Chương 27: Đôi Uyên Ương Không Thành(2).

Chiếc xe phi nhanh trong gió, mái tóc dài được xõa ra che khuất một phần vai. Làm cô gái càng thêm quyến rũ trước vẻ đẹp thoát ẩn thoát hiện. Cánh tay để trên cánh cửa để hở nhẹ nhàng vuốt những lọn tóc bay vào tay mình. Ánh mắt cô hiện lên rõ nét sắc sảo lại thêm phần u mê.

“Két.”

Chiếc xe màu đỏ dừng lại trước cửa quán bar. Mọi người xung quanh đều quay đầu lại nhìn chăm chú vào cô gái vừa bước xuống sau cánh cửa. Cô vẫn đeo chiếc kính râm màu đen, tuy không nhìn thấy được toàn bộ gương mặt nhưng làn da trắng không tì vết vẫn được mọi người chiêm ngưỡng.

Trên người cô tỏa ra hương thơm nước hoa rất đặc biệt, đôi chân thon dài bước trên giày cao gót màu đỏ càng thêm nổi bật. Cô đi vào bên trong trước những con mắt thèm thuộc của bọn đàn ông. Khi đi ngang qua hai người con trai ánh mắt cô bỗng tối sầm lại. Trái đất này quả thật rất nhỏ bé.

Tuấn nhìn lướt qua bóng dáng cô, trong lòng anh bỗng nhiên có một cảm giác rất đặc biệt. Mùi hương trên người con gái này thì rất xa lạ, anh chưa từng ngửi qua bao giờ nhưng vóc dáng của người con gái đó rất quen thuộc. Nhưng cô gái đó là ai? Nhất thời anh không thể nào xác định được rằng mình đã từng thấy rồi…Ở đâu đó.

Đức nhìn chằm chằm vào người cô, khi bóng dáng Mai khuất sau cánh cửa hắn ta mới quay lại mỉm cười nhìn Tuấn:

"Sao? Anh thích người đẹp vừa rồi sao. Ôi! Thân hình cũng quyến rũ phết."

Tuấn lập tức lườm Đức bằng ánh mắt gϊếŧ người: “Cậu thôi ngay cái kiểu nói bỡn cợt đó đi” – Nói xong không đợi Đức có phản ứng, Tuấn lập tức quay người đi thẳng vào bên trong.

Tiếng nhạc mạnh mẽ làm cho không khí càng thêm sôi động. Ánh sáng mập mờ phản chiếu lên gương mặt những cô gái trẻ không ngừng uốn éo vòng eo thon thả khiến mọi thứ trở nên ám muội đến lạ thường. Bóng dáng Mai nhanh chóng trà trộn vào bọn người đó đi thẳng đến chiếc bàn dài nằm ở phía quầy Bar.

Lúc đi ngang qua bọn đàn ông chết tiệt đó Mai cảm nhận được rõ ràng có một bàn tay tình cờ vuốt quanh mông mình. Nhưng đây là bar lớn của thành phố cô không thể làm náo loạn nên đành xem như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng ít nhất cô cũng muốn biết người nào có gan to như thế. Nhưng khi quay đầu lại nhìn ánh mắt Mai bỗng nhiên lộ rõ sự ngạc nhiên.

Phía đối diện cô…Lương đang đứng khoanh tay trước ngực nhìn cô mỉm cười đểu cáng. Tức giận thay là hắn lại đưa lưỡi ra liếʍ những ngón tay vừa chạm vào người cô. Động tác của hắn hiện tại vô cùng khıêυ khí©h người khác, ngay cả Mai cũng không tránh khỏi cảm giác khó chịu. Người đàn ông này quá nham hiểm, ngay cả việc cô đi đâu làm gì hắn cũng không ngần ngại mà bám theo như đĩa. Chuyện lần trước cô đã chọc giận hắn làm hắn khó chịu đến nhường nào không lẽ hắn định trả đũa cô sao?

Hắn kéo tay cô đi lại chỗ khác, hiện tại hai người đang đứng trong một góc khuất ít người thấy nhất. Vì thế Lương mới ngang ngược như thế nào, hắn áp người cô vào tường đầu hơi cúi xuống hít hà từng hơi bên vàng tai và gáy cô. Cơ thể Mai khẽ rung, hắn là đang cố tình khıêυ khí©h cô đây mà. Nghĩ thế trên môi Mai xuất hiện nụ cười đầy mỉa mai.

"Lâu rồi không gặp anh, Lương."

Hắn không đổi tư thế mà cứ đứng yên như thế, ngón tay cái xoa nhẹ lên môi dưới của cô. Đôi môi này hắn không biết mình từng có ý nghĩ cắn thật mạnh lên đó bao nhiêu lần. Nhưng mỗi lần sắp làm được lại bị cô phá hỏng mất cả hứng.

Hôm nay hắn cũng chỉ là tình cờ gặp cô ở nơi này thôi, dù sao cũng hai tháng không gặp hắn…Không thể buông tha cô dễ dàng như thế được. Biết cô là một con cọp con không thể nhanh chóng chiếm lấy nhưng cơ thể và trí óc của hắn không cho phép mình có suy nghĩ như thế.

Người con gái này quá quyến rũ, đứng yên dưới thân hình rắn chắc của hắn. Nhưng nụ cười trên môi cô làm hắn khó chịu, cảm giác như mình bị người khác sỉ nhục một cách ê chề. Nhưng biết sao được? Nếu chịu ngoan ngoãn nghe lời theo hắn thì cô không còn là Mai mà hắn muốn chiếm được nữa.

"Tôi nhớ em, Mai em biến mất hai tháng nay rồi đấy." Giọng nói hắn khàn khàn vang bên tay. Đôi môi nóng bỏng cố tình chạm nhẹ vào vành tai Mai khiến thân hình cô không tự chủ được mà rung lên một cái.

Bàn tay nhỏ nhắn của cô vô thức chạm vào vòm ngực săn chắc của hắn. Người đàn ông này quả thật có khả năng làm người khác luống cuống khi nằm dưới thân mình. Nhớ đến nụ hôn ngày hôm đó gương mặt Mai thoáng ửng đỏ, tuy những chuyện này đối với cô là bình thường. Nhưng người đàn ông này lại cho cô một cảm giác không thể nào diễn tả thành lời được.

Mai mỉm cười.

"Tôi…. "– Mai vừa mở miệng định nói tôi cũng thế…Nhưng lại bị đôi môi mềm mại của hắn cắt ngang.

Nụ hôn bá đạo đầy ngang ngược, tay hắn bóp mạnh cằm cô khiến miệng cô không thể khép lại được mà vô thức há ra vì đau. Hắn nhanh chóng lợi dụng thời cơ đó đưa lưỡi mình vào trong khuấy đảo toàn bộ khoang miệng của cô. Đôi môi hắn nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy môi dưới cô, bàn tay đang bóp chặt cằm bỗng nới lỏng ra.

Lúc này cô mới biết chính bản thân mình đã không còn phản kháng nữa mà đang ngoan ngoãn đáp trả nụ hôn nóng bỏng của hắn. Lương đưa tay ra trước kéo hai cánh tay Mai choàng qua cổ mình, môi hắn khẽ mỉm cười hài lòng khi Mai không còn làm càn nữa.

Người phụ nữ trước mắt này làm hắn trở nên điên cuồng. Biết nơi này là nơi không thể nhưng bàn tay hắn không thể kiềm chế được mà vuốt ve lưng cô.