Chương 8: Ôm đùi

Công ty truyền thông Tinh Diệu.

Tô Thiển phân phó việc cho Lộ Dao rồi đi theo Ngô Đồng vào văn phòng kiếm Cố An Nhiên.

“Em đến đây làm gì?” tác phong Ngô Đồng giống như một đại tỷ chứ không giống người đại diện.

“Em tới tìm đạo diễn Cố An Nhiên.” Tô Thiển tùy ý cầm tạp chí trên bàn lật xem.

“Là đồng học sao?” Ngô Đồng gõ nhẹ vào tay nàng.

“Tê —Ngô tỷ.” Tô Thiển theo bản năng kêu đau.

“Tay em có vấn đề gì sao?”

“À, không có gì.”

Thịch thịch thịch.

“Mời vào.” Ngô Đồng liếc Tô Thiển một cái, nói. Cố An Nhiên cùng Lộ Dao đẩy cửa ra đi đến chổ Ngô Đồng chào hỏi.

“Ngô tỷ, chúng em đi đây.” Tô Thiển đứng lên nhìn Ngô Đồng cười.

Cố An Nhiên nhìn Ngô Đồng gật đầu, đi theo nàng cùng Lộ Dao rời đi.

Ba người cùng lên xe bảo mẫu, Cố An Nhiên toàn bộ hành trình mặt đều đen, Tô Thiển lôi kéo quần áo nàng, Cố An Nhiên vùng ra.

“Tô tỷ, chúng ta đi nơi nào?” Lộ Dao ở phía trước nhắc nhở nói.

“Đi nhà cậu.....” Tô Thiển cong môi, trong mắt tràn đầy bỡn cợt nhìn Cố An Nhiên, “Được không?”

“Không được, đi nhà cậu.” Cổ An Nhiên liếc nàng một cái.

“Không tiện lắm.”

“Không đi thì không cần nói chuyện.”

Trong toàn bộ đường đi Lộ Dao ở phía trước không dám ra tiếng, không ngừng mà phỏng đoán quan hệ của hai người, không phải bằng hữu sao? Như thế nào lại giống với việc đi bắt ghen vậy.

Tô Thiển cắn môi, cuối cùng cấp Lãnh Nhiễm Tịch một tin nhắn.

“Có một bằng hữu muốn tới xem nhà, có thể chứ?”

Lãnh Nhiễm Tịch đang xem văn kiện, đột nhiên cảm thấy điện thoại run lên. Sắc mặt hơi trầm xuống, sau đó lấy điện thoại ra xem.

Bất quá cô nhìn vào tên xuất WeChat xuất hiện trên màn hình, mở to hai mắt nữa xác nhận một lần nữa, phát hiện tên trên màn hình không sai, viết chính là “Lão bà” hai chữ to!

Cô trong lúc này hơi sửng sốt, lần trước ở chổ đăng kí kết hôn hai người đã thêm WeChat, đây là lần đầu tiên hai người nói chuyện WeChat với nhau, cũng là lần đầu tiên Tô Thiển tìm cô.

Khóe miệng cô hơi giơ lên, nở một nụ cười.

“leng keng” lúc này lại có thêm một tin nhắn nữa.

“Không được cũng không sao.”

Lãnh Nhiễm Tịch nhanh chóng gõ vào màn hình điện thoại, sau đó gửi đi.

“Có thể, đó cũng là nhà của em.”

Tô Thiển nhìn Lãnh Nhiễm Tịch trả lời mình, khóe miệng giơ lên, nhắn lại, “Hảo, cảm ơn.”

Sau đó nhắn cho cô một cái mặt cười. Tô Thiển ngẩng đầu nhìn tài xế nói: “Về biệt thự.”

Ở trên xe, Tô Thiển không tiện cùng Cố An Nhiên giải thích, liền cúi đầu nhìn điện thoại, không biết như thế nào lại nhấn vào WeChat của Lãnh Nhiễm Tịch.

Phát hiện cô đều không có bao nhiêu bằng hữu hay ảnh chụp gì cả.

Nghĩ thầm sinh hoạt của người này thật đơn điệu, hẳn là người không thú vị.

Tới cổng lớn của Thiển Sơn Vân Cảnh, hai người liền xuống xe, Cố An Nhiên nhìn một vòng, chỉ có một phòng ở, nhìn có vẻ là phòng bảo vệ, phía trước chỉ có một con đường.

“Lại đây, đứng đó làm gì?” Tô Thiển ngồi ở trong xe nhìn Cố An Nhiên nói.

Cố An Nhiên nhìn nàng khó hiểu hỏi: “Vào đây làm gì?”

“Còn một đoạn nữa, vào đi.” Tô Thiển lôi kéo Cố An Nhiên lên xe, hướng về phía tài xế nói, “Lái xe đi.”

“Phu nhân.”

Cố An Nhiên nhíu mày nhìn nàng, không nói một lời.

Tới cửa biệt thự, Cố An Nhiên mở to hai mắt, không thể tưởng tượng được mà nhìn Tô Thiển, lại nhìn cái biệt thự, tựa như có rất nhiều lời nói muốn hỏi.

Tô Thiển mở cửa, nhìn thấy Tôn quản gia đang chuẩn bị rời đi.

“Thiếu phu nhân đã trở lại, biệt thự đã quét dọn xong rồi. Tôi liền mang bọn họ trở về.”

“Tốt, cảm ơn Tôn thúc.”

Cố An Nhiên nhìn hai người chào hỏi.

“Vào đi, đừng đứng ngốc ra đó.” Trong phòng đã không còn người, Tô Thiển rốt cuộc mới thả lỏng.

Cố An Nhiên ngồi ở trên sô pha, trước sau không có mở miệng.

“Cậu chờ một chút, tớ đi ra đây.......”

“Miêu ô!” tiếng kêu Bao Quanh đánh gãy lời nói của Tô Thiển.

Bao Quanh chầm chậm bước tới, cái đuôi dựng thẳng lên, “Bao Quanh, tới.” Tô Thiển nhẹ nhàng mà hô.

“Miêu ô ~” nó đi qua cọ vào mắt cá chân của Tô Thiển, Tô Thiển đem Bao Quanh bế lên ngồi trên sô pha.

“An Nhiên.”

“Cậu được bao dưỡng sao?”

Hai người đồng thời lên tiếng.

Tô Thiển nhẹ nhàng mà thở dài, “Tớ ở trong mắt cậu là người như vậy sao?” Lại nhìn Cố An Nhiên thả lỏng nói: “Hai và chị ấy đính hôn từ trong bụng mẹ, hiện tại tớ là thay hai cùng chị ấy kết hôn.”

“Nữ? Tớ chưa nghe cậu nói qua chuyện này?”

“Ân, mười ngày trước tớ mới biết được, trước hai ngày kết hôn là lần đầu tiên gặp.” Tô Thiển thành thật trả lời.

“Vì cái gì mà kết hôn gấp như vậy?”

“Công ty ba tớ hiện tại gặp chút vấn đề, xin giúp đỡ từ nhà chị ấy, nhà chị ấy cũng nhắc tới hôn sự này, cũng đã hỏi tớ, vì giúp được người trong nhà, tớ liền đồng ý.”

“Cậu điên rồi, cậu đem nữa đời sau của mình mà đùa giỡn như vậy sao! Nếu chị ta không tốt thì sao? Cậu vì cái gì mà không cùng tớ thương lượng một chút.” Cố An Nhiên nhìn nàng quát.

Bao Quanh ở trong lòng Tô Thiển hoảng sợ, làm ra tư thế phòng ngự, Tô Thiển vội vàng vỗ vỗ, trấn an nó, nó mới thả lỏng ra, híp mắt nhìn Cố An Nhiên.

“Đây là tớ thiếu họ, tớ hại họ mất đi con trai, nếu hai còn sống, nhất định sẽ hoàn thành hôn sự này, tớ chỉ thay hai hoàn thành mà thôi.” Tô Thiển trong mắt nàng chứa đầy nước mắt, tựa hồ một giây nữa liền sẽ chảy xuống, nhưng mà nàng lại chỉ cười, rồi đem nước mặt nuốt trở lại hốc mắt.

Cố An Nhiên khổ sở đi qua ngồi cạnh nàng, đem đầu đặt ở trên vai nàng, “Thiển Thiển, việc đó không phải do cậu, cậu đã làm rất nhiều vì anh trai cậu rồi, không cần lấy hôn nhân của mình ra nói giỡn.”

“Cậu đã từ bỏ ước mơ của chính mình, giúp anh trai cậu thực hiện ước mơ, hiện tại cậu lại vì......, nếu anh cậu biết được sẽ rất đau lòng.”

Tô Thiển trong ánh mắt lóe lên sự quật cường nhưng cũng tràn đầy nước mắt, “Nếu không vì cứu tớ, hai cũng sẽ không chết.”

“Thiển Thiển, tất cả đều đã qua. Tất cả mọi người không ai hận cậu, bởi vì anh cậu thương cậu nên mới cứu cậu.” Cố An Nhiên đem đầu nàng ôm vào ngực, nhẹ nhàng mà vỗ.

Bao Quanh thấy cảm xúc của Tô Thiển không tốt, một bên đứng kêu, một bên cọ vào tay nàng, dùng thân thể mềm mại cọ vào cánh tay của nàng, muốn hấp dẫn sự chú ý của Tô Thiển.

Tô Thiển đã khóc một lúc, liền bế lên Bao Quanh lên, đem mặt chôn vào trong bộ lông mền mại của nó.

Cố An Nhiên thấy cảm xúc của Tô Thiển đã ổn định, lại hỏi, “Cô ta đối với cậu tốt sao? Cái phòng ở lớn như vậy, còn có người hầu, nhất định rất có tiền đi?”

Tô Thiển nhẹ nhàng mà gật gật đầu, “Chị ấy đối tớ khá tốt, cơm đều là chị ấy nấu, cũng có thể hiểu công việc cho tớ nữa.”

“Cô ta làm cái gì? Tên là gì?” Cố An Nhiên không yên tâm hỏi.

“Cũng ở cùng công ty, cậu cần phải biết sao?”

“Vô nghĩa, cậu cùng người nào kết hôn tớ cũng không biết, như vậy thì làm sao là bằng hữu của cậu.” Cố An Nhiên liếc nàng một cái.

“Lãnh Nhiễm Tịch.” Tô Thiển ánh mắt sáng quắc nhìn Cố An Nhiên.

“Cậu kết hôn cùng Đại lão bản à?” Cố An Nhiên cười nhạo một tiếng, khi dừng cười, có chút không thể tưởng tượng nhìn Tô Thiển, “Đại lão bản?”

Tô Thiển thở dài, gật gật đầu.

“Ngọa tào!” Cố An Nhiên hơn nửa ngày chưa nói ra lời nói.

“An Nhiên, An Nhiên.”

Lấy lại tinh thần Cố An Nhiên nói, “Thiển Thiển, cậu thật tàn nhẫn, gả cho người có tiền lại có nhan sắc.” Nghĩ lại tưởng tượng, “Như vậy là quá lời rồi.”

“Ta cùng chị ấy nói sẽ nghĩ công khai.”

“Vì cái gì? Nếu công khai cậu sẽ hiên ngang bước trên giới giải trí !”

“Cậu nói bừa cái gì. Chị ấy hẳn là cũng là bị người trong nhà bức mới kết hôn.” Tô Thiến nghĩ đến cái ước định của hai người.

“Cho nên nói, hai ngươi chỉ là trên danh nghĩa thôi?” Cố An Nhiên giống như phát hiện bí mật kinh thiên động địa.

“Ân.” Tô Thiển không nghĩ sẽ cùng Cố An Nhiên thảo luận vấn đề này.

“Thiển Thiển, tất cả mọi người đều nghĩ mọi cách để gả cho chị ấy, cậu lại không quý trọng.”

“Cậu như thế nào lại lật mặt rồi.” Tô Thiển cười nói.

Cố An Nhiên một nắm lấy tay nàng, cợt nhả nói: “Hắc, mỹ nhân, chuyện này là tớ không đúng.”

“Đừng nháo, ở bên ngoài nhớ bảo mật, người đại diện cùng trợ lý tớ cũng không biết.” Tô Thiển dặn dò.

“Tớ biết, cậu yên tâm đi. Đại lão bản phu nhân.”

Tô Thiển đấm nàng một cái, “Cậu lần này đi đại Tây Bắc quay thế nào rồi?”

“Khá tốt, chính là hoàn cảnh quá ác liệt, ,cậu không thể cùng Đại lão bản nói, điều tớ đến nơi nào dễ sống hơn sao, như thế nào lại bị tên họ Mạc ức hϊếp, đúng rồi, lúc tớ đi Tây Bắc , Mạc Nhan gần đây có hay không cố tình tiếp cận cậu?”

Tô Thiển lắc đầu, “Tớ gần đậy cũng chưa gặp qua .”

“Nếu cô ta quấy rầy cậu thì nói cho Đại lão bản trừng trị cô ta.” Cố An Nhiên nhắc tới đến Mạc Nhan, liền ngứa.

“Cậy như thế nào lại chống đối cô ấy như vậy, dù sao cũng là giám đốc, nếu đắc tội cậu sao có thể làm việc ở Tinh Diệu.” Tô Thiển nhắc nhở nói.

Cố An Nhiên không để bụng, “Tớ hiện tại không phải đang ôm dùi Đại lão bản phu nhân sao? Không thèm để ý đến cô ta? Hừ!”

Tô Thiển bất đắc dĩ thở đài, đúng là không có mặt mũi , sẽ như thế nào nếu Lãnh Nhiễm Tịch nghe được!

“Miêu ô ~” Bao Quanh thấy Tô Thiển không chú ý đến mình, nhẹ nhàng mà liếʍ nàng.

“Em đói bụng sao? Chị đi lấy đồ ăn cho em” Tô Thiển ôn nhu nói.

Bao Quanh lắc lắc cái đuôi, ngoan ngoãn lại đem đầu gác ở một bên cánh tay nàng.

“Sao tiểu miêu này lại thông minh như vậy, cậu mua nó ở chổ nào vậy?” Cố An Nhiên kinh ngạc nói.

“là cháu của Đại lão bản đưa quà tân hôn cho tớ.” Tô Thiển một bên nói, một bên ôm Bao Quanh vào phòng bếp.

Đem Bao Quanh buông xuống, dùng muỗng nhỏ lấy một ít thức ăn cho nó, Bao Quanh cao hứng mà híp mắt, ngồi ăn, lại đổ một ít sữa cho nó uống.

Cố An Nhiên cùng qua đi chạm vào cánh tay nàng nói: “Tớ cũng muốn.”

Tô Thiển cười nhạo nói: “Cậu cũng muốn ăn đồ ăn cho mèo sao?”

“Ma ma, tớ cũng muốn ăn.” Cố An Nhiên làm nũng nói.

Tô Thiển trợn trắng mắt, “Thần kinh, cậu phát bệnh à, tớ đây không có tiền mua cho cậu.”

“Cậu có thể đi ôm đùi.”

“Hành, chờ tớ đi ôm đùi Lãnh Nhiễm Tịch, rồi sẽ mua cho cậu.”

Hai người ở phòng bếp cười nói đến vui vẻ vô cùng, ai cũng không có chú ý, lời nói của các nàng vô tình được người ở trong phòng khách nghe thấy.

Lãnh Nhiễm Tịch nghe xong trong chốc lát, nhấc chân chạy lên lầu, nghe được tiếng vang Tô Thiển đi ra phòng bếp mới nhìn đến Lãnh Nhiễm Tịch đã đi đến phòng ngủ , nàng cũng Cố An Nhiên ở sô pha ngồi trong chốc lát, cũng đi theo lên lầu.

Đẩy cửa phòng ngủ ra, không thấy Lãnh Nhiễm Tịch ở trong, nàng lại đi đến phòng để quần áo, thấy Lãnh Nhiễm Tịch đang chọn quần áo, Tô Thiển không biết cô đã nghe được những gì mình cùng Cố An Nhiên nói chưa, khẩn trương hỏi: “Lãnh tổng, chị trở trở về thay quần áo sao?”

Lãnh Nhiễm Tịch liếc xéo nàng một cái, “Tô tiểu thư, không phải muốn ôm đùi tôi sao? Vừa đúng lúc, đêm nay cùng tôi tham gia một bữa tiệc.”

Tô Thiển giờ phút này rất muốn tìm một cái lổ để chui vào, đỏ mặt nói: “Chị như thế nào lại nghe lén! Tôi cùng bằng hữu chỉ nói giỡn.”

“Ân... Tôi ở trong nhà mình không tính là nghe lén đi, bất quá tôi cũng hoan nghênh Tô tiểu thư tới ôm đùi.”

Nghe được lời nói này của cô, Tô Thiển mặt nàng lại càng đỏ hơn nói, “Lãnh tổng không phải lúc trước đã nói, chúng ta kết hôn sẽ không công khai sao?”

“Lãnh gia tổ chức chúc mừng chị dâu nhận giải ảnh hậu Cannes.”

“Nga nga, hảo, để tôi nói với An Nhiên một tiếng, rồi cùng chị đi.”