Chương 29: Cô Ấy Là Gì Của Cậu?

Cô lấy chiếc bút ghi âm từ trong túi ra, để lên trên bàn, “Cái này chị giữ đi, nếu ngày nào đó tổng biên Lý làm ra chuyện gì, chị có thể dùng nó để đối phó với anh ta.”

Chủ biên kinh ngạc nói: “Em nắm được thóp anh ta?”

“Ừm, nhưng đối với em không có tác dụng.”

Thấy cô nói như vậy, chủ biên nhanh chóng cầm lấy bút ghi âm rồi nói cảm ơn, “Tiểu Trang, có phải em đã biết ai là người nhắm vào mình rồi không?”

Cô cười, “Em đưa tin về Đàm Bế Ương, người nhắm vào em nhất định chính là cô ta, chẳng qua là em sẽ không thể làm việc ở đây nữa thôi.”

Chủ biên tiến lên phía trước, vỗ vỗ bả vai cô, “Được, em đi đi. Chuyện tiền vi phạm hợp đồng chị sẽ nói với tổng giám đốc.”

Trang Thư Khuynh nhàn nhạt cười, “Cảm ơn chủ biên.”

Đây mới là mục đích cô tới tìm chủ biên, tiền vi phạm hợp đồng không ít, cô sợ tổng biên Lý lừa cô, nếu có người đứng ra đảm bảo cho cô thì sẽ tốt hơn, mà chủ biên chính là người đó.

Sau khi sắp xếp xong những việc này, Trang Thư Khuynh thu dọn lại đồ đạc một chút rồi rời khỏi văn phòng.

Cô ôm một cái thùng nhỏ, đứng ở ven đường chờ xe, chẳng bao lâu đã gọi được một chiếc xe taxi, báo địa chỉ với tài xế xong, cô liền nhấn số gọi cho Tần Hoài Tâm.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng nói của đối phương rõ ràng có chút kinh ngạc.



“Thư Khuynh?”

“Ừ, tớ từ chức rồi, mấy ngày tới sẽ đi giúp đỡ viện trưởng Hoa, cậu có muốn đi cùng không?”

Tần Hoài Tâm yên lặng một lát, nói: “Không đi, buổi sáng tớ vừa nhìn thấy tin tức tuyển dụng của công ty Mặc Đại, tớ đã gửi CV của cậu qua đó rồi.”

“Công ty Mặc Đại? Cậu không nhầm chứ?”

“Không hề, chính là cái mà cậu đang nghĩ, công ty báo chí đứng đầu thành phố B.”

Trang Thư Khuynh đỡ trán, “Để tớ bình tĩnh một lát đã.”

“Tĩnh cái gì mà tĩnh, người ta đã phản hồi lại rồi, bảo cậu sáng mai tới phỏng vấn, à đúng rồi, lúc tớ nộp CV cho cậu còn thêm vào đó vụ của Đàm Bế Ương.”

Trang Thư Khuynh: “Cậu đây là đang giúp tớ hay hại tới vậy, Tần đại tiểu thư?”

“Fuck... Tớ sẽ không hại cậu đâu. Tớ đã hỏi bố rồi, ông ấy nói họ chỉ theo đuổi sự thật.”

Trang Thư Khuynh xoa xoa lông mày, bực bội nói: “Cậu để tớ suy nghĩ đã.”



“Chuyện này đã định rồi, sáng mai chín giờ, tớ sẽ gửi địa chỉ cho cậu, cậu cũng đừng có cho tớ leo cây.” Nói xong, Tần Hoài Tâm không cho cô cơ hội mở miệng, trực tiếp cúp điện thoại.

Trang Thư Khuynh ngơ ngác nhìn màn hình di động tối đen, dựa vào ghế xe, vốn dĩ muốn nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng cô bạn thân Tần Hoài Tâm không đáng tin cậy này lại không cho cô cơ hội đó, cũng không cho cô cơ hội phản ứng lại...

Sáng hôm sau, Trang Thư Khuynh ngoan ngoãn xuất hiện dưới sảnh công ty Mặc Đại.

Nhìn công ty ba tầng trước mặt, Trang Thư Khuynh không hiểu sao lại cảm thấy áp lực. Cô hít một hơi thật sâu, rồi đi vào.

Bên vệ đường cách đó không xa, có một chiếc Bentley dừng lại ở đó, lúc cô đi vào, cửa sổ của ghế sau ô tô chậm rãi hạ xuống, lộ ra một gương mặt vui vẻ.

“Lục thiếu, tại sao đi đâu cậu cũng có thể nhìn thấy Trang Thư Khuynh vậy? Cậu nói xem, có phải cô ấy tới đây vì phỏng vấn không?”

Trên ghế lái, khuôn mặt tuấn tú của Lục Cận Dương không cảm xúc, nhàn nhạt quét mắt qua bóng dáng của cô gái, khởi động lại xe, “Nếu cậu rảnh rỗi như vậy, hay là ở lại đây nhìn cô ấy?”

“Má nó, không phải người phụ nữ của tôi, tôi nhìn cô ấy làm gì?” Dứt lời, cậu ta lấy điện thoại ra gọi cho Cố Thần.

Lúc nhận được điện thoại của cậu ta, Cố Thần đang chuẩn bị mở cuộc họp, lập tức sắc mặt đen lại, “Lãnh Dịch Tinh, cậu không cần đi họp, cố tình gọi điện khoe khoang với tôi đúng không?”

Lãnh Dịch Tinh than thở một tiếng, “Nếu tớ không gọi điện thế này chắc cả đời cũng không nhìn thấy cảnh cậu phát điên mất. Có chuyện quan trọng, lát nữa sẽ có một người tên Trang Thư Khuynh đến phỏng vấn, cậu qua bộ phận nhân sự nói với họ một tiếng, để cô ấy qua đi.”

Ở đầu bên kia điện thoại Cố Thần nhíu mày, “Cô ấy là gì của cậu?”