Chương 14: không thể ngăn cản

Tác giả :寻你一生

Dịch: Đế Quân

Tần Tuyết mở to mắt hét lên khi nhìn thấy hành động đáng sợ này.

."Không!"

Nhiều người thấy sự việc sắp xảy ra cũng cảm thán, họ còn rụt rè, thậm chí còn dùng hai tay che mắt lại và không dám chứng kiến nổi bộ dạng đau khổ của Lâm Hải.

Lúc này, Lâm Hải đối mặt với sự tấn công mãnh liệt , không chút hoảng sợ.Thay vào đó, anh nở một nụ cười điềm tĩnh.như mọi người biết đấy, cha của Lâm Hải tuy là doanh nhân người giàu , nhưng ông rất nghiêm khắc với Lâm Hải từ khi còn nhỏ đã rèn luyện giáo dục, một cách cẩn thận Từ nhỏ đã cho Lâm Hải đi theo một vị sư già từ Thiếu Lâm để học các kỹ năng võ thuật Hai mươi năm học tập siêng năng và khổ luyện, mặc dù Lâm Hải không thể cạnh tranh với các võ sư hạng nhất nhưng để Đối phó với một số võ sư hoa quyền tú cước màu mè này

"những nhân vật bình thường muốn phô trương thanh thế sao"

Trong mắt Lâm Hải, vẫn chưa đủ! anh ta duỗi thẳng hai ngón tay ra dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, chặn họng,Chỉ cần đánh nhẹ vào lòng bàn tay của đối phương nghiêng sang một bên, giữ chắc chắn.

"Không đủ khí lực tiểu muội!"

Lâm Hải khóe miệng thở dài đầy trìu mến, Người bên kia sắc mặt thay đổi, hắn đột nhiên xuất lực, muốn rút lòng bàn tay ra bất quá Lâm Hải hai ngón tay như sắt kẹp chặt làm cho người đàn ông mặt vuông kia tái mặt

" võ sư á còn phải luyện thêm nhiều !"

"Còn chưa luyện tập được bao nhiêu đã đi gây chuyện khắp nơi."

Lâm Hải lắc đầu giáo huấn tên mặt vuông vô cùng tức giận, vừa định nhấc chân đánh trả thì phát hiện Lâm Hải hai Ngón tay đột nhiên phát lực.

"Rắc rắc "

Giống như kẹp sắt, dễ dàng nghiền nát bàn tay người mặt vuông như xương gà.

" đau quá trời ơi!"

"Áaaaaa..."

Một tiếng hét lên với giọng kinh hãi vang vọng khắp nhà hàng.Cái miệng nhỏ nhắn của Tần Tuyết hé mở cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặt vuông, đang nắm chặt tay máu thịt .Lòng bàn tay phải rướm máu vẻ mặt đau đến thấu tim.

"Ôi chúa ơi!"

"Lâm Hải còn trẻ , làm sao có thể mạnh như vậy!"

Cô nhìn dáng đứng kiêu hãnh của Lâm Hải, trong mắt tràn đầy sáng ngời.Chỉ cần hai ngón tay, bàn tay to của cường giả đã trực tiếp bị phế!

"Thực sự sốc"

"Không thể tin được!"

Những người xem xung quanh cũng không thể tin được.Thanh niên này dáng vẻ mảnh khảnh, thế nhưng không nghĩ tới lại có sức mạnh như vậy!Với hai ngón tay, bạn có thể hạ gục một người.

Điều này quá đáng sợ phải không?

Trương Hoa thấy vậy, đồng tử co rụt lại, vội vàng lui về phía sau mấy bước, kinh hãi nhìn chằm chằm Lâm Hải

"Các huynh đệ, tiểu tử này có chút ác độc!"

"Một mình đừng đánh nó, chúng ta cùng nhau xông lên dọn dẹp hắn!"

Năm người đàn ông lực lưỡng còn lại vô cùng tức giận khi nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của người đàn ông mặt vuông đáng ghét

Tiểu tử này thật hung hãn!

"Ngay cả những người trong Võ quán nổi tiếng của chúng ta cũng dám đánh "

"Ngươi hôm nay phải chết"

Năm võ sư liếc nhìn nhau và lập tức lập đội hình chiến đấu, từ các hướng khác nhau,!Đồng thời, họ tấn công Lâm Hải

."đi chết đi!"

Một người đàn ông có khuôn mặt đậm chất dân tộc, cố ý đi vòng ra sau lưng Lâm Hải, rút

sau lưng anh ta ống đồng quất đã tới sau đầu.Nghe được tiếng gió sau đầu, Lâm Hải lập tức cúi đầu, không chút do dự đá trở lại.

"bùm!"

Cú đá dữ dội đá bay hắn va vào bức tường trắng cách đó vài mét, ngã xuống đất và nôn ra máu.Chỉ một cú đá vào bụng dưới của người phía sau đã đá bay hắn ta thấy tình cảnh này, bốn người đàn ông cường tráng lao lên bằng tay không bất ngờ phanh lại

"Ôi chúa ơi!"

"Tiểu tử này không đúng!"

"Làm thế nào hắn có thể đánh trả quyết liệt và phản ứng nhanh chóng như vậy"

Không hề quay đầu lại, chỉ dựa vào đôi tai, giống như có mắt mọc sau gáy tránh đòn lén lút sau lưng và phản công lại mạnh mẽ như vậy

Với sức mạnh đáng sợ như vậy, một vài người trong chúng ta lao tới so với tìm chết Có gì khác biệt

"Hahaha"

Thấy bốn tên này do dự không dám xông lên Lâm Hải cười.

"Sao vậy? Muốn chịu thua à, sao không tấn công , muốn dùng ánh mắt gϊếŧ ta à? "

"Cùng nhau xông lên đi! Đừng lãng phí thời gian của ta!"

"Ta còn chưa ăn xong đồ ăn , cả trăm ngàn bữa ăn lãng phí !"

"Phốc"

Tần Tuyết giỏ khóc giở cười

" Lúc này hắn vẫn đang suy nghĩ về đồ ăn và rượu trên bàn"

người đàn ông vạm vỡ với cái đầu tròn xoe, trang nghiêm nhìn Lâm Hải

."Thiếu gia, ngươi thật giỏi, thoạt nhìn từ nhỏ đã học võ công, là do sư phụ nổi tiếng Đào tạo!"

"Báo tên sư phụ của người, có thể người phụ trách Trung tâm Võ thuật của chúng tôi quen biết"

.Lâm Hải khinh thường cười:

"Ngươi không đánh nhau, lại muốn cùng ta kết giao bằng hữu, mịa nó?"

"Hehe, nói thật với ngươi, sư phụ ta không nổi tiếng , chỉ là một người nhà sư bình thường"

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa,giải quyết cho nhanh nào!"

Nói xong, Lâm Hải đột ngột ra tay, nắm đấm đấm thẳng về phía người đàn ông vạm vỡ có cái đầu tròn trịa

Cú đấm này quá nhanh và dữ dội khiến người đàn ông vạm vỡ đầu tròn biến sắc.Trong lúc gấp gáp, hắn bất ngờ phải đối mặt với cú đấm dữ dội này và chỉ có thể vội vàng nâng lên hai cánh tay ở trước ngực.

"bùm!"

Lâm Hải tung ra một cú đấm, vừa đánh vào cẳng tay của tên đầu tròn đang chắn trước ngực hắn bay thẳng ra sau phun ra một ngụm máu, gãy xương cẳng tay

Bang!

Sau khi rơi xuống đất, người đàn ông vạm vỡ với cái đầu tròn xoe trông rất đau khổ và hắn bất tỉnh tại chỗ

."Ta ngất chuyện này quá đáng sợ!"

"Người trẻ tuổi này thật lợi hại!"

"Mịa nó tôi nghĩ anh ta có thể đánh chết một con bò bằng cú đấm này!"

Các khán giả đã bị sốc sau vài giây lặng người và họ bàn tán về Lâm Hải.

"Hehe, bây giờ là lúc chúng ta giải quyết các khoản cũ!"

Lâm Hải đi về phía Trương Hoa, trong mắt tràn đầy kí©h thí©ɧ

"Không! Đừng qua đây"