Chương 5: Thầy trò, công pháp, vũ khí.

Đỉnh Lăng Tiêu Phong nằm ở rìa cực bắc của Huyền Thiên Môn, có chút hẻo lánh.

Đỉnh núi Lăng Tiêu bị sấm sét bao phủ, nhưng động phủ ba tầng trong đình viện lại không bị ảnh hưởng.

Trong đại sảnh tầng một, Diệp Kình cùng Mộ Hề Chi đột nhiên xuất hiện ở đây. Đối với đại năng Độ Kiếp, việc mang một người dùng dịch chuyển tức thời là không đáng kể. Diệp Kình đi tới trên ghế ngồi xuống, một bình trà linh khí đang bốc khói cũng được đặt bên cạnh bàn. Diệp Kình nhìn về phía Mộ Hề Chi đang đứng đó, nói: "Mau kính trà. "

Mộ Hề Chi sửng sốt trong giây lát khi lần đầu xuất hiện ở một nơi xa lạ, sau khi nghe được lời của Diệp Kình, cậu chậm rãi bước tới trước mặt Diệp Kình, vén tà áo lên, quỳ xuống ngay ngắn, cúi người xuống dưới, nằm trên mặt đất, đầu cùng mặt đất khi chạm vào vang lên tiếng vang vững chắc, sau một lúc dừng lại, đứng dậy.

Trong tu chân giới dập đầu bái sư cần ba lạy, nhất bái, nhật nguyện Bắc Đẩu thiên trường địa cửu, bái tạ thiên địa; nhị bái, thầy trò chắp tay, minh nguyệt Cửu Châu, thầy trò hòa hợp; tam bái, mãi nhớ ân sư, công đức thiên thu, cảm nhớ biết ơn lời dạy của thầy.

Sau khi quỳ lạy liên tục dập đầu ba lần, Mộ Hề Chi đứng dậy. Cậu vài bước đi đến trước bàn, pha trà châm trà. Nhấc chiếc cốc lên, lui về phía sau ba bước, quỳ xuống ngay ngắn, cánh tay duỗi thẳng đôi tay chạm vào chén trà, thành kính nhìn về phía Diệp Kình.

"Nay Mộ Hề Chi, nhân đây dâng trà. Kính thỉnh sư tôn uống. "

Diệp Kình nhìn cậu, nhưng cũng không nhận lấy chén trà. Thiếu niên da bọc xương này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt? Vì cái gì khi mới nhìn thấy hắn qua Thủy kính, tâm tư mình liền dao động. Mà hôm nay, khi lần đầu tiên gặp ở đại điện, cơ thể càng không tự chủ được sinh ra một cảm giác thân thiết.

Nghiêng người về phía trước, trong tay tạo thành một sợi roi sấm sét, Diệp Kình dùng cán roi nâng cằm Mộ Hề Chi lên, nhìn kỹ rồi thấp giọng nói: "Ngươi đến Huyền Thiên Tông có mục đích gì? "

Mộ Hề Chi hai tay ổn định bất động, chén trà cầm chắc trong tay, không chớp mắt nói: “ Bái sư học đạo.”

Diệp Kình tiếp tục hỏi: "Trong Huyền Thiên Tông ngươi muốn bảo vệ ai?"

Mộ Hề Chi khẽ mở miệng mấy lần, ánh mắt lóe lên, cuối cùng nhấp môi, tựa như đang tức giận nói: “Ta sẽ không nói cho người biết.” Cậu biết nhân phẩm Diệp Kình sẽ không tức giận vì chuyện này mà tức giận. Hoài nghi mục đích của cậu cũng là bình thường, rốt cuộc một kẻ ăn mày như thế nào biết được Huyền Thiên Tông đang chiêu mộ đệ tử? Làm sao một kẻ ăn xin có tâm tính như vậy?

Nhìn thấy ánh mắt Mộ Hề Chi bình tĩnh, lôi tiên cũng an ổn như thường, Diệp Kình thu hồi lại cán roi. Mỗi người đều có một bí mật, miễn là bí mật của mình vô hại và không làm tổn thương người khác là được. "Thật trẻ con, muốn bảo vệ người khác thì trước tiên phải tăng cường sức mạnh cho chính mình." Nói xong, y cầm trà trong tay Mộ Hề Chi nhấp một ngụm, sau đó ra hiệu cho Mộ Hề Chi đứng dậy.

Sau khi Mộ Hề Chi quy củ đứng dậy, hai tay buông thõng, không có nửa điểm cảm thấy bất an chút nào.

Diệp Kình ném cho Mộ Hề Chi một cái túi trữ vật, "Ngươi còn chưa Tích Cốc, trong túi có Tích Cốc Đan. Ở Lăng Tiêu Phong ngoại trừ những con rối, ngươi và ta, không có người khác.” Thân thể của ngươi đã ở giai đoạn cuối của Trúc Cơ hậu kỳ, bên ngoài sấm sét sẽ giúp ngươi tu luyện thân thể, nhưng nơi nơi có quá nhiều sấm sét ngươi không thể vào, sẽ tổn hại đến nền tảng của ngươi. Vì ngươi đã lựa chọn làm kiếm tu, nên từ ngày mai phải bắt đầu tu luyện. Mỗi ngày từ giờ Mẹo, cần trong lôi quang vung kiếm mười nghìn lần. Trước một tháng dùng kiếm gỗ. "

"Vâng, sư tôn." Mộ Hề Chi gật đầu.

Hiếm khi nói chuyện lâu như vậy, Diệp Kình có chút không thích ứng được. Nhưng nếu đã thu đồ đệ, liền phải an bài thỏa đáng. Châm chước nghĩ, Diệp Kình tiếp tục nói, "Ngươi còn chưa đến luyện khí kỳ, mấy ngày gần đây ta sẽ không bế quan, nếu có vấn đề có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào, Ngươi ở tầng hai có thể tùy tiện chọn một gian làm chỗ ở, phía sau núi có một con suối để ngươi tắm rửa, nếu cần đồ vật khác, có thể ra ngoài tông mua hoặc trao đổi tông môn tùy ngươi. Thẻ cấm chế xuất nhập Lăng Tiêu Phong cũng ở trong túi trữ vật, mặt khác, ngươi xem qua túi trữ vật nếu còn thiếu vật phẩm nào, tìm ta lấy thêm. " Nói xong, lại ném cho Mộ Hề Chi một tấm gương, rồi không biết dịch chuyển đi đâu.

Mộ Hề Chi nắm chặt túi trữ vật có chút bối rối, như vậy đã đi rồi? Cậu cái gì cũng chưa hiểu biết đâu. Tô Vãn Ý lúc trước cũng là đãi ngộ như vậy sao? Mộ Hề Chi hồi tưởng lại, khụ, Tô Vãn Ý so với mình bây giờ còn thảm hơn, lúc trước Tô Vãn Ý bị Diệp Kình ném ở chỗ chưởng môn, chính mình thì phủi tay bỏ đi, Tô Vãn Ý mới Tích Cốc lần đầu tiên phải tự bước vào Lăng Tiêu Phong.

Mộ Hề Chi bắt đầu nghiên cứu túi trữ vật, sư tôn vội vàng rời đi, y có phải hay không đã quên cậu còn chưa có linh lực sao, muốn cậu làm cách nào mở túi trữ vật này ra? Thôi, trước cậu đi tìm chỗ ở, rốt cuộc tương lai còn một đoạn thời gian rất dài ở lại nơi này.

Động phủ tầng thứ ba không thể đi lên, nên cậu đi dạo vòng quanh tầng một và tầng hai, cuối cùng chọn được một căn phòng trên tầng hai có cửa sổ nhìn ra sân. Ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy một cái cây cổ thụ to lớn ở trong đình viện, Mộ Hề Chi không thể nhìn ra chủng loại của nó, nhưng có thể thấy được, nó đứng sừng sững ở trong lôi quang dày đặc không hề bị tổn hại chút nào.

Ngồi khoanh chân trên giường, Mộ Hề Chi cầm lấy túi trữ vật, ôm tâm thái muốn xem thử, hai tay nắm lấy miệng túi, kéo ra ngoài, không ngờ nó lại mở ra. Mộ Hề Chi nghĩ thầm hẳn là sư tôn ở trên miệng túi bố trí trận pháp nhận biết hơi thở.

Trong túi trữ vật có một quyển kiếm phổ, vài thanh kiếm gỗ, vài thanh thiết kiếm, vài bộ quần áo Linh Khí, thậm chí còn có hai kiện Bảo Khí.

Có bốn cấp độ vũ khí dành cho người tu luyện: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn loại cùng cấp bậc, Linh Khí, Bảo Khí, Pháp khí, Nói Khí, Tiên Khí năm loại vũ khí. Chúng có ba loại phẩm chất Thượng, Trung, Hạ. Vũ khí cấp thiên là hiếm nhất, luyện chế thập phần khó khăn và cũng không thường thấy, cấp bậc khó gặp có thể so với Tiên khí. Kim Đan trở xuống phần lớn đều sử dụng Linh Khí, Linh Khí Hoàng giai hạ phẩm trong cả thế gian võ giả ai cũng đều có thể sử dụng được, mà Linh Khí Thiên giai thượng phẩm có thể so với Huyền giai trung phẩm Bảo Khí. Nguyên Anh chân nhân cùng Hóa Thần chân quân sử dụng Bảo Khí chiếm đa số, Hợp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ nguyên quân phần lớn dùng Nói Khí, Độ Kiếp kỳ đại năng đều giống nhau sẽ bắt đầu đem Nói Khí của mình chậm rãi rèn luyện tiến gần hơn đến Tiên Khí.

Vũ khí càng tốt, thì yêu cầu linh lực cũng càng nhiều, đã từng có tiểu tử chỉ mới Tích Cốc đã mưu toan sử dụng Bảo Khí cấp bậc Huyền, liền bị vũ khí đánh chết.

Trừ bỏ vũ khí, túi trữ vật còn chứa quy tắc môn phái, mộc bài ra vào cấm chế Lăng Tiêu Phong, bùa đưa tin , sách và bùa về trận pháp, đều đầy đủ hết. Hơn nữa bên trong thế nhưng còn có một cái túi trữ vật nhỏ, Mộ Hề Chi lại mở túi trữ vật nhỏ kia ra, bên trong hóa ra chứa đầy linh thạch, cho dù là Nguyên Anh chân nhân cũng chưa chắc có nhiều thế.

Mộ Hề Chi đầu tiên liên hệ cùng Huyền Thiên Tông, Huyền Thiên Tông có một nhà ăn công cộng lớn để cung cấp thức ăn cho các đệ tử chưa Tích Cốc. Nếu có đệ tử Tích Cốc mà nổi lên du͙© vọиɠ ăn uống cũng có thể đi.

Trong Diễn Võ Đường, mỗi khi đến giờ Tỵ, sẽ có đệ tử Kim Đan, Nguyên Anh kỳ tâm đắc chia sẻ kinh nghiệm và giải đáp một số câu hỏi tu luyện của các đệ tử cấp thấp, mà đại năng Hóa Thần kỳ mỗi tháng sẽ xuất hiện một lần, Diễn võ đường lúc nào cũng chật kín người.

Mỗi đệ tử của Huyền Thiên Tông đều có một khối thẻ bài thân phận, điểm nhiệm vụ cống hiến của họ khi ra vào Huyền Thiên Tông và làm nhiệm vụ của giáo phái đều phụ thuộc vào khối thẻ bài này. Giống đệ tử hạch tâm, đệ tử thân truyền, đệ tử quan môn đều có trợ cấp hàng tháng, trong đó, đệ tử quan môn có tiền trợ cấp hàng tháng cao nhất, tu vi tăng lên thì tiền trợ cấp hàng tháng cũng sẽ tăng lên. Vừa mới nhập môn liền có thể lãnh bổng lộc, đây là tông môn coi trọng đệ tử xuất sắc, một đại năng quật khởi thế tất nhiên sẽ tiêu hao rất nhiều tài nguyên. Ngày mai Mộ Hề Chi có thể đem thẻ bài đi lĩnh lương tháng.

Đệ tử bình thường đạt đến Trúc Cơ liền có thể nhận một số nhiệm vụ tông môn đơn giản, mà đệ tử hạch tâm trở lên phải tích cốc. Trong môn phái không được phép đánh nhau, nếu giữa các đệ tử có phát sinh tranh chấp thì có thể lên trên võ đài. Nếu là hận thù không đội trời chung, có thể ký giấy sinh tử.

Mỗi tông môn tất nhiên đều có cấm địa cùng thư viện, bất cứ ai đi vào cấm khu trong Huyền Thiên tông một khi bị tông môn phát hiện nghiêm trị không tha. Mà Tàng thư Các, thẻ bài cũng bất đồng thân phận khác nhau cho phép tiến vào các tầng khác nhau. Mộ Hề Chi làm đệ tử quan môn, có thê lên đến lầu thứ tư của Tàng Thư Các.

Trong tay cầm một tấm thẻ bài màu đỏ, tấm thẻ bài này là thẻ bài tạm thời, nhưng có quyền hạn như trưởng lão, có thể vào tầng bảy Tàng Thư Các, một thẻ bài chỉ có thể sử dụng ba lần. Mà ở đây, có mười cái.

Cái trữ vật mười mét khối đã chất đầy đến tận miệng, thật sự có quá nhiều thứ. Sau khi đọc xong những quy tắc quan trọng của môn phái, Mộ Hề Chi đã thu thập hết những thứ khác, chỉ để lại một tấm ngọc giản ghi lại các bài công pháp, một bộ kiếm pháp còn có một thanh kiếm gỗ đặt ở trên giường.

Các công pháp tốt rất quan trọng, các công pháp khác nhau khiến lộ tuyến kinh mạch du tẩu và tốc độ hấp thụ linh lực nhanh chậm không giống nhau. tâm linh khác nhau. Cấp bậc của công pháp gồm 4 giai phẩm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng 4 giai đoạn, Thượng Trung Hạ ba loại phẩm chất. Ở Huyền Thiên Tông, các đệ tử ngoại môn sẽ được chấp sự đưa cho một quyển sách công pháp thống nhất (thanh linh quyết), hoàng giai thượng phẩm, có thể dùng tới Kim Đan, tuy nhiên khi lên đến Kim Đan rồi công pháp tập luyện này hơi chậm một chút. Về phần các đệ tử nội môn, họ được dùng quyển công pháp Huyền giai trung phẩm (Minh Nguyên thượng huyền quyết). Phải biết rằng rất nhiều gia tộc tu chân nhỏ cũng chỉ có một quyển công pháp Huyền giai hạ phẩm liền coi như bảo bối truyền thừa, điều này chứng tỏ Huyền Thiên Tông quả thực có nội tình thâm hậu.

Kiếm pháp chỉ là mấy trang giấy mỏng, ngoài những câu kiếm, chém, đâm,… cơ bản nhất được in trên đó, cùng với hình ảnh và văn bản, còn lại không có gì khác. Bởi vì đây chính là nền tảng mà Diệp Kình cần Mộ Hề Chi tu luyện ở giai đoạn đầu.

Lúc này Mộ Hề Chi cầm trong tay công pháp, ngọc giản nho nhỏ có gợn sóng bên trong có năm chữ "Hỗn Độn Tiêu Dao Quyết". Mộ Hề Chi đặt ngọc giản lên trán, công pháp trong thần hồn hiện ra, đây là một quyển Thiên giai công pháp, là Thiên giai thượng phẩm. Khi Mộ Hề Chi muốn nghiên cứu kỹ, lại phát hiện ngoại trừ hai chương đầu, những nội dung mặt sau vô luận như thế nào cũng không thấy rõ, mà ngọc giản đã vỡ thành bột phấn.

Từ lúc được tuyên bố là đệ tử của Diệp Kình ở đại sảnh đến lúc nhận được túi trữ vật cũng chỉ mất nửa giờ. Nhưng đã có thể chuẩn bị mọi thứ một cách đầy đủ trong một thời gian ngắn, sư tôn đối với cậu cũng thực tốt. Cũng là, Diệp Kình vốn dĩ là một người rất tốt. Nếu không, ý nghĩ muốn tin tưởng và bảo vệ Diệp Kình của cậu cũng không thể khắc sâu vào linh hồn cậu, ngay cả khi không có ký ức cũng vui vẻ chịu đựng với lựa chọn của mình.

Sắc mặt Mộ Hề Chi có chút phức tạp, cậu vui mừng vì sư tôn đối đãi với mình cẩn thận như vậy, nhưng cũng có chút sợ hãi. Sư tôn phát hiện ra cậu là hỗn độn thần thể, nếu không sẽ không có bộ (hỗn độn tiêu dao quyết), bộ công pháp này cùng hỗn độn thần thể quá phù hợp. Cậu sợ sư tôn đối với mình quá tốt, cậu sẽ càng ngày càng luyến tiếc rời đi. Có hệ thống cùng Tô Vãn Ý ở đây, chung quy cậu vẫn phải rời đi, cho dù cậu không chủ động rời đi thì khi phát sinh sự kiện đó, sư tôn cũng sẽ đuổi cậu đi.

Mộ Hi Chi vặn cổ, dựa theo công pháp làm một tư thế, suy nghĩ nhiều cũng vô ích, vẫn là nắm chắc dẫn khí nhập thể, tăng thực lực quan trọng.

tớ giải thích về thứ tự đệ tử trong tông môn:

1. Đệ tử quan môn: đưa ma cho sư phụ cũng là thân cận nhất

2. Đệ tử hạch tâm: bồi dưỡng lên đảm nhận các vị trí quan trọng trong tông môn.

3. Đệ tử thân truyền: truyền dạy công pháp