sau đó mở miệng nói:

“Ta lúc trước thấy các ngươi kết thù là vì một đám hồ ly đúng không?”

Lúc trước thấy? Người này đã ẩn nấp xung quanh họ bao lâu?

Sắc mặt Xích Diện Viên nháy mắt liền khó coi.

Thanh âm kia lại tiếp tục.

“Cái cây kia từ bi không có chỗ phát, ngay cả mấy con hồ ly nhỏ cũng có thể giúp đỡ, điều này có thể lợi dụng một chút.”

________

Dài quá nên chú thích phía dưới nè:

Tổng hợp linh bảo hồng hoang trong truyền thuyết TQ



[1] Hậu thiên công đức linh bảo:

- Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp (gọi tắt Linh Lung Tháp): Hậu thiên đệ nhất phòng thủ chi bảo. Khi Bàn Cổ khai thiên, công đức vô lượng hình thành nó cùng với Lượng Thiên Xích . Linh Lung Tháp là sinh ra cùng với Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn. Sau về tay Tháp Tháp Thiên Vương Lí Tịnh (bố Na Tra )

- Lượng Thiên Xích: thước đo trời. Hậu thiên đệ nhất sát thương chi bảo.

- Phất Trần: khi Lão Tử thành thánh ngưng tụ thành

- Thanh Bình Kiếm: Khi Thông Thiên giáo chủ thành thánh ngưng tụ thành.

- Như Ý Tam Ngọc: Khi Nguyên Thủy thiên tôn thành thánh tam hoa tụ đỉnh ngưng tụ thành.

- Nữ Oa Thạch: Khi Nữ Oa vá trời thừa lại 1 viên đá. Viên đá đó hấp thu công đức vô lượng khi Nữ Oa bổ thiên.

- Hiên Viên Kiếm: Hiên Viên Kiếm bắt nguồn từ thiên hoàng yêu tộc Đông Hoàng Thái Nhất đồ sát ức vạn nhân tộc rèn thành đồ vu kiếm. Sau khi vu yêu đại chiến kết thúc, đồ vu kiếm bị Hồng Quân tịch thu ném vào hỗn độn. Sau Hạn Bạt tìm được giao cho Hoàng Đế.

- Luyện Yêu Hồ: Yêu tộc luyện đồ vu kiếm tương tự vu tộc cũng luyện ra luyện yêu hồ.

- 24 Viên Định Hải Thần Châu: của Triệu Công Minh. Cuối thời phong thần vào tay Nhiên Đăng

- Định Hải Thần Châm: của Cửu Thiên Huyền Nữ trấn tứ hải. Tề Thiên Đại Thánh cướp từ long tộc.

- Bổ Thiên Ấn: Do Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn lấy nửa tòa bất chu sơn luyện thành.

-Trảm Tiên Kiếm: Của tổ sư phái La Phù Ngọc Đỉnh Chân Nhân (ông này đệ tử của Nguyên Thủy).

- Quảng Hàn Kiếm: Của Quảng Hàn cung chủ.

- Phong Thần Bảng, Đả Thần Tiên: của Khương Tử Nha.

- Tam Tiêm Lưỡng Nhận Thương.

- Càn Khôn Quyển, Hỗn Thiên Lăng : của Na Tra.

- Hậu Nghệ Xạ Nhật Cung: cung bắn mặt trời.



[2] Tiên Thiên Linh Bảo:

- Tru Tiên Tứ Kiếm thuộc sở hữu của Thông Thiên Giáo Chủ. Tru Tiên trận cũng là hồng hoang đệ nhất sát trận.

- Thập Nhị Phẩm Hỗn Độn Thanh Liên

- Thập Nhị Phẩm Công Đức Kim Liên (của Tiếp Dẫn thánh nhân)

- Thập Nhị Phẩm Diệt Thế Hắc Liên (của La Hầu Ma Hoàng)

- Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên

- Thập Nhị Phẩm Nghiệt Hỏa Hồng Liên

- Trảm Tiên Hồ Lô của Lục Áp Đạo Quân

- A Tị, Nguyên Đồ (song kiếm của Tu La giới chủ)

- Thiên Hoang (của Côn Bằng Đế Sư)

- Thanh Nhan Kiếm (của Phượng Hoàng tộc)

- Côn Luân Kính: Do Đạo Tổ Hồng Quân ban cho Hạo Thiên Đại Đế (Ngọc Hoàng Đại Đế)





[3] Tiên Thiên Chí Bảo:

- Sau khi Bàn Cổ Khai Thiên, Bàn Cổ Phủ tách ra thành 3 tiên thiên chí bảo là: Thái cực đồ, Hỗn Độn Chung, Bàn Cổ Phiên.

- Thí Thần Thương: Tiên thiên sát bảo. Có thể đả thương nhục thân của thánh nhân.

- Hà Đồ Lạc Thư của Thiên Đế yêu tộc Đế Tuấn. Đế Tuấn nhờ nó mà ngộ ra Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận.

- Sơn Hà Xã Tắc Đồ: Hồng Quân ban cho Nữ Oa.

- Đỉnh Càn Khôn của Nữ Oa.

- Không Động Ấn của Đạo Đức Thiên Tôn. Sau Không Động Ấn được dùng cho đế vương trấn áp vận khí của nhân tộc.



[4] Hỗn Độn Chí Bảo:



Hỗn độn chí bảo gồm có 3 món theo thứ tự là: Bàn Cổ Phủ, Tạo Hóa Ngọc Diệp và Hỗn Độn Châu.