Chương 12: Đây Là Một Chuyện Tốt, Một Chuyện Tốt

Lãnh Dịch Tinh cười hai tiếng, “Cậu nói xem, cô phóng viên vừa tới hôm qua có chủ động tìm cậu nói chuyện hay không?”

Lục Cận Dương thu hồi ánh mắt, “Tôi đếm tới ba, nội trong ba giây cậu không trở về đội...”

“Tôi đi, con người này thật là... Kìa, cậu tự mình xem đi.” Cậu ta vừa nói vừa chạy, ý bảo Lục Cận Dương quay lại nhìn đằng sau.

Nhưng Lục Cận Dương là ai?

Thiếu tá của bọn họ, huấn luyện viên của bọn họ, sao có thể nghe lời Lãnh Dịch Tinh nói? Cho nên, mắt anh vẫn tiếp tục nhìn thẳng về phía mọi người đang tập trên sân thể dục.

“Xin chào, không biết tôi có thể làm phiền anh một chút được không?”

Phía sau truyền đến một giọng nói thanh thúy của phụ nữ, Lục Cận Dương nghe vậy thì đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.

Anh xoay người, đập vào mắt là một cô gái với dáng người cao gầy. Cô đang mặc trên mình bộ đồ thể thao màu xám xanh, bó sát vào cơ thể, họa ra những đường nét mê người; mái tóc đen mượt được buộc cao kiểu đuôi ngựa, dưới ánh nắng sớm, trông cô nhẹ nhàng mà năng động.

Là cô ấy!

Trong mắt Lục Cận Dương hiện lên một tia đen tối, nhưng nhanh chóng được dấu đi.

Trang Thư Khuynh vừa dứt lời, toàn thân như bị điểm huyệt, nhìn người đàn ông trước mặt không biết phải làm sao.



Cô không biết đã xảy ra chuyện gì, không biết tại sao lại có thể gặp được người đàn ông tối hôm đó ở đây. Hơn nữa nhìn quân phục trên người anh ta, chắc hẳn là quân lính của doanh trại này...

Hai người cứ như vậy mà nhìn nhau, không ai lên tiếng. Lãnh Dịch Tinh đã đi rồi nhưng chẳng biết đã quay lại lúc nào, ánh mắt dừng lại ở khoảng không giữa hai người, “Cô Trang, cô có chuyện gì sao?”

Lãnh Dịch Tinh vừa nói xong, không biết tại sao, anh ta lại cảm thấy bầu không khí giữa hai người có chút xấu hổ. Nhưng chính lời nói của anh ta đã làm Trang Thư Khuynh tỉnh táo trở lại, cô không dấu vết mà thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía Lãnh Dịch Tinh, “Cái đó, không có chuyện gì, chỉ là tôi muốn hỏi xem nhà ăn ở đâu.”

“Nhà ăn à...” Lãnh Dịch Tinh nhìn mắt Lục Cận Dương, “Lục thiếu, huấn luyện dã ngoại chuẩn bị kết thúc, tôi dẫn cô Trang tới nhà ăn trước.”

Lãnh Dịch Tinh còn chưa bước đi, Lục Cận Dương liền cử động, bước tới bên cạnh Trang Thư Khuynh nói: “Đi thôi.”

Lãnh Dịch Tinh: “...” Vậy là Lục thiếu muốn tự mình đưa cô ấy đi sao?

Huấn luyện dã ngoại kết thúc, về cơ bản tất cả quân lính ở sân thể dục đều xông về phía này.

“Đội trưởng, đó không phải là Thiếu tá của chúng ta đúng không?”

“Phải đó, tôi làm bộ đội bao nhiêu năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiếu tá nói chuyện với phụ nữ.”

“Còn không phải sao, tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, còn tưởng bản thân nhìn nhầm rồi chứ.”



Lãnh Dịch Tinh đột nhiên lắc lắc đầu, “Đi đi, đi tới đó, đây là một chuyện tốt, một chuyện tốt!” Dứt lời, anh ta nhấc chân, bước nhanh về phía nhà ăn, như sợ sẽ bỏ qua khoảnh khắc thú vị nào đó.

Một chuyến về nhà thăm người thân thôi mà đem lại quá nhiều điều bất ngờ, không chỉ ngủ với phụ nữ, bây giờ còn nói chuyện cùng phụ nữ!

Không được, anh phải nói chuyện này cho Cố Thần biết.

Nhà ăn cách sân thể dục hơi xa.

Trang Thư Khuynh trầm mặc, không lên tiếng đi theo sau người đàn ông, trong đầu xuất hiện vô số thứ, nhưng cô chỉ đọng lại được đúng một cái: Người ngủ với cô là quân nhân!

Cô bỗng nhiên nhớ tới lời nói mà anh lặp đi lặp lại tối hôm đó, bây giờ xem ra, quyết định lúc ấy của cô đâu chỉ là sáng suốt.

Quân hôn!

Kết hôn với quân nhân, khả năng ly hôn có thể nói là bằng không.

“Ui da...”

Trang Thư Khuynh đang mải suy nghĩ, không chú ý tới người đàn ông đi phía trước bỗng nhiên dừng lại, đầu của của vừa khéo đập trúng vào tấm lưng kiên cố của anh, chiếc mũi truyền đến cảm giác đau đớn khiến cô chảy nước mắt.

Người đàn ông xoay người, nhìn thấy cô gái trước mắt đang che mũi, nước mắt lưng tròng, ánh mắt nhìn anh như muốn lên án, đôi lông mày của anh hơi giựt giựt.