Chương 32: Em Gái.

Cry nghe thấy tiếng súng thì lập tức bước nhanh vào bên trong, cảnh tượng không thể nói được nên lời. Dưới mặt đất toàn là máu, những tên đàn ông thân hình cao lớn thi nhau nằm trên đó không có một chút cử động. Cô ta dừng lại trên chiếc mặt nạ sáng bóng kia, đôi chân thon dài đang đạp lên cổ một tên vệ sĩ tạo ra thâm thanh xương vỡ giòn tan.

Runa phát hiện ra một người nữa xuất hiện nên cũng ngước mắt lên quan sát. Người con gái đó cũng có một chiếc mặt nạ che kín gương mặt. Thân hình mảnh mai được bao bọc bởi bộ đồ đỏ bó sát hoàn toàn không để lộ da thịt ra bên ngoài. Trên tay người con gái đó còn có một khẩu súng ngắn màu đen đang nhắm thẳng vào đầu cô nhắm tới.

Runa thoáng chau mày, người con gái này là ai cô nhất thời chưa thể đoán ra nhưng trong lòng cô đang có một linh cảm không lành. Sự xuất hiện đột ngột của khiến bất ngờ. Cô được biết vệ sĩ của Vicky không có nữ như thế có thể nói người con gái này không phải là người của Vicky. Vậy thì người đứng phía sau cô ta là ai? Tại sao muốn bảo vệ Vicky trừ khử cô? Trông cô ta vẫn còn non nớt tầm 15 tuổi, mái tóc đen ngắn che gần hết nửa khuôn mặt.

Runa lên tiếng: "Cô là ai?"

Cry mỉm cười bước từng bước đến trước mặt Runa, khẩu súng trên tay được cô xoay nhẹ nhàng tạo ra vòng tròn đẹp mắt.

"Cô không cần biết tôi là ai, cô chỉ cần biết ngày này năm sau chính là ngày giỗ của cô."

Runa nhếch môi mỉm cười đầy nham hiểm, người con gái trước mặt này lời nói vô cùng sắc sảo. Phụng mệnh gϊếŧ chết cô nhất định không phải là người cô có thể xem thường được.

"Thì ra cô cũng là một con rối…"

Lời nói vừa dứt Cry đã giơ súng lên bắn thẳng vào người Runa.

“Pằng.”

Runa lộn người ra phía sau tránh đi viên đạn đang bay đến, khi né được đòn công kích vừa rồi cô nhanh chóng bắn trả lại. Hàng loạt tiếng súng vang lên trong không gian yên lặng. Hai cơ thể không ngừng di chuyển nhanh chậm nhằm tránh né nòng súng của đối phương. Đến khi Runa đã cướp được súng của Cry thì quay lại giơ thẳng súng lên ngực cô ta “Bằng.” viên đạn sượt qua đuôi tóc có vết sẹo hình thập chéo khiến cô rùng mình.

Nhìn thấy vết sẹo trên cổ Cry, đôi chân Runa không khống chế được sự kích động khụy xuống đất. Bàn tay run rẩy đưa lên kìm chặt vết thương do chính khẩu súng trên tay tạo ra trên cơ thể…Em gái mình. Thì ra mọi chuyện mà cô không biết chính là đây, người con gái này chính là đứa em mà cô luôn muốn nhìn nhận.

Runa ôm lấy Cry vào lòng hét lên:"Châu, Châu…"

Khiến cho Cry nằm trong vòng tay Runa cũng phải cố ngước lên nhìn khuôn mặt đã rõ sau chiếc mặt nạ. Chỉ mấp máy môi nở nụ cười khổ sở "Chị?" rồi ngất đi.

Tiếng hét vang rộng khắp căn phòng, cơ thể Cry dần trở nên lạnh giá, gương mặt cũng hiện lên nét nhợt nhạt. Lúc này, điều duy nhất Runa biết đó chính là đưa Cry rời khỏi nơi này lập tức. Cô không hề hay biết phía sau mình cũng đang có nguy hiểm đang rình rập một cách mập mờ.

Một bóng người thoáng qua, tiếng súng lập tức vang lên mang theo hương vị đầy chết chóc. Hai tên mặc đồ đen bị người đàn ông lạ mặt vừa bước vào gϊếŧ một cách không nhân nhượng. Hắn bước đến bên cạnh hai người, lấy trong túi ra một viên thuốc màu đen bỏ vào miệng Cry. Dùng tay nhấn nhẹ vào cổ họng cô khiến viên thuốc kia trôi thẳng vào trong bụng Cry.

"Cry cứ giao cho tôi, còn cô hãy đi giải quyết Vicky đi." Max nói xong lập tức bế Cry lên chạy thẳng ra bên ngoài. Để lại căn mật thất toàn mùi máu tanh vào cơ thể đằng đằng sát khí của Runa.

Nghĩ đến đây Runa lập tức nhặt khẩu súng của mình lên, bàn tay nắm thật chặt. Runa giương mắt quan sát xung quanh, mọi thứ đều tối như mực. Khẽ nhắm mắt lại dồn mọi tập trung vào những vật đang suy chuyển trước mặt cô có một người. Là bên trái cạnh cánh cửa có một người, còn toàn bộ chỉ là những cái xác chết không thể cử động. Như vậy, trong hai người này sẽ có một người là Vicky một người là tên vệ sĩ, gϊếŧ ai cũng được. Tất cả đều phải chết như nhau.

Đôi chân chuyển động một bước, hai bước cứ như thế cô đã tìm được tên thứ nhất. Hắn ta vẫn chưa biết cô đang tới gần nên vẫn ngồi im không động đậy. Nụ cười trên môi Runa càng lúc càng lạnh lùng, ánh mắt đầy căm phẫn nhìn về phía tên đó.

"Vĩnh biệt."

“Pằng.”

Dù nơi đây không có ánh sáng, nhưng mùi máu và thuốc súng hòa trộn với nhau tạo nên một bầu không khí đầy quỷ dị. Trong căn mật thất kín đáo này chỉ còn lại duy nhất mình cô và ông ta. Một là cô chết, hai là ông ta chết. Nhưng bản thân Runa chưa cho phép mình chết, cô phải đem cái mạng này ra chuộc tội…Gặp mặt đứa em gái đáng thương của mình.

Vicky biết được nơi ẩn nấp của mình đã bại lộ nên tự mình bước ra mà không cần Runa cung kính. Cô nhắm thẳng họng súng tanh nồng vào đầu ông ta cô chỉ thấy trên gương mặt Vicky nhanh chóng xuất hiện một nét quỷ dị. Ông ta không phải là người bình thường, mọi cạm bẫy bên trong căn mật thất này nhất định còn rất nhiều. Vicky bước đến đá mạnh vào chân cô, cô nhảy người ra sau né tránh. Nhưng không ngờ sau đó ông ta lại đập mạnh bàn tay vào bên hông cô cảm giác đau đớn làm mọi giác quan của cô dường như ngừng hoạt động.

Nhân cơ hội đó Vicky bước đến vắt cơ thể cô lên vai. Ông ta cười lớn tiếng nhanh lại chiếc quạt gió to lớn nằm bên cạnh chiếc giường màu vàng sáng lóa.

"Ác Ma tôi thử xem cô lợi hại tới đâu."

Trong lòng Runa thất kinh, cánh tay không ngừng đấm mạnh vào lưng ông ta nhưng Vicky sống chết không chịu buông cô ra. Trước khi bị ném vào trong chiếc quạt cô đã nhanh hơn ông ta một bước. Cô cầm con dao được cắm bên khóe tai đâm mạnh vào gáy ông ta. Trên đó liền hiện lên một đường dao sâu ngoái, máu không ngừng phun ra.