Sủng Vợ Vô Đối

6.77/10 trên tổng số 117 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: H+, NP, sủng, nữ ngốc nam cường Châu Nghiên Nghiên- là trẻ mồ côi. Từ nhỏ đầu óc chậm phát triển. Trong cô nhi viện, bạn khác đều khinh thường cô. Gặp bọn hắn cô lại được cưng chiều vô hạn H …
Xem Thêm

Chương 2
“Nuôi sao? Giống như bạn Lục Băng sao?” Nghiên Nghiên nghe câu nói của bọn hắn có chút thắc mắc. Lần trước sơ Diên nói bạn Lục Băng có ba mẹ nuôi. Các bạn lớn như cô ai cũng nói chen tị với Lục Băng. Nói cái gì mà trở thành giàu giàu gì đó. Cô chả hiểu gì cả!!

“Ừ. Nuôi em trở thành vợ” Thương Lục bên cạnh vuốt đầu cười với cô.

“Vợ là gì vậy, chú đẹp trai?” Nghiên Nghiên nghe Thương Lục nói có chút không hiểu. Vợ là gì? Có ăn được không?

(Có chớ. Ăn Nghiên Nghiên đó. Hehee😄😄)

Ngốc như vậy sao?

Không sao. Từ từ dạy bảo đi.

Thương Lục, Thương Thần, Thương Lãnh cùng một suy nghĩ. Môi mỏng nhếch lên nụ cười tà ác.

“Nghĩa là Nghiên Nghiên sẽ ở bên cạnh bọn anh. Ngày nào cũng ở bên cạnh bọn anh. Như vậy có được không?” Thương Thần không chờ hai người một trên một dưới đã trả lời. Lần đầu tiên hắn giải thích cặn kẽ như vậy.

Nghiên Nghiên nghe Thương Thần nói như vậy đầu nhỏ cúi xuống xoắn xoắn tay nhỏ suy nghĩ. Cô hiểu từ “ở bên cạnh” là gì nha. Giống như ở bên cạnh các sơ vậy.

“Vậy không được ở bên cạnh sơ nữa sao?” Nghiên Nghiên ngẩng mặt nhìn ” ba chú đẹp trai” trước mặt

“Khi nào Nghiên Nghiên muốn trở về anh liền đưa về” Thương Lãnh nghe vậy liền nói. Chỉ cần cô muốn hắn liền đưa cô về.

“Vậy được” Nghiên Nghiên liền gật đầu đồng ý. Ba chú này rất tốt a. Lúc nãy cô được ăn gà nha, còn có con cua to lắm a! Ở cô nhi không có đâu. Từ nhỏ mấy bạn ở cô nhi hình như rất ghét cô. Cái gì cũng không cho cô ăn. Bánh kẹo sơ phát mấy bạn đều lấy đi. Ba chú này rất tốt. Cho cô ăn ngon a!

“Nghiên Nghiên thật ngoan!” Thương Thần nghe thấy câu trả lời rất hài lòng ko tiếc câu liền khen ngợi Nghiên Nghiên. Tay rắn chắc xoa đầu Nghiên Nghiên.

Nghiên Nghiên được khen ngợi liền cười khúc khích. Nha! Chú đẹp trai khen cô ngoan. Thật thích.

“Nghiên Nghiên. Gọi tên bọn anh đi . Gọi đúng liền có thưởng. Nói sai thì….” Thương Lục một bên nghe cô nói “chú chú” gì đó ko thuận tai. Cô bé này phảu dạy từ đầu đi

“Là…… là……. ông chủ a? Nhưng mà đừng đánh nha. Nha?” Cô nào biết tên là gì a.

Thượng Lục bên cạnh ko hài lòng liền kéo Nghiên Nghiên ngã sấp xuống hai chân hắn. Tay mạnh khỏe liền hạ một quyền xuống tiểu mông kêu “đét” một tiếng

“Ô…… ô….. là không biết mà… ô….. ô…. đừng đánh… oa…. oa” Nghiên Nghiên nhỏ bị đánh, một mảng mông trở nên đau điếng. Cô là không biết thôi mà.

“Lục. Đừng đánh. Nghiên Nghiên cũng sẽ đau” anh cả cũng thật là. Tiểu bé nhỏ chỉ là chưa biết tên thôi cũng ko cần đánh như vậy.

Thương Lục chỉ đét một cái cũng ko đánh nữa. Bế tiểu bé nhỏ ngồi dậy ngay ngắn vào tròng lòng. Tay lau mấy giọt nước mắt nóng hổi trên khuôn mặt bé nhỏ.

“Nghiên Nghiên, gọi anh là Lục, kia là Thần, đằng xa đang lấy sữa cho em là Lãnh. Hiểu chưa?” Thương Lục tay chỉ từng người giải thích cho cô

“Nhớ rồi a! Đừng đánh…. hức… tiểu mông nha… hức” Nghiên Nghiên sụt sịt nước mũi lên tiếng.

“Ừ. Vậy nên Nghiên Nghiên phải nghe lời bọn anh. Rõ chưa?” Thương Lãnh từ xa mang ly sữa ấm cho Nghiên Nghiên uống.

“Nghe lời a!” Đầu nhỏ gật đầu nhanh chóng đồng ý. Không nghe lời sẽ bị đét tiểu mông. Đau lắm! “Lục. Thần. Lãnh” gọi tên dễ mà

Bọn hắn nghe thấy liền hài lòng vẽ lên khuôn mặt nụ cười tuyệt hảo

“Nghiên Nghiên nhỏ thật ngoan!” Giọng nói mang đầy ôn nhu hàu lòng. Nghe lời vậy rất tốt.

Đêm đó Nghiên Nghiên được một căn phòng to lớn. Có cái TV bự chà bá luôn. Cái ghế to như cái giường vậy.

“Oa. Nhìn cái kia nè. Cái này nữa. To quá a!” Nghiên Nghiên chạy vòng vòng trong phòng. Lãnh lúc nãy nói cái nào cũng cho cô a. To to lại rất đẹp.

Thưỡng Lãnh đứng sau nhìn tiểu bé nhỏ của hắn môi cũng mỉm cười. Từ chiều đến giờ hắn liên tục cười. Chưa bao giờ trong lòng có cảm xúc vui vẻ như vậy. Tiểu bé nhỏ của thực có lực sát thương rất mạnh đối với hắn

“Nghiên Nghiên, đi ngủ đi” hắn bước tới chỗ cô đang loay hoay nghịch ngợm một sức nhấc bổng cô lên bế tới giường. Xem ra còn phải nuôi dưỡng kỹ càng đi.

“Phải ngủ rồi sao? Còn sớm mà.” Giường này thật to nằm lên cũng thật êm ái.

Miệng nhỏ nói còn sớm nhưng lăn lăn lộn lộn mấy lần trên giường to lớn Nghiên Nghiên cũng đi vào giấc mộng nhanh chóng. Thương Lãnh đắp chăn lên cao cho cô rồi mới rời đi.

“Bảo bối ngủ rồi sao?” Thương Thần bên ngoài định ghé vào trong phòng lại thấy Thương Lãnh bước ra ngoài

“Ừm. Ngủ rất nhanh. Không biết về sau có chịu nổi không” Thương Lãnh nhìn anh mình trước mắt cũng cười nói.

Nói là anh em nhưng bọn hắn chưa từng gọi nhau anh anh em em gì cả. Sinh cách nhau cũng chỉ vài giây, tính cách y hệt nhau lạnh lùng đến đáng sợ. Ham muốn cũng vậy. Đối với phụ nữ ko hứng thú. Nghiên Nghiên cư nhiên chỉ trong vài tiếng đồng hồ như vậy làm bọn hắn không muốn rời bỏ. Cưng sủng đến tận trời. Bảo vệ hết sức.

Ba anh em họ Hàn làm mưa làm gió trên thương trường cuối cùng lại lao vào một cô gái bé nhỏ. Gặp lần đầu tiên đã muốn cưng sủng đến vô tận.

——————————————–

Ta đang suy nghĩ mấy chế ạ. Làm sao viết H+ NP đây.

😧😧😧

Ủng hộ, Cmt cho ta biết nha😚😚

Thêm Bình Luận