Chương 8

Khách hàng lập tức chen chúc đi vào cửa hàng, náo nhiệt hỏi Cố Bạch xem cậu bán như nào, cho dù cửa hàng không có bàn ghế cũng không sao, mua mang về cũng được.

Đây là ngày đầu tiên mở cửa hàng, Cố Bạch nhìn những lát thịt lợn trong tay, lại nhìn khách hàng chen chúc trong sảnh. Cậu biết món này không đủ bán nên...

"Hôm nay là ngày thử nghiệm đầu tiên mở cửa hàng, món thịt lợn này sẽ được ăn thử miễn phí. Nếu mọi người thấy ngon thì ngày mai tôi sẽ chính thức khai trương, mong mọi người ghé qua." Cố Bạch nói xong thì chia bát thịt lợn luộc ra thành những bát nhỏ, mỗi bát được một lát thịt lợn được rưới dầu ớt và một chiếc lá cải thảo, sau đó phân phát cho những thực khách có mặt.

Cái này vừa đủ để khách hàng đưa ra phản hồi, mọi người đều có thể ăn, cũng có thể thu hút thêm nhiều khách hàng hơn nên ăn thử vào ngày đầu tiên không phải là một tổn thất lớn.

Vu Hiểu Nhạc kéo cô bạn của mình, thân hình nhỏ nhắn chen lên phía trước, nhận lấy bát thịt lợn luộc đầu tiên Cố Bạch đưa, không kìm được nước miếng, hận không thể đút cả miếng thịt vào trong miệng mình.

"Hô!" Vu Hiểu Nhạc thở hổn hển, nước mắt ứa ra vì cay, nhưng lại không muốn nhổ miếng thịt ra.

Người tinh tế ăn đồ luộc là nhiều nhất, kế đến là đồ nướng và đồ chiên xào, nhìn chung thì những món đó đều có vị khá nhạt nhẽo. Họ đã từng ăn những món ăn làm từ ớt nhưng đây là lần đầu tiên họ ăn món gì đó cay nồng như món thịt lợn này. Dù ai cũng chảy nước miếng vì vị cay nhưng sau đó, vị mềm của thịt và vị ngọt của bắp cải sẽ khiến những thực khách như được mở ra 1 cánh cửa mới.

"Ngon thật! Ông chủ, còn nữa không? Tôi muốn mua mang đi!"

"Ông chủ, tôi cũng muốn!"

"Ông chủ, cả tôi nữa! Tôi cũng muốn!"

"Ông chủ..."

Một đợt sóng gọi "ông chủ" mới bắt đầu.

Cố Bạch vào bếp bưng nồi cháo vừa mới nấu ra, như cũ chia thành những bát nhỏ đưa cho tất cả các vị khách, nói: "Hôm nay thời gian có hạn, ngày mai chính thức khai trương, cả hai món này đều sẽ được bán."

Mọi người nghe vậy có chút thất vọng nhưng nhìn bát cháo trong tay lại có chút mới lạ.

"Ông chủ, có phải cậu cho thêm rất nhiều nước vào gạo đúng không?" Một khách hàng nói đùa.

"Đây là món cháo trắng, uống chút cho đỡ nóng." Cố Bạch cười đáp.

Có những lát thịt lợn trước mặt, mọi người đều tin tưởng vào tay nghề nấu nước của Cố Bạch. Hơn nữa đây là cơm, dù có khó ăn tới đâu thì cũng có thể ăn đươc. Ai nấy đều ngẩng cao đầu uống cạn bát cháo.

Cháo đặc sánh làm dịu cái nóng trong miệng, làm nổi bật mùi thơm của cháo, khiến tất cả thực khách nhìn chằm chằm vào bát cháo. Nhớ lại lời Cố Bạch vừa nói, họ chỉ có thể kìm cái miệng và cái bụng đang háo hức, dự định ngày mai sẽ tới sớm để mua.

"Ông chủ, ngày mai cậu mở cửa lúc mấy giờ?"

"8 giờ."

"Ông chủ, ngày mai cậu nhất định phải nấu nhiều hơn nữa!"

"Cửa hàng mỹ thực Lâm tinh, tôi nhớ rồi. Ông chủ, có món ăn nào khác không?"

Người tinh tế rất coi trọng đồ ăn, đặc biệt là những món ăn mới. Bọn họ muốn ăn thửm dù sao muốn ra những món mới không hề dễ dàng.

Tiễn khách xong, Cố Bạch trực tiếp offline.

Trải nghiệm thế giới giả cũng rất thú vị nhưng điều quan trọng nhất vẫn là tìm cách kiếm tiền.

Những ngày tháng cỏ dại làm vua trong nông trường này sắp kết thúc rồi! Yeahhh!

...

Rạng sáng ngày hôm sau, Cố Bạch trực tiếp vào thế giới thứ hai. Vì hôm qua đã nói với khách hàng là 8 giờ sáng sẽ mở cửa nên cậu phải mua và xử lí nguyên liệu trước 8 giờ mới được.

Nếu là ở thế giới hiện thực, Cố Bạch có thể nấu cháo trắng thanh đạm hay mấy loại như bánh trứng các loại làm bữa sáng nhưng ở thế giới thứ hai, mọi người chỉ có thể nếm hương nếm vị, không nuốt được nên không kí©h thí©ɧ được dạ dày. Vậy cậu không cần quan tâm nó có thanh đạm hay không, chỉ cần hương vị đủ để hút khách là được. Phiên bản đơn giản của thịt lợn cắt lát, thịt kho tàu và thịt xào chua ngọt. Xong!

Tại sao lại là phiên bản đơn giản? Bởi vì ở tinh tế không có đủ gia vị. Muốn nấu món chính tông, Cố Bạch phải chậm rãi chế tác đồ gia vị mới được.

Trừ một số món thịt, Cố Bạch có nấu thêm chút đồ chay, để chăm sóc cho những thực khách không thích ăn thịt. Ba thịt một cháo, đây là những món ăn cậu chuẩn bị cho ngày khai trương cửa hàng.

Mặc dù thịt lợn cắt lát rưới dầu ớt và cháo trắng hôm qua nhận được rất nhiều lời khen nhưng nhà hàng mới mở, vị trí không đẹp nên không xác định được hôm nay sẽ có bao nhiêu người đến. Nếu bán không hết thì sẽ lãng phí, lãng phí là không tốt. Giờ cậu nghèo lắm, 1 tinh tệ còn hận không thể cắt làm đôi để tiêu đó. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu chính là bây giờ cậu chỉ còn lại 800 tinh tệ làm tài chính, muốn mua nhiều cũng chẳng được.