Chương 4: Thân thế Của Duơng Hương Mai.

Cô chỉ biết được rằng Mai giúp cô sau chuyện cô và Thắng và hơn hết chuyện gì ở chợ đêm Mai cũng biết rất rõ. Không lẽ cũng như lời Mai nói đọc trên sách báo mà biết được những chuyện như thế này.

Mai lên bảng có đánh rơi ở cặp sách có cái lọ dung dịch màu hồng gì đó. Cô tò mò nhặt lên có gì đó về Mai mà cô chưa thể nào tìm hiểu ra nữa. Cô cảm nhận được ở Mai có chút gì đó che dấu. Ngay cả mặt thật của cô ấy được chất dịch dung nào đó che đậy. Dịch dung mà Mai sử dụng không làm mất đi vẻ đẹp bề ngoài của Mai. Rất nhiều nghi vấn cô thấy rất thắc mắc…Và có liên quan tới thân thế của Dương Hương Mai mà cô đang được nhờ điều tra.

Là vì qua đợt cô bóp nát cốc thuỷ tinh làm nát cả tay cô đó một sức mạnh gì đó đã xâm nhập vào con người cô. Và một ý nghĩ thoáng qua chốc hiện lên:

[…]- Yến cô phải đi tìm Dương Hương Mai…Người được mệnh danh là Nữ Vương Hắc Đạo. Người này tuyệt độc của ả là nụ cười giấu đao…Là con gái duy nhất của ông trùm xã hội đen. Hãy nhớ chỉ có ả mới giúp được cô.[…]

Thoát ra khỏi dòng suy nghĩ cô nghĩ thầm phải chăng hai người này là một?

- Đúng vậy!! Tôi chính là người cô cần tìm đấy Yến.

Ngỡ ngàng bừng tỉnh khiến cô đánh rơi lọ dung dịch màu hồng. Cô ngước lên nhìn không lẽ là:

- Mai…

- Suỵt, suỵt!

Mai ra hiệu cô im lặng rồi đi cùng Mai thu dọn sách vở ra về. Trước cổng trường đã có một chiếc xe BMW bóng loáng đợi cô và Mai.

Trên đường đi không hề nói một câu gì cả. Xe dừng lại trước một biệt thự xa hoa lộng lẫy phải biết là rất giàu có. Người đàn ông trung niên bận vest đen cung kính cúi chào Mai.

- Cô chủ đã về!

Và kèm thêm nụ cười phúc hậu.

Mai vẫy tay rồi dắt cô đi vào bên trong, phòng khách sa hoa dưới sàn là tấm thảm báo bóng lượm. Tiếp đó trên tường là những bức tranh sơn dầu mặc những bộ quần áo quý tộc. Mai kéo tiếp cô vào một căn phòng rộng lớn chắc đây chính là phòng làm việc…Vì cô thấy có bàn làm việc mà.

Thấy cô vẫn ngơ ngác nhìn quanh Mai liền nở nụ cười nói:

- Yến phải chăng cô đúng là người tôi cần tìm?

- Không lẽ cô chính là...

- Tôi là Dương Hương Mai con gái duy nhất của ông trùm Hắc Đạo nổi tiếng với tuyệt chiêu nụ cười giấu đao và được mệnh danh là Nữ vương hắc đạo.

**

Năm năm sau. Năm 2020.

Căn biệt thự gần bờ biển Úc được trang trí kiêu sa tráng lệ nhưng không quá lộng lẫy và nổi bật. Ngày thường nơi đây chắc hẳn có một không gian yên bình và thoáng đẹp. Nhìn xung quanh những cành cây đang đâm chồi nảy lộc làm người ta có cảm giác thích thú. Khi đến đây dù chỉ là dừng chân bước lại...

Nhưng hiện giờ mùi máu tanh đã làm mất đi cái vẻ trong lành vốn có. Mà thay vào đó đầy sát khí và ớn lạnh. Tiếng hét của những con người đang ở bên trong làm người khác liên tưởng…Ngay đến cảnh tượng đẫm máu đang diễn ra.

Kiểm tra cẩn thận không được để một ai rời khỏi đây.

Tên cầm đầu bịt kín mặt, bàn tay bên phải đang cầm một khẩu súng vàng bóng loáng. Nhạy bén giơ lêи đỉиɦ đầu đầy máu người đàn ông trung niên đang nằm thoi thóp dưới đất. Còn bên cạnh là một đứa bé gái con của người đang nằm kia. Cô bé đang gào thét trong lòng nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu.

Hiện tại hắn đang dùng gương mặt đầy sát khí nhìn vào thi thể ông. Trước mặt cô bé bây giờ chỉ toàn là máu, máu của ba, mẹ cô đang từ từ chảy. Không chỉ có máu mà còn có chiếc bánh kem chưa kịp thổi nến đang nằm cạnh ba nữa.

Bé con, mi cũng nên đi theo ba mẹ mày luôn đi. - Giọng cười man rợ khoái chí của hắn khiến cô bé ghê tởm. Nhưng cô bé vẫn không khóc nhắm chặt mắt.

Đoàng…Đoàng...Đoàng!

Chỉ chớp mắt ba hồi súng vang lên nhưng cô bé vẫn không hề đau đớn gì. Cũng không hề mở mắt chợt một bàn tay lạnh lẽo với giọng nói nhè nhẹ vang lên bên tai cô:

Ổn rồi cô bé mau mở mắt ra đi mọi chuyện đã qua rồi.

Cô bé run người từ từ hé mắt xuất hiện trước cô là một cô gái rất xinh đẹp. Với nước da trắng nõn đôi môi đỏ mọng nhỏ nhắm, mái tóc dài cụp xuống. Tưởng rằng cô đã làm cho cô bé này sợ nên đã nở nụ cười:

Đừng sợ chị không làm gì em đâu, em tên gì?

Không run nữa cô bé chợt nắm chặt bàn tay lạnh của cô giọng thở gấp từ từ nói:

- Em là My.

Chị tên Runa hãy đi theo chị nhá điều này sẽ tốt hơn với em đó! - Thấy My gật đầu cô liền ôm cô bé vào lòng rồi đứng dậy cầm chiếc vali đen trong vũng máu hôi tanh kia đi. Sau đó là những tiếng còi inh ỏi của xe cảnh sát tới.

**

00:00 tại Los Angeles.

Là thành phố lớn nhất tiểu bang California và lớn thứ nhì tại Hoa Kỳ, thuộc về Quận Los Angeles.

Trên tòa nhà cao nhất của thành phố: -Tôi đã mang về rồi nhưng chỉ kịp cứu được hậu duệ của tiến sĩ Anhtan Cô gái trong bộ đồ bó đen cúi người đặt chiếc vali đen vấn mùi hương của địa ngục.

Dương Hương Mai ngồi trên ghế sofa mở chiếc vali đầy mùi máu tanh ra. Bên trong là một khẩu súng bạc nhìn bề ngoài chỉ là giống như những chiếc súng bình thường khác.

Khẩu súng được làm từ băng, có tác dụng công kích rất lớn…Và đặc biệt làm người khác không thể nhận dạng ra bất kỳ dấu tích gì. Nếu được bắn vào cơ thể con người trong hai phút nó sẽ lập tức bị nung chảy. Người bị trúng viên đạn này rất khó có thể nào sống sót quá năm giây vì đây được gọi là vũ khí chết người. Đã nhuốm máu bao nhiêu mạng người để được đạt được nó trong tay.

- Tốt lắm Runa. Cô làm tốt lắm.

**

Gió cứ thổi, Em cứ chạy.

Chạy đến khi nào kiệt sức. Đến khi nào thấy được ánh sáng mặt trời? Cuộc đời nhiều cay đắng. Em sẽ vì anh mà bước tiếp. Chỉ mong vấp ngã…Anh sẽ là người nâng em lên!

Trước mắt cô bây giờ chỉ là một màn đêm tối như mực. Cô chẳng trông thấy gì cả ngoài cái ký ức còn đọng lại trong tâm trí.

Giật mình tỉnh giấc cô soi bóng mình trong gương, khác thật? Đúng vậy. Cô đã khác xưa thật rồi cuộc sống của cô giờ đâu cũng máu tanh, cô lạnh lùng hơn trước sống vô cảm lặng mình.

Sau khi biết được thân thế thực sự của Dương Hương Mai cô đã đi theo cô ấy. Và được huấn luyện thành sát thủ giỏi nhất bang hội. Chỉ sau năm năm ngắn ngủi cô đã lấn tới được Los Angeles và lập nên nhiều công lao to lớn ở đây. Đã năm năm rồi cô vẫn chưa một lần trở về Việt Nam.

Nếu mà trở về cô sợ rằng cái quá khứ cô đã phong ấn đó sẽ lại hiện lên trước mắt cô, bao đêm liền cô đều mơ thấy nó. Cô phải đối mặt ra sao khi mọi chuyện cô đang làm bỗng nhiên vụt tắt? Bất chấp hết mình dùi bỏ hết cái ý nghĩ lo sợ ấy đi.

Bởi vì sao? Bởi vì cô chính là…

Ác Ma!