Chương 5: Con mắt Horus (2)

"Một lọ thuốc độc cổ xưa có ma lực. "

Đề Thiến hơi hơi kéo cái cổ áo đang bao lấy cổ mình ra, lộ ra một mảnh màu đen dữ tợn.

" Dấu vết này, vết đen vẫn kéo dài tới phía trên trái tim của ta, đây là kết quả ta một lần lại một lần dùng nó ! Mặc dù, ta như cũ vẫn không thể trở về, nhưng mà ta khẳng định ... Ngươi có thể .""Ngươi thật sự đã từng trở lại ... Quá khứ?"

Bà ta đang nói sự thật sao? Nàng có thể tin tưởng bà ta không? Bà ta đem đến cho nàng hy vọng, cũng có thể là hi vọng xa vời sau sẽ đem đến thất vọng nặng nề.

"Ý của ngươi là, ngươi có thể đưa ta trở về thời đại kia ... Đưa về bên cạnh người kia?"

Thật vậy chăng? Thật vậy chăng !

"Ta không thể đưa ngươi trở về cái quá khứ ngu ngốc mà ngươi đã từng đến kia, bởi vì tương lai chỉ có một. "

Đề Thiến cài lại cổ áo.

"Ngươi không phải đã nói rồi sao, quá khứ kia đã biến mất rồi, ngươi trở lại tương lai này. Bởi vì lúc này đây lịch sử phải trở lại theo đúng như tương lai mà bây giờ chúng ta đang chứng kiến, trở lại lịch sử thật sự. Có lẽ trong lịch sử ấy, Gomez căn bản là không nhận ra ngươi, có lẽ dù thế nào hắn cũng sẽ không yêu ngươi lần nữa, nhưng là ... Ba ngàn năm trước Gomez mới thật sự là Gomez, không phải sao?"

Chân chính, Ramses ...

"Chẳng lẽ ngươi không muốn trở lại quá khứ, nhìn hắn lần nữa sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn tận mắt xác nhận hắn mọi chuyện đều tốt sao?"

Thấy Ngải Vi rất lâu không nói tiếng nào, trong ánh mắt của Đề Thiến dần hiện ra vài phần khẩn trương nhưng không thể hiện rõ.

"Hay là ngươi cam tâm cứ để như vậy, sống cùng cái 0,001% còn sót lại này, không !"

Giọng nói của Đề Thiến trở nên sắc bén mà chói tai.

"Ngay cả 0,001% cũng không có !"

Một lần điên cuồng mạo hiểm ? Hay là sống cùng người sau một trăm lần luân hồi rất giống hắn.

Nàng phải trở về sao? Trở về để chính mắt nhìn thấy mấy trăm vị phi tử của hắn, chính mắt thấy hắn cùng với vị Nefertari chân chính yêu nhau như thế nào? Đây là một loại tàn khốc đến như thế nào. Huống chi, trước khi trở lại được quá khứ, nói không chừng nàng đã chết dưới bình độc dược rồi. Một lần mạo hiểm, quả thật là một lần mạo hiểm điên cuồng a ! Nàng giữ chặt l*иg ngực của mình, nàng dùng toàn bộ sức lực khống chế hơi thở đang rối loạn của mình.

"Chẳng lẽ ngươi đối với người ở niên đại cổ xưa kia không có nửa phần lưu luyến sao?"

Giọng nói của Đề Thiến nhiễm thêm vẻ hơi lo lắng quá mức, trong ánh mắt chứa vài phần khẩn trương khó có thể che dấu. Con mắt màu lam đυ.c ngầu không hề chớp mắt mà nhìn Ngải Vi, nắm chặt bình thủy tinh trong tay chảy ra chút mồ hôi.

Ngải Vi nhìn bà ta một cái, Đề Thiến mất tự nhiên thu toàn bộ biểu tình dưới tầm mắt. Sau đó nàng liền nhẹ nhàng mà chậm rãi nói,

"Ngươi rất hi vọng ta trở về ."

Đề Thiến chợt im bặt.

"Tại sao?"

Con mắt màu xanh lam trong chớp mắt bắn ra ánh sáng sắc bén, giống như nhìn thấu toàn bộ suy nghĩ của Đề Thiến. Giọng nói của Ngải Vi bỗng trở nên lạnh như băng, nàng từng bước tới gần phía Đề Thiến, thân thể nhỏ nhắn để lộ ra vài phần khí thế bức người,

"Ngươi muốn cái gì? Vì cái gì?"

Người phụ nữ già từng bước lui về phía sau, dĩ nhiên bà bị một người với bộ dạng hùng hổ dọa đến kinh sợ mà nhất thời nghẹn lời. Bà ta đang tự hỏi phải trả lời vấn đề của Ngải Vi như thế nào, tay trắng nõn của Ngải Vi đã vươn tới trước mặt của bà ta, biểu tình sắc bén ban đầu lúc này lại nhiễm thêm vài phần dứt khoát cùng đau thương.

"Mặc kệ ngươi muốn cái gì, ta đều phải thử một lần."

Ánh mắt màu hổ phách, cái mũi thẳng, đôi má góc cạnh rõ ràng, mái tóc dài màu rám nắng, bờ vai rắn chắc dày rộng.

Một cách gọi ôn nhu khiến cho lòng người vỡ vụn "Vi".

Nàng không thể nào quên, không cách nào quên ...

Đây là quyết định của nàng

"Cho dù lọ thuốc kia đối với ta cũng không có hiệu quả, cho dù ta sẽ chết, ta vẫn muốn nếm thử.""Ta nghĩ mình phải trở về ."

Đề Thiến sững sờ, tiếp theo trong lòng thở dài một hơi cực kì nhẹ nhõm, bên miệng kéo ra một tia cười khổ,

"Người uống qua nước sông Nile, nhất định sẽ trở lại cái quốc gia ấy."

Ngải Vi không nói gì, con mắt màu xanh lam như trước vẫn kiên trì mà nhìn Đề Thiến.

"Như vậy ta cũng sẽ nói thẳng với ngươi. "

Đề Thiến giơ chiếc bình nhỏ trong tay lên,

"Nếu như ngươi thật sự trở về được, ngươi phải giúp ta tìm được một vật này, đem nó mang về cho ta .""Đó là vật gì, có lợi ích gì?"

Ngải Vi liên tiếp nói ra những câu hỏi này, nàng biết rõ Đề Thiến nhất định là có yêu cầu gì đó, nhưng là nàng một chút cũng không quan tâm Đề Thiến sẽ đưa ra yêu cầu gì, nàng chỉ muốn trở lại đó, trở lại bên cạnh người kia, nàng chính là muốn ích kỷ một lần nữa dùng hai mắt của mình nhìn hắn ...

Qua không biết bao lâu, Đề Thiến chậm rãi mở miệng,

"Ta muốn 'con mắt Horus'