Chương 1: Ca ca nhà bên

Nguyễn Kiều Kiều là một bé gái nhát gan, nhưng may mắn, cô có một ca ca đã bảo vệ cô từ nhỏ, Dư Sấm.Ba Nguyễn và mẹ Nguyễn là một đôi vợ chồng ân ái, ân ái đến mức nào đâu? Ba ngày một kỳ trăng mật nhỏ năm ngày một kỳ trăng mặt lớn, thường xuyên qua thế giới của hai người, bỏ lại Nguyễn Kiều Kiều ở nhà cho bảo mẫu chăm sóc.

Nhưng Nguyễn Kiều Kiều cũng không thích ở nhà, cô không thích bị các dì trông giữ, Tiểu Kiều Kiều ba tuổi thuần thục mở cửa chạy đến cách vách.

Đây là một khu biệt thự, Nguyễn Kiều Kiều chạy đến trước cửa hoa viên cách vách, hai tay đặt hai bên mặt, làm thành hình cái loa, sau đó kéo giọng còn non nớt.

"Ca ca mở cửa"

Video trên chuông cửa xuất hiện gương mặt của một cậu bé tuấn tú.

"Chờ."

Giây tiếp theo, cửa mở, Nguyễn Kiều Kiều bước loạng choạng, một tay còn cầm bình sữa, chạy lộc cộc vào hoa viên.

Dư Sấm mở cửa, đã bị cô bé ôm, hắn sờ đầu cô, đã thành thói quen nên hỏi.

"Chú dì lại ra ngoài chơi?"

Nguyễn Kiều Kiều vui tươi hớn hở vùi vào lòng Duy Sấm, thân mật mà cọ.

"Dạ dạ, cho nên Kiều Kiều tới tìm ca ca"

Dư Sấm nắm tay cô dẫn vào phòng.

Năm nay Dư Sấm 6 tuổi, sắp vào tiểu học, từ khi hắn ba tuổi, hôm đó mẹ nói với hắn, hắn sẽ có một em gái, thì ra là dì hàng xóm sắp sinh em bé, mẹ Nguyễn và mẹ Dư quan hệ tốt, từ khi Nguyễn gia dọn đến đây đã bắt đầu quen biết.

Nguyễn Kiều Kiều nằm trên giường ca ca, thực vui vẻ, cầm bình sữa muốn nhét vào miệng, bị Dư Sấm cản lại kịp lúc.

"Như vậy sẽ bị sặc, bảo bối ngồi dậy uống."

Đối với tiểu bảo bối mình đã chăm sóc ba năm, Dư Sấm luôn có vẻ trưởng thành hơn trước mặt cô.

Nguyễn Kiều Kiều cũng nghe lời, chống tay thở hổn hển bò dậy, Dư Sấm cầm bình sữa lên sờ thử, cảm thấy đã hơi lạnh, nói.

"Chờ ca ca làm nóng lại cho bảo bối uống được không?"

"Được nha"

Nguyễn Kiều Kiều vô cũng ngoan ngoãn đưa cái bình cho hắn.

Buổi tối Nguyễn Kiều Kiều cũng rất tự nhiên muốn ngủ ở đây, trước khi ngủ còn quấn lấy Duy Sấm kể chuyện xưa cho mình.

Vì thế Dư Sấm tìm Ngàn Lẻ Một Đêm, thấy vị trí kẹp sách lần trước, tìm một câu chuyện xưa bắt đầu kể cho cô nghe.

Không bao lâu, Nguyễn Kiều Kiều giương miệng nhỏ thở hồng hộc ngủ rồi, Dư Sấm khẽ cười, cúi người hôn một cái ngoài môi mềm, đi tắm rửa.

----------------

Văn mới mong ủng hộ ạ 🥳 😘