Chương 16 : tỷ tỷ ngượng ngùng như bị sốt

Tác giả :寻你一生

Dịch: Đế Quân

Tất cả khán giả đều đồng thời tiếc thương và cảm thông cho Lâm Hải.Bây giờ, Vương Tú cao thủ võ thuật, đích thân tính toán và giáo huấn Lâm Hải Theo ý kiến

của mọi người, Lâm Hải nhất định phải cam chịu.Bất quá, lúc này Lâm Hải thật sự lộ ra một nụ cười dễ chịu, coi như coi trọng Vương Tú .Khi nhìn thấy điều này, Vương Tú đã chết lặng.

Cái quái gì thế?Thằng nhóc này không quỳ xuống cầu xin, còn dám cười nhạo Lão Tử!

Không muốn sống ?hắn còn dám cười với Lão tử, não tàn sao?

Lúc này Lâm Hải tươi cười đáp lại Vương Tú

"10 triệu ta không có cho ngươi"

"Tuy nhiên,chị gái ta có rất nhiều tiền!"

"Có cần thì xin tiền của chị tôi, một trăm triệu cũng không thành vấn đề!"

Vương Tú ngẩng đầu cười nói:

"Tốt lắm! Toàn bộ Giang Nam không ai dám không trả cho võ quán ta"

Tuyệt vời!

""Mau nói, chị gái ngươi đâu? Tôi sẽ đòi tiền cô ấy ngay lập tức!"

Lâm Hải mỉm cười chỉ vào cửa hàng ăn:

"Xa tận chân trời gần ngay trước mắt ngay phía sau!"

Một giọng nói bình tĩnh đột nhiên vang lên ở lối vào của nhà hàng tây

"Hội trường võ thuật ngươi có một giọng điệu lớn! "

Khi Vương Tú nghe thấy điều này, anh ta lập tức tức giận

.“Tên khốn nào dám....."

.Hắn vừa quay đầu lại, sau khi nhìn rõ mặt đối phương liền kinh ngạc, sắc mặt tái nhợt

"Đồng Bào ... Anh Báo ... sao anh?"

thấy Đồng Bào đứng ở cửa nhà hàng, lạnh lùng nhìn Vương Tú

Phía sau, Lâm Phương vòng tay ôm ngực, vẻ mặt khó chịu nhìn Vương Tú .

Lão nương mới rời đi một hồi, có người dám bắt nạt em trai! Muốn chết!

Đồng Bào nhìn Vương Tú, khuôn mặt đầy vẻ nịnh nọt, đáng ghét, hừ lạnh một tiếng.Hắn không thèm để ý tới Vương Tú , đi thẳng đến Lâm Hải

"Lâm thiếu người bị thương?"

"Lâm Phương tiểu thư bận xã giao, chúng tôi đã về gấp vẫn còn muộn xin lỗi người "

Giọng điệu của Đồng.bào rất chân thành và tốt bụng với Lâm Hải.

“Hehe, Đồng Bào đại ca, ngươi cũng không muộn, vừa mới tới"

Nhìn thấy hai người Lâm Phương và Đồng Bào lao đến hiện trường, Lâm Hải an tâm và thoải mái.

Khi Vương Tú nhìn thấy Đồng Bào cung kính Lâm Hải như thế anh ấy đã vô cùng kinh hãi thực sự sốc mồm há to mồm đến mức không đóng lại được.Nói toàn bộ Giang Nam có thể khiến Vương Tú run sợ, Đồng Bào tuyệt đối là hạng nhất Bởi vì thực lực của Đồng Bào đã đạt đến trình độ nhất định, cao hơn nhiều so với Vương Tú. đã đạt đến một cấp độ với tất cả các kỹ năng gϊếŧ người, hay sức mạnh đều có thể nghiền nát Vương Tú

Hơn nữa, Đồng Bảo đi ra trong lực lượng đặc chủng Hiệu quả chiến đấu còn tuyệt vời hơn.Đã tham gia vô số trận chiến Trước mặt Đồng Bào, Vương Tú không dám làm gì chỉ có chịu chết

Vương Tú thấy Đồng Bào đột nhiên xuất hiện, nghĩ đến những gì Lâm Hải đã nói lúc trước, trong lòng chợt ngạc nhiên.Đồng Bào này hiện là vệ sĩ của Lâm Phương người giàu nhất phía nam sông Dương Tử và luôn giữ được Đồng Bào Bảo vệ không rời Bây giờ anh ấy xuất hiện ở đây,

không phải là ...

Vương Tú mở to mắt, kinh hãi nhìn về phía cửa nhà hàng, hắn đã tìm thấy Lâm Phương

Ôi chúa ơi!Người chị mà tiểu tử kia nói là Lâm Phương , người giàu nhất phía nam sông Dương Tử!

Vương Tú vẻ mặt đang khóc, đối với lai lịch của Lâm Hải hắn sợ hãi!

Đám đông khán giả xung quanh nhìn thấy Vương Tú vốn kiêu ngạo trước đây bỗng hoảng hốt như chó đều rất kinh ngạc.

"Oa, anh chàng đó quá giỏi!"

"Chỉ cần gọi ai đó qua, đã làm cho Vương Tú ngoan luôn!"

"Huh Chou, ngươi không nghe ...-Đồng Bào đã làm Vương Tú phải kính trọng nữa là Lâm thiếu tôi nghĩ anh ấy hẳn là người thừa kế của một gia tộc lớn nào đó! "

Lâm Hải lắc đầu cười trước những bình luận xì xào của mọi người

"Không phải người thừa kế của một gia tộc lớn nào đó mà là tự dưng lại có một cô chị gái khủng"

Lâm Hải vỗ vỗ vai Đồng Bảo, khoác tay Tần Tuyết hướng Lâm Phương ở ngoài nhà hàng bước đi

"Đồng Bào đại ca, ta đây giao cho ngươi, ta đi trước!"

“Được rồi, Lâm Thiếu, cậu đi trước đi, tôi sẽ chăm sóc những người không có mắt nhìn này"

Đồng Bào gật đầu, cung kính tiễn Lâm Hải đi.Nhìn thấy Lâm Hải chuẩn bị rời đi, Vương Tú run rẩy đứng tại chỗ Đồng Bào, tức giận hắn không dám động

“Vương Tú, ngươi dám tống tiền Lâm thiếu ta phải đích thân dạy dỗ ngươi"

"CHÚA ƠI!"

"Ngươi có biết Lâm thiếu là ai không?"

"Anh ấy là em trai của Chủ tịch Tập đoàn Phương Hoa Lâm Phương "

“Dám động đếnhắn, ngươi dù là chủ của Vô Thượng Võ Đạo, cũng xác định rồi.“

"Ta nói cho ngươi biết, từ đó về sau, Giang Nam không có nơi nào gọi là Vô Thượng Võ Đạo nữa!"

Sau lưng Lâm Hải, tiếng trách móc lạnh lùng của Đồng Bào truyền đến.

"Ác!"

Sau khi nghe Đồng Bào nói xong, Vương Tú vô cùng sửng sốt, Lâm Phương của Phương Hoa tập đoàn là tồn tại bất khả chiến bại trong toàn bộ Giang Nam!

Ta tống tiền em trai của Lâm Phương, đó không phải là tìm cái chết sao?

Vương Tú vội vàng quỳ trên mặt đất, và không ngừng hướng lối vào của nhà hàng xin lỗi.

"Lâm Thiếu, thực xin lỗi, ta đối kiến

thức có hạn mạo phạm xin thứ lỗi!"

"Tôi sẽ trả ngay cho ngài 10 vạn chi phí y tế và tổn hại tinh thần, xin hãy nhấc tay cho võ quán của chúng tôi con đường sống"

Lâm Hải xua tay, cũng lười nói chuyện ra hiệu cho Đồng Bào xử lý.Ngay sau đó, tiếng tay chân của Đồng Bảo vang lên sau lưng anh ta như một con sói đã đánh Vương Tú và những người khác những con chó, Nhìn Vương Tú không khỏi xót xa, trước nỗi thống khổ bằng xương bằng thịt mà số tiền bồi thường 10 vạn vẫn phải ngoan ngoãn lấy ra.

"Em trai ngươi không sao chứ? Chỗ nào bị thương?"

Lâm Phương đi tới trước mặt Lâm Hải, với vẻ lo lắng trên mặt Nhìn thấy Lâm Phương đối tốt với mình như vậy, trong lòng Lâm Hải dâng lên ấm áp

"Chị ơi, em không sao, em hoàn toàn không sao!"

Tần Tuyết cũng cười nói:

“Lâm tiểu thư Tiểu Hải thật tuyệt vời.Đánh bại ba người đàn ông mạnh mẽ giải quyết mọi thứ "

Lâm Phương liếc nhìn Tần Tuyết kỳ lạ

“Ồ, trước đây gọi là Lâm thiếu lễ phép,từ bao giờ lại thân thiết như vậy gọi tiểu Hải?

Một nét chế giễu hiện lên trong đôi mắt xinh đẹp:

"Chậc chậc, phát triển đủ nhanh!"

“Ôi, Lâm tỷ sao lại trêu người ta nữa?”

Tần Dịch Kiều đỏ mặt,đánh nhẹ Lâm Phương .Lâm Hải mặt mờ mịt:

"Chị chị với chị Tần đừng đùa nữa ,gọi Lâm thiếu lạ quá Em yêu cầu cô ấy gọi em là tiểu Hải"

.Khi nhìn thấy điều này, Lâm Phương cười khúc khích và chủ động nắm lấy cánh tay của Lâm Hải, lặng lẽ cắn tai.

"Nhóc con phát triển đủ nhanh!"

Hai người cùng nhau bước đến thang máy, Tần Tuyết đỏ mặt ngại ngùng đi theo sau

."Nhân tiện, em trai của chị công ty tài chính Phác gia đã bị chị xử lý."

Chờ em lên lầu với chị, ký một cái công ty nhỏ với giá trị thị trường mấy trăm triệu đó là của em"

Lâm Phương bóp mặt Lâm Hải, vẻ mặt ngủ gật nói

Nghe vậy Lâm Hải rất cao hứng.công ty hàng trăm triệu Mặc dù Lâm Phương nói một cách nhẹ nhàng Nhưng trong mắt Lâm Hải, đó là một khối tài sản khổng lồ ! Thật dễ dàng để có được một công ty lớn ...Cảm giác thật tuyệt khi có một người chị

"Chị !cảm ơn chị đã tốt với em như vậy!"

Lâm Hải hai mắt đỏ hoe, ôm chặt Lâm Phương vào lòng khiến cô mất cảnh giác.Giờ phút này, trong lòng hắn cảm động, tình cảm chân thành bộc lộ ra, cư nhiên ôm lấy Lâm Phương vào lòng, hành động thân mật này của Lâm Hải cơ bắp và cơ thể vừa trải qua trận chiến dâng lên mùi vị đầy nam tính (@@) .

Đối với Lâm Phương thiếu nữ 30 tuổi lại có một sức hút chết người ,hai má Lâm Phương đỏ bừng, trong mắt lộ ra vẻ xấu hổ.Mấy năm nay bận rộn sự nghiệp không có thời gian quan tâm thứ khác, nàng vẫn là lần đầu được trải nghiệm cảm giác ngọt ngào trái tim dập rộn ràng Trong mơ cô cũng không tưởng tượng được cảm giác hương vị ngọt ngào lần đầu tiên mình đó lại đến từ đứa em trai mới gặp không lâu