Chương 17: Lộ Diện(1).

Khi nghe câu nói đó ánh mắt Runa đanh lại, không còn vẻ sợ hãi như khi nãy nữa. Thì ra mọi kế hoạch này đã được sắp xếp sẵn, bọn họ không thể gϊếŧ cô…Nhưng bọn họ có thể dùng những biện pháp còn tàn ác hơn chết như thế để hành hạ cô.

Hà không phải là tay vừa, những vụ gϊếŧ người phóng hỏa cô ta đều biết rõ và khả năng thành công thì rất nhiều nhưng chết rồi thì sao chứ.Cô ta không muốn người khác được chết một cách thanh thản như thế, điều cô ta muốn là…Những màn cảnh đau khổ mà người khác phải chịu.

Rồi những người bị ả ta hại sẽ đi vào bế tắc, chịu đựng những câu nói phỉ nhổ của người đời. Đó mới chính là sự tàn độc nhất.

Bọn đàn em phía sau tiến lên phía trước, gương mặt bọn chúng vô cùng thích thú khi nhận được mệnh lệnh hết sức tuyệt vời này. Tuy người con gái trước mặt bọn chúng không xinh đẹp cho mấy.Nhưng vóc dáng thì có thể xem gọi ngon, ánh mắt có một cái gì đó sắc bén vô cùng. Giữa cái sắc trời sẫm tối như thế này không ai có thể nhìn ra sự khác lạ trong ánh mắt của cô.

Khi đi ngang qua Hà, Minh nhận được một bịch có dạng bột màu trắng. Hắn ta ngước mắt lên nhìn Hà ngụ ý muốn hỏi đây là gì.

Hà hiểu ý mỉm cười trả lời:

-Một chút hưng phấn thôi.

Minh nhếch mép nắm chặt trong tay cái gói tiến lại phía Runa.

Tuy đứng cách bọn họ khoảng 5m nhưng Runa có thể nhìn ra được cái gói màu trắng đó là gì…Xuân dược cô không ngờ một cô gái có vẻ ngoài thánh thiện như Hà lại có nhiều thủ đoạn ác độc như thế.

Cô ta thật sự muốn thấy cô như thế mới hả dạ hay sao? Lúc này biết rõ chuyện mà Hà muốn làm với mình Runa không thể nào giữ được cái vẻ mặt sợ hãi khi nãy nữa.

Mọi chuyện đã đi quá cái giới hạn chịu đựng của cô rồi. Một cô gái có tâm địa ác độc thì không có bất cứ lý do nào sống sót trên thế gian này nữa. Chỉ còn một con đường giải thoát duy nhất đó chính là biến khỏi thế gian này.

Hà không hề hay biết mình đang gặp nguy hiểm, trong đầu cô ta lúc này chỉ nghĩ đến cảnh…Runa vật vã trong cơn phê của thuốc cùng với những bàn tay tham lam va chạm và ánh mắt thèm thuồng của Minh. Còn ả ta sẽ quay lại tất cả mọi chuyện và quá trình xảy ra cuộc hoan lạc đó.

Cô ta muốn Runa chịu cảnh bị người khác không ngừng thúc mạnh vào cơ thể đi trong khoái lạc của cuộc đời. Sau khi thức dậy nhớ lại toàn bộ những chuyện đã diễn ra. Khi Runa đang trong thời gian tinh thần bị đả kích mạnh Hà sẽ cho người tung đoạn clip đó lên mạng. Lúc này mọi chuyện đã như cô ta mong muốn, nhục nhã không còn đường thoát…Runa nhất định sẽ nghĩ đến chuyện tự tử. Lúc đó không cần Hà ra tay vẫn có thể đưa cô vào chỗ chết.

Mọi chuyện cứ theo như kế hoạch thực hiện, Minh đang từ bước từ bước đi đến bên Runa. Đằng sau là những tiếng huýt sáo cổ vũ nồng nhiệt, còn có cả những tiếng hú đầy hưng phấn vang lên.

Đúng lúc Hà cứ ngỡ Runa bị Minh ép hít hết số xuân dược đó thì trong con hẻm đen tối bỗng nhiên có một luồng ánh sáng chiếu vào.

Lúc này trên môi Runa là nụ cười lạnh, bất ngờ với ánh sáng đột ngột Minh vội quay mặt về phía Runa che đi ánh sáng. Tình cờ lúc này hắn ta bắt gặp được nụ cười ma mị của Runa. Không còn là một cô bé với gương mặt hoảng hốt.

Thay vào đó là người phụ nữ đầy quyền lực đang nhìn những người đứng dưới chân mình một cách khinh bỉ. Ngay từ đầu Minh đã cảm thấy người con gái có tên là Song Nhi này có cái gì đó rất khác lạ. Hầu là những người bị đưa vào đây đều la toáng cả lên.

Nơi Hà dụ Runa là đã được cô ta xem xét một cách kỹ càng. Ở đây vào buổi tối chỉ có một số tên nghiện Scag (Xì ke) ra hoàn toàn không có người nào khác qua lại.

Trong con hẻm này nổi tiếng với những lời đồn phức tạp, nguy hiểm. Những người dân gần khu này rất hạn chế việc đi qua và bước vào đây vì thời gian trước có người bị đánh chết trong con hẻm này. Chính quyền địa phương và cảnh sát thành phố đã nhiều lần nhận được tin báo có người chết tại đây…Nhưng đa số bọn họ đều do chơi hàng đá quá liều dẫn đến sốc thuốc mà chết.

Vì thế Hà chọn nơi đây làm địa điểm, dù cho Runa có kêu cứu người dân ở đây cũng chẳng thèm để ý tới.

Khi thấy Mai và Ngọc Anh đứng trước mặt, Hà lên tiếng phá tan không khí im lặng.

-Chúng mày là ai?

Mai mỉm cười, không trả lời mà tiến lại phía Minh, người có cự ly gần Runa nhất. Khẽ cúi xuống nhìn vào bàn tay trái của người thanh niên trẻ phía trước, Ngọc Anh chau mi tâm lại. Ngón tay trỏ lập tức cử động, một cây kim màu vàng dài khoảng 5cm từ lòng bàn tay cô bắn ra cắm ngay vào cổ Minh.

-Bịch.

Không ai có thể nhìn thấy mọi chuyện xảy ra như thế nào, chỉ duy nhất Runa thấy ngón tay Ngọc Anh đang thu lại. Thân hình to lớn của Minh lập tức ngã nhào xuống đất, gương mặt lập tức biến thành màu tím trong miệng trào ra dòng máu tươi.

Mọi người đều kinh hãi với những gì vừa diễn ra trước mặt, chỉ trong vòng 2 giây ngắn ngủi thôi. Người con gái với chiếc mặt nạ tựa như thiên thần phía trước đã cướp đi sinh mạng của một người. Chuyện này làm sao có thể xảy ra?

Minh là tên đàn em thân cận nhất của Thành, võ thuật cũng không phải hạng vừa nhưng…Lại bị người khác sát hại không tốn một chút công sức nào.

-Các người…!!!

Lan Anh sợ hãi khi nhìn thấy những gì đang xảy ra trước mắt, nhẹ nhàng không một tiếng động lại có thể làm chết một người. Cô ta chưa từng thấy cái kiểu gϊếŧ người nào mà ghê sợ như thế này. Gương mặt tươi cười đầy phấn kích khi nãy của Hà cũng lập tức biến thành tức giận.

-Mẹ nó, tụi mày chém chết ba con nhỏ đó cho tao.

Lời nói của Hà vừa vang lên…Con hẻm vốn đang yên tĩnh bắt đầu vang lên những tiếng hét thảm thiết.

Lan Anh cầm con dao sắc bén nhắm vào Runa chạy thẳng tới.Cô ta đã từ lâu rất muốn rạch từng nhát dao lên mặt Runa, muốn cô phải đau đớn.

Lưỡi dao sắc nhọn cách tầm mắt khoảng 20cm, Cô khẽ nghiêng người qua bên phải một chút lưỡi dao liền sượt qua mái tóc của cô. Bàn tay Runa đưa lên nắm chặt lấy cánh tay Lan Anh bẻ qua một cái thật mạnh.

-Rốp...

-Xẻng…