Một lúc lâu sau, Quan Duyệt mới bình tĩnh lại, cô ôm cánh tay Hạ Anh, xấu hổ nói: “Cũng có thể do tui nhìn nhầm thôi, làm gì có loại kỳ quái thế chứ….”
“Cậu không nhìn nhầm đâu, con quái vật kia là thật, bị tôi tiêu diệt rồi.” Hạ Anh lấy một viên linh châu đưa cho cô ấy: "Cậu bị con quái vật kia hút một ít tinh khí, cầm lấy cái này, nó có thể giúp cậu hồi phục thân thể.”
Quan Duyệt ngồi thẳng dậy, giọng lại bắt đầu run rẩy: “Hạ, Hạ Anh, ban nãy thật sự có, có quái vật à?”
“Ừm!” Hạ Anh gật đầu: "Cậu cảm thấy không thoải mái từ lúc bị đứa bé kia đυ.ng trúng phải không?”
“Đúng vậy!” Quan Duyệt gật đầu.
“Đứa bé kia bị quái vật ám thân, trong lúc đυ.ng trúng cậu đã để lại đánh dấu, nên buổi tối liền tới tìm cậu.” Hạ Anh giải thích ngắn gọn ngọn nguồn mọi việc.
Quan Duyệt nghe vậy thấy sửng sốt.
Hạ Anh đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi: “Quan Duyệt, sinh nhật của cậu là ngày nào?”
"Ngày xx tháng 4 năm 1997, sao thế?”
"Không có gì."
Hạ Anh thở dài trong lòng, ngày âm tháng âm năm âm, thảo nào…
Sau khi nhiều lẫn xác nhận với Hạ Anh rằng con quái vật sẽ không xuất hiện nữa, Quan Duyệt mới thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy buông Hạ Anh ra, mới phát hiện cơ thể mình mềm nhũn không chút sức lực: "Hạ Anh, lúc nãy bà nói tui bị hút tinh khí, có ảnh hưởng gì tới cơ thể không?”
“Nghỉ ngơi nhiều một chút, không để bản thân mệt nhọc, bổ sung dinh dưỡng cho cơ thể, hẳn là sẽ không có việc gì.” Hạ Anh nói.
“Vậy cũng tốt.” Quan Duyệt thở phào, cô ấy dựa vào đầu giường hỏi tiếp: “Con quái vật kia là thứ gì vậy trời? Sao nó lại tấn công tui?”
Hạ Anh suy nghĩ rồi đáp: “Chắc có kẻ nào đó lợi dụng thi thể trẻ con để luyện chế oán anh (nỗi oán hận của trẻ con).”
Quan Duyệt nghĩ đến lúc nãy mình tiếp xúc gần với loại vật này, liền cảm thấy toàn thân nổi da gà: "Thật ghê tởm, quá tàn nhẫn.”
Quả thật rất tàn nhẫn. Loại oán anh này thường được luyện chế cho những kẻ muốn nuôi dưỡng tiểu quỷ. Khi luyện chế, trẻ con sẽ bị cố ý tra tấn đến chết. Tiểu quỷ được luyện chế theo cách này sẽ có oán khí rất nặng, khả năng công kích cũng mạnh hơn những tiểu quỷ bình thường.
Vốn từ đầu, bản thân việc nuôi quỷ cũng không dùng “lối tắt” như thế này. Một số tu giả sẽ ký khế ước với tiểu quỷ vô tình bỏ mạng, tiểu quỷ làm việc cho tu giả, tu giả tích góp công đức thay tiểu quỷ. Khi thời điểm đến, những con tiểu quỷ không thể đến luân hồi này có thể đi đầu thai chuyển kiếp.
Vốn là việc đôi bên cùng có lợi, nhưng có những người vì tiền bạc vợ con, bất chấp nguy hiểm để “nuôi dưỡng” một số tiểu quỷ có oán khí nặng, sau đó giao cho người bình thường nuôi. Người bình thường không có tu vi, về cơ bản không có cách nào khống chế được những tiểu quỷ này, cuối cùng chỉ có đường bị phản phệ.
Nói như vậy, tiểu quỷ sẽ không cách quá xa chủ nhân, cho nên chủ nhân nhất định đang ở trong trang viên, hơn nữa còn gặp phản phệ.
Hắn càng nhận được nhiều thứ thông qua tiểu quỷ, lúc bị phản phệ sẽ càng thêm mãnh liệt. Hơn nữa tiểu quỷ kia đã tạo ra nhiều cái chết, đến lúc đó hắn chết đột ngột, Hạ Anh cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Hạ Anh bàn bạc với Quan Duyệt, chuyện đêm nay coi như là bí mật giữa hai người họ, không nói ra bên ngoài.