Chương 9: Dược liệu mất sạch rồi

Vệ Anh ồ lên, nhìn Bạch Thược, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm Dao Châu, nghiêm túc nói: “Chờ đệ trưởng thành, không ai dám bắt nạt tỷ tỷ nữa.”

“Vậy tỷ chờ A Anh đến bảo vệ tỷ tỷ.” Dao Châu cười đáp.

“Quận chúa, quận chúa!”

Thương Truật từ bên ngoài chạy vào, Dao Châu đen mặt: “Trước mặt thế tử mà hô to gọi nhỏ thì ra thể thống gì nữa? Có chuyện gì mà gấp gáp thế?”

Vì không muốn quấy nhiễu Vệ Anh, đám người hầu còn không dám chạy vào viện của thế tử, đây chính là kỷ luật của vương phủ.

Thương Truật là người cũ trong phủ, đáng lẽ không nên phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.

Thương Truật tái mặt, lo lắng nhìn nàng, ấp úng không nói ra lời.

Dao Châu bảo Bạch Thược đi chăm sóc Vệ Anh, dẫn Thương Truật tới một bên: “Có chuyện gì thế?”

“Quận chúa, làm sao bây giờ?” Thương Truật run rẩy, suýt nữa quỳ xuống:” Thần Y Cốc bị… bị thiêu trụi rồi.”

Tai Dao Châu ù đi: “Ngươi… ngươi nói gì?”

“Thần Y Cốc bị thiêu trụi… Dược liệu mất sạch rồi…”

Dao Châu đen mặt, cảm giác lạnh lẽo truyền khắp người.

Thương Truật vội đỡ tay nàng, sợ nàng ngã sấp xuống.

Mất rồi?

Mất rồi nghĩa là sao?

Thiêu trụi?

Ai thiêu? Nơi như Thần Y Cốc lại có thể bị thiêu trụi sao?

Là người Triệu gia hay là đám tông thân đứng sau?

Dao Châu cảm thấy cổ họng ngai ngái, nàng vội vàng nhắm mắt lại, ổn định hơi thở, nhanh chóng suy nghĩ.

Nàng hiểu rõ tông thân và Triệu gia thông đồng với nhau, muốn lợi dụng hôn sự của nàng để lung lạc Triệu gia, nhờ vào đó để theo chân Triệu gia làm ăn kiếm tiền, nhưng nàng không ngờ rằng bọn họ lại dám làm như thế.

Dù nàng là quận chúa, nhưng cũng chỉ là nữ quyến, rất nhiều chuyện không tiện ra mặt giải quyết.

Nhân khẩu của Yến vương phủ rất ít, chỉ còn mỗi thế tử ốm yếu, có sống được tới lúc trưởng thành không còn khó nói, bọn họ không nhìn lại tình hình sao?

Càng nghĩ, nàng càng thấy việc tìm ra thủ phạm cũng không còn quan trọng nữa.

Quan trọng là thuốc của A Anh…

Dược liệu mất rồi, sang năm có thể tìm tiếp, nhưng thuốc của năm nay thì phải làm sao?

Vương phủ chỉ đủ thuốc dùng trong hai tháng, sao chịu được đến sang năm?

Cho dù đợi được đến sang năm thì dược liệu có thể mọc kịp sao?

“Tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì thế?”

Hai người đứng cách khá xa, Vệ Anh không nghe thấy bọn họ nói chuyện.

Dao Châu miễn cưỡng trấn tĩnh lại, nở nụ cười: “Sư phụ của tỷ có chút việc, không sao đâu.”