Khó khăn lắm mới ứng phó xong tra hỏi của cảnh sát, chờ ba người bọn họ rời đi, Đường Thiệu Ngôn mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng cậu đã thở phào nhẹ nhõm quá sớm rồi, cậu nào biết được, bí mật mà cậu muốn che giấu đã sớm lộ rõ trước mặt ba người này rồi.
Ba người vừa rời khỏi bệnh viện, Trì Anh mặc đồng phục cảnh sát đã không nhịn được lên tiếng: “Giang đội trưởng, anh nói đúng, trên người Đường Thiệu Ngôn này quả thật hơi không thích hợp.”
Giang Thiếu Du lạnh giọng nói: “Tôi có thể cảm nhận được trên người cậu ta có dao động linh lực, chỉ là tu vi của cậu ta còn thấp, vẫn chưa biết che giấu thế nào, hẳn là mới nhập môn không lâu.”
“Liệu có phải chuyện lần này liên quan đến lão quỷ?” Trì Anh lập tức nhíu mày.
“Không phải.”
“Ồ? Vì sao?” Trì Anh hơi nghi ngờ, không phải chỉ lão quỷ mới có thể làm loại chuyện tập kích tu chân giả này sao?
“Anh đúng là đần mà, một tiểu tu mới nhập môn, gặp phải lão quỷ, anh cảm thấy cậu ta còn có cơ hội sống sót?” Triệu Ngọc Thành không nhịn được vỗ ót Trì Anh một cái.
“À… đúng vậy…” Trì Anh xoa xoa cái ót, xấu hổ cười một tiếng: “Vậy chúng ta có quản vụ án này không?”
“Vụ án của thế tục tất nhiên do cảnh sát của thế tục điều tra, tổ đặc biệt chúng ta không cần quản mấy chuyện lặt vặt này, hẳn là tiểu tu kia không may, gặp phải trộm vặt, không đề phòng nên mới gặp nạn.” Mặc dù ở mọi mặt tu sĩ đều mạnh hơn người bình thường một chút, nhưng cũng không thể đao thương bất nhập, chỉ có cao thủ đã Trúc Cơ như Giang đội trưởng này mới có thể chống đỡ.
Ba người bọn họ đi từ tỉnh thành xa xôi đến thành phố A không phải để điều tra vụ án trộm cướp vào nhà, mà là đuổi bắt một tên tà tu chuyên môn đánh lén tu chân giả.
Mặc dù bây giờ đã bước vào thời kỳ chủ nghĩa duy vật khoa học, nhưng tiên nhân trong truyền thuyết cổ đại cũng không phải hoàn toàn không tồn tại. Bây giờ linh khí trong thiên địa mỏng manh, nhưng vẫn có tu chân giả hoặc ẩn nấp trong núi rừng, hoặc ẩn nấp trong thành thị.
Thế lực như vậy, quốc gia không thể nào cứ ngồi im mặc kệ, đặc biệt thành lập một ban ngành quản lý tu chân giả, có quyền hạn cực cao, các nơi trong nước gặp phải vụ án quan trọng không cách nào giải quyết mới có thể mời bọn họ hỗ trợ.
“Được rồi, chúng ta trở về đi.” Trì Anh duỗi lưng một cái, nghênh ngang bước về phía xe thương vụ dừng ở bên ngoài.
“Các anh về trước đi, tôi dự định nán lại chỗ này thêm hai ngày.” Giang Thiếu Du đột nhiên lên tiếng.
“Hả?” Trì Anh há to miệng, thoạt nhìn hơi ngơ ngác.
Giang Thiếu Du đảo mắt nhìn, Trì Anh lập tức ngậm miệng, vào xe thương vụ cùng Triệu Ngọc Thành, ngoan ngoãn rời đi.
Giang Thiếu Du xoay người thoáng nhìn về phía bệnh viện, trong ánh mắt lộ ra hứng thú hiếm khi xuất hiện.
Thật ra ba tiếng trước, khi anh cảm nhận được dao động linh lực đã lập tức ẩn mình chạy đến nơi dao động linh lực truyền đến, chỉ là dao động linh lực biến mất quá nhanh, anh không thể tìm được nơi bắt nguồn, nhưng khi anh chuẩn bị rời đi lại phát hiện xe cảnh sát chạy tới.
Khi thiếu niên đẹp trai kia được mang lên xe cứu thương, anh đang ở cách đó không xa, liếc mắt là có thể thấy được thiếu niên đang mặc đạo bào.
Khi cảnh sát trích xuất camera tầng dưới, tìm kiếm dáng vẻ đặc trưng của người hiềm nghi phạm tội, anh cũng ở bên cạnh.
Rất rõ ràng khi thiếu niên lên tầng vẫn mặc quần áo bình thường, sao chỉ trong mười phút ngắn ngủi đã thay một bộ quần áo khác?
Cho nên anh suy đoán trên người thiếu niên này có bí mật gì đó, quả nhiên lần này kiểm tra xong đã xác định thiếu niên cũng là một tu tiên giả.
Bây giờ linh khí thiếu thốn, muốn nhập đạo, thiên phú và khí vận, một thứ cũng không thể thiếu, Đường Thiệu Ngôn có thể nhập đạo dưới tình huống không có sư môn chỉ dẫn, đủ để chứng minh cậu là một hạt giống tu chân tốt.
Giang Thiếu Du là môn chủ đời kế tiếp của Huyền Thiên tông, đương nhiên sẽ không bỏ qua hạt giống tốt thế này.
Anh quyết định ở lại quan sát đức tính của thiếu niên này, nếu như quả thật không tệ, anh có thể tiến cử gia nhập tông môn. Đồng thời cũng bảo vệ đối phương an toàn, bây giờ thiếu niên còn chưa học được cách ẩn giấu tu vi, dễ dàng bị tà tu ngấp nghé.
Lão quỷ lần này bọn họ muốn bắt chính là tà tu chuyên môn đánh lén tu chân giả có tu vi thấp, sau đó rút linh lực và linh căn để tu luyện.