Nếu bạn thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho
truyện một
đề cử nhé.
Don@te cho Yann qua Momo or MBbank nhé hihi: 0917 678 211
-----------------------------
Ở Trung Châu - đại lục Linh Hi, tại chỗ nghỉ ngơi của đệ tử ngoại môn ở Lăng Tuyệt tông có một thiếu nữ trẻ khoảng chừng 14 hay 15 tuổi, đứng trước một tảng đá thông thiên thạch kiếm - kiếm bia. Thiếu nữ trẻ có nhan sắc xinh đẹp, mặc một bộ trang phục màu xanh đen, tóc dài màu bạc phất phới bay. Nàng tay đang chống ở cằm, khuôn mặt có vẻ buồn rầu với cặp lông mày lá liễu và đôi mắt nửa khép lại.
Ở gần đó, có ba hoặc bốn thiếu niên, thiếu nữ mặc trang phục đệ tử ngoại môn của Lăng Tuyệt Tông, nhìn nàng và nói nhỏ:
"Yến sư tỷ đang làm gì vậy? Hôm nay không phải là ngày công bố kết quả của thăng tiên đại hội sao? Tại sao Yến sư tỷ lại ở đây, những người khác đều đã đi đến Linh Kiếm Đường hết rồi."
"Các người nghĩ, Yến sư tỷ sẽ chọn ai làm sư phụ?"
"Không biết, nhưng Yến sư tỷ là người đạt thành tích tuyệt đối trong thí luyện, trở thành quán quân của thăng tiên đại hội năm này. Nàng có thể chọn chưởng môn hoặc mấy đại trưởng lão làm sư phụ."
"Chắc chắn là sẽ chọn chưởng môn, được làm đệ tử thân truyền của Lăng Tuyệt kiếm tiên điều này rất đáng tự hào.
“Hoặc có thể chọn người được đề cử làm chưởng môn của Lăng Tuyệt tông đời tiếp theo làm sư phụ?"
"Nhưng trong số những đệ tử mới chúng ta còn có Lâm Hàm Ngọc - Lâm sư muội đấy, nàng có băng linh căn hiếm gặp, vừa lúc phù hợp với thuộc tính của chưởng môn. Vì vậy nên Lâm sư muội cũng có khả năng sẽ trở thành đệ tử chân truyền của chưởng môn."
Ban đầu, Yến Li đang nhìn chăm chú vào tảng đá trước mặt, nhưng khi nghe ba từ "Lâm sư muội", nàng bỗng run lên và nghiêng đầu nhìn về phía nhóm người đang nói chuyện.
Nhóm người đó cảm giác được Yến Li đang nhìn mình lập tực run rẩy, hoảng sợ nhớ tới Yến Li rất ghét Lâm Hàm Ngọc .
"Các người nghĩ chưởng môn có thể chọn Lâm Hàm Ngọc làm đệ tử thân truyền ?" Yến Li tiến lại gần nhóm người trước mặt hỏi.
"A a a... không, Yến sư tỷ chúng ta chỉ là nói đùa thôi, đừng để trong lòng."
"Đúng vậy, đúng vậy, tông môn của chúng ta là kiếm tu vì vậy kiếm cốt đương nhiên là quan trọng hơn rồi."
Nghe vậy Yến Li suy nghĩ một lúc, sau đó cười và nói với mọi người: "Đừng lo lắng, không có gì, không cần phải để ý những lời lúc nãy ta nói.” “Được rồi, chúng ta hãy đi đến Linh Kiếm Đường thôi."
Nói xong thiếu nữ nhếch môi cười nhẹ nhàng, khiến nhóm người này đỏ mặt.
Nàng có nhan sắc tựa như tiên nữ, nhưng ngày thường nàng luôn tỏ ra kiêu căng vênh váo tự đắc, khiến người khác cảm thấy khó chịu. Trái ngược lại bây giờ, nàng nở nụ cười nhẹ nhàng khiến mọi người cảm thấy như đang tắm trong gió xuân. Làm cho thiện cảm của mọi người đối với nàng tăng vèo vèo.
Lúc này thiếu nữ bước đi một cách thong thả ung dung nhưng mọi người lại phải vội vàng chạy mới theo kịp bước chân của nàng.
------------
Bên ngoài Linh Kiếm Đường lúc này đã là một biển người tấp nập, tất cả đều là đệ tử ngoại môn. Bởi vì thăng tiên đại hội đối với họ rất quan trọng. Nếu may mắn thông qua sẽ có cơ hội trở thành đệ tử nội môn hoặc có thể được các trưởng lão nhìn trúng rồi thu làm đệ tử.
Còn tại sao không nói đến việc làm đệ tử chân truyền của chưởng môn bởi vì đơn giản đây không phải thứ bọn họ có thể ao ước là sẽ có được. Bên cạnh đó cũng có tin đồn về việc đệ tử thân truyền của chưởng môn đã được chỉ định sẵn rồi nên bọn dù muốn cũng sẽ không tranh được.
Vì vậy, khi Yến Li người bị đồn là người được chỉ định làm đệ tử thân truyền của chưởng môn xuất hiện bên ngoài Linh Kiếm Đường, tất cả mọi người đều tự giác nhường đường cho nàng đi.
"Đó chính là Yến Li - Yến sư tỷ sao?"
"Wow nàng thật đẹp."
"Hihihi, vậy là tông môn của chúng ta có hai người. Một là Yến sư tỷ, hai là Lâm sư muội, cả hai người đều xinh đẹp như tiên nữ vậy."
Mọi người khe khẽ nói thầm, bàn tán không ngừng, chỉ là Yến Li nhân vật chính trong câu chuyện này lại chưa bao giờ chú ý lắng nghe. Vì ngay bây giờ Yến Li chỉ cảm thấy đầu óc mình mơ hồ.
Nàng mất cả buổi sáng mới chấp nhận được sự thật rằng nàng xuyên không vào quyển sách tiên hiệp Long Ngạo Thiên. Hơn nữa, nàng lại xuyên vào vai nữ phụ ác độc có cùng tên với mình trong quyển sách, đau khổ hơn là nhân vật này không ngừng tìm cách gây khó dễ cho nữ chính.
Nhưng mà trong truyện, nữ phụ này không chỉ có kiếm cốt, có thiên phú, hơn nữa rất thông minh đã gặp rồi thì sẽ không quên. Nàng giành được quán quân của thăng tiên đại hội sau đó trở thành đệ tử thân truyền của chưởng môn. Kết quả là nàng lại không vừa lòng, luôn phải hơn thua với Lâm Hàm Ngọc cũng là đệ tử thân truyền của chưởng môn đồng thời là nữ chính của quyển sách này. Đúng vậy bởi vì Lâm Hàm Ngọc là nữ chính trong quyển sách này, còn nàng chỉ là vai phụ nên ban đầu nàng còn có thể cạnh tranh, chèn ép Lâm Hàm Ngọc nhưng đến cuối truyện thì chỉ cần một cái búng tay của Lâm Hàm Ngọc là nàng có thể hồn bay phách tán.
Vì vậy nếu nàng còn cố tình muốn chọn chưởng môn làm sư phụ thì không phải là về sau còn muốn gặp mặt với nam chính nữ chính sao?
Chỉ bằng một mình nàng thì không phải sẽ trở thành bàn đạp nam chính nữ chính sao?
Không! Có đánh chết nàng thì nàng cũng sẽ không bao giờ cùng nam chính nữ chính có liên quan, nàng muốn tránh xa cặp đôi này, có thể tránh xa đến đâu nàng nhất định sẽ tránh xa đến đấy.
Nghĩ vậy Yến Li hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Linh Kiếm Đường, chờ đợi chưởng môn cùng sáu vị trưởng lão bước ra.
----------
Một lát sau, cùng với sự chờ mong của hàng trăm đệ tử thì cuối cùng sau khi ba tiếng chuông trang nghiêm và túc mục vang lên, chưởng môn của Lăng Tuyệt Tông và sáu vị trưởng lão từ Linh Kiếm Đường bước ra đứng ở hàng đầu tiên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Nhìn thấy chưởng môn và các trưởng lão mọi người nhanh chóng chắp tay hành lễ “Bái kiến chưởng môn và sáu đại trưởng lão.”
“Đứng lên đi." Nam tử có giọng nói trầm thấp mở miệng nói. Hắn có mái tóc đen và hai bên tóc hoa râm, ánh mắt nghiêm nghị liếc nhìn qua tất cả mọi người. Đó chính là chưởng môn của Lăng Tuyệt Tông được thế nhân gọi là Lăng Tuyệt Kiếm Tiên - Lục Ngạn.
Sau khi chưởng môn nói thì đại trưởng lão Phương Trạch cũng nhanh chóng tiến lên một bước, cất cao giọng nói: "Ngày hôm qua, Lăng Tuyệt tông đã tổ chức Thăng Tiên Đại Hội và đã có kết quả. Thành tích cũng đã được công bố ở bảng thượng. Hôm nay, chúng ta sẽ tuyên bố kết quả và tiến hành thu đệ tử có năng lực vào tông môn. Đầu tiên, đứng đầu bảng là Yến Li."
Yến Li nghe thấy đại trưởng lão gọi tên mình, nhanh chóng tiến lên một bước, chắp tay nói: "Đệ tử có mặt."
"Trong Thăng Tiên Đại Hội vừa qua, người đã xuất sắc vượi qua mười hạng thí luyện và đạt điểm số tuyệt đối, thành tích này vượt trội hơn tất cả mọi đệ tử tham gia đại hội lần này. Vì vậy, tông môn quyết định sẽ cho ngươi một đặc quyền mà trước đây chưa từng có. Ngươi sẽ được tự do chọn một người trong sáu đại trưởng lão hoặc chưởng môn làm sư tôn của mình bao gồm." Phương Trạch nhìn trước mặt Yến Li, vừa lòng nói.
Nếu như hắn đoán không sai, tiểu cô nương này chắc chắn sẽ chọn chưởng môn. Vì tuổi này thiếu niên ai cũng sẽ kiêu ngạo muốn người khác ngưỡng mộ bản thân. Mà làm đệ tử của chưởng môn Lăng Tuyệt Tông nhiều ít đều sẽ khiến mọi người phải kính sợ ba phần.
Hơn nữa nàng rất có thiên phú, còn có kiếm cốt được trời ban là tương lai truyền kỳ. Nếu không vào môn hạ của chưởng môn, thì sẽ cảm thấy nhân tài không được trọng dụng.
Nhưng mà Yến Li nghe xong, cảm thấy đầu óc trống rỗng. Làm sao nàng tự chọn được? Các vị trưởng lão còn không tự giới thiệu bản thân cơ mà? Nàng chỉ có thể dựa vào hiểu biết của mình về quyển sách này và một ít ký ức vụn vặt để quyết định con đường của mình sao?
Biết là muốn cho nàng đi cửa sau nhưng bọn họ cũng phải theo trình tự mà tự giới thiệu bản thân một chút chứ ! Dù sao thì nàng cũng không quen biết họ mà! À khoan, trừ đại trưởng lão ra. Nhưng mà nhỡ đâu nàng không chọn chưởng môn mà chọn các trưởng lão thì sao?
Yến Li quay đầu về phía chưởng môn và mấy vị trưởng lão, ánh mắt nhìn lướt qua bọn họ. Trong đó chưởng môn thì có dáng vẻ lâng lâng, bộ dáng nắm chắc mọi thứ trong tay. Còn mấy vị trưởng lão thì dường như đã đoán được Yến Li sẽ chọn ai. Vì vậy, họ cũng không quan tâm đến câu trả lời của Yến Li, mà đang chọn những đệ tử có thiên phú khác vào môn hạ của mình, haizz vì nhân tài như lá mùa thu nên tất nhiên là sẽ phải tranh giành nhau để tìm được đệ tử tốt rồi.
Nhưng trong số các trưởng lão có mặt ở đây chỉ trừ bỏ một người là không quan tâm đến buổi lễ hôm nay, không quan tâm đến việc tranh giành đệ tử. Đó là một người có khuôn mặt thâm thúy, gian xảo, chỉ cần một cái liếc mắt có thể làm người khác động tâm, đây đích thực là một nữ tử tuyệt sắc.
Nhưng nàng lại có vẻ mệt mỏi, uể oải đứng như không có xương ở trên kia, ánh mắt không nhìn các nàng đám này đệ tử, cũng không quan tâm các trưởng lão đang tranh giành đồ đệ. Trông có vẻ tách biệt với tất mọi người, dường như đang lạc vào một thế giới riêng, mải mê suy nghĩ.
Chỉ cần nhìn Yến Li ngay lập tức nhận ra người đó là ai - đó là nữ trưởng lão duy nhất của Lăng Tuyệt Tông - tam trưởng lão Dung Y. Trong cốt truyện của quyển sách nàng chỉ xuất hiện 3 lần, mà cảm giác mỗi lần đều là đến cho đủ số lượng người. Bình thường cũng căn bản mặc kệ sự đời, đây đúng là sư tôn trong mơ của nàng! Chỉ cần bái Dung Y làm sư tôn, thì nàng có thể hoàn toàn cùng nam chính nữ chính không có quan hệ? Hoàn hảo!
-------------
Một lát sau, Phương Trạch lại Yến Li: "Yến Li, đã nghĩ xong chưa?"
Yến Li nghe vậy hít thật sâu một hơi trong lòng, nhưng trên khuôn mặt không biểu hiện gì. Nàng chắp tay lễ phép, không kiêu căng không siểm nịnh nói: "Trưởng lão, chưởng môn, đệ tử đã chọn xong."
"Hừm? Vậy ngươi chọn ai?" Phương Trạch và các trưởng lão còn lại nhìn nhau, chuẩn bị vỗ tay chúc mừng Lục Ngạn.
"Đệ tử... Đệ tử xin bái ở môn hạ của tam trưởng lão! Xin tam trưởng lão chấp nhận!" Giọng Yến Li nói nhỏ nhẹ, nhưng mọi người trong hội trường đều nghe rõ từng chữ một. Lúc này khuôn mặt của chưởng môn trở nên cứng đờ còn các trưởng lão khác đang giơ tay lên để chúc mừng chưởng môn cũng xịt keo không biết nên đặt tay ở đâu.
Đột ngột ! Đúng vậy rất đột ngột ! Ngay cả các đệ tử dưới đài cũng bắt đầu nói thầm với nhau.
"Cái gì? Yến sư tỷ không chọn chưởng môn sao?"
"Cơ hội tốt như vậy mà lại bỏ qua? Yến sư tỷ đang nghĩ gì vậy?"
Ngay cả Lâm Hàm Ngọc cũng không thể nhịn được mà nhìn Yến Li.
"... Yên lặng!" Phương Trạch là người đầu tiên phản ứng lại, vội lên tiếng làm hội trường yên lặng lại.
Sau đó, hắn nhìn Yến Li với vẻ mặt phức tạp và hỏi: "Ngươi vừa nói, ngươi muốn chọn tam trưởng lão làm sư phụ?"
"Đúng vậy." Yến Li trả lời một cách kiên quyết.
Lục Ngạn nhìn thấy hạt giống tốt đã nằm trong tay rồi mà nửa đường lại bay đi mất rất đau lòng, nhưng làm chưởng môn của đại tông môn, hắn cũng không thể phản bác. Dù sao, đó là lựa chọn của Yến Li, và lúc nãy đã nói rõ rằng nàng được tự do lựa chọn vì vậy không thể nuốt lời được. Nhưng vì sao? Yến Li không chọn hắn?
Lục Ngạn không hiểu rõ, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Dung Y nhưng phát hiện rằng nàng đang thất thần ngẩn ngơ như đã bước vào một thế giới khác.
“Tam sư muội.” Lục Ngạn ho nhẹ một tiếng, ý bảo Dung Y nhìn về phía bên dưới Yến Li.
Lúc này Dung Y đang thất thần mới khôi phục tinh thần nhìn dưới đài thiếu nữ nhớ tới đây là quán quân của thăng tiên đại hội năm nay, cũng là người thừa kế mà sư huynh nhà mình tâm tâm niệm niệm.
Toàn bộ buổi lễ không chú ý gì, thế là nàng lập tức quay sang Lục Ngạn chắp tay cười nói: “Chúc mừng sư huynh được như ước nguyện! Đem hạt giống tốt thu làm đồ đệ!”
Lời này trong trường hợp này nghe rất là vô tâm không phổi.
Mà Lục Ngạn nghe được Dung Y nói những lời này trên mặt đang tươi cười ấm áp thiếu chút nữa không nhịn được phải nổi điên lên. Còn vài vị trưởng lão khác vội vàng che mặt không dám nhìn tình huống xấu hổ trước mắt.
Mà Yến Li càng là trợn tròn mắt.
Này…… Tam trưởng lão hẳn là toàn bộ buổi lễ không chú ý gì đi?
Phương Trạch cố gắng lắm mới giữ nguyên được nụ cười trên mặt nói với Dung Y : “Yến Li ý tứ là, tưởng bái ngươi vi sư.”
Tuy bề ngoài nhìn không có biểu hiện gì nhưng trong lòng Phương Trạch sớm nổi bão rồi, thậm chí muốn bất chất, không quan tâm đến hình tượng lao xuống hỏi Yến Li vì cái gì chức đệ tử thân truyền của chưởng môn vứt nơi đó rồi mà lại không chọn, lại đi chọn một người không đáng tin cậy như Dung Y!
Quả thực chính là dạy hư !
Dung Y chớp chớp mắt, chỉ chỉ chính mình, nhận được cái gật đầu của tất cả trưởng lão thì mới nhìn về phía Yến Li nói: “Ngươi muốn bái ta ?”
Yến Li nhìn chính mình chọn sư phụ, trầm mặc một lát rồi gật đầu, chắp tay nói: “Đệ tử ý muốn bái tam trưởng lão vi sư, còn mong tam trưởng lão đồng ý.”
Dung Y nhìn nàng, mà Yến Li cũng nhìn lại, mắt to trừng mắt nhỏ. Một lát sau, Dung Y nhịn không được nói: “Ngươi nói thật ? Không suy nghĩ thêm chút sao”
Nghe Dung Y nói vậy, mấy trưởng lão khác cũng điên cuồng gật đầu.
Đúng! Lại suy nghĩ một chút, đổi lại thành chưởng môn!
Nhưng Yến Li giờ phút này lại không nghĩ nhiều được như vậy, nàng chỉ nghĩ làm người không có cảm giác tồn tại mà thôi, bình yên mà giữ mạng chó a, không muốn bị cuốn vào thị phi của nam chính cùng nữ chính.
“Đệ tử tâm ý đã quyết.”
Im lặng, mặc kệ là Dung Y vẫn là Lục Ngạn vẫn là toàn bộ mọi người, ai nghe xong cũng muốn hoá đá ngay tại chỗ.
Một lát sau, Dung Y bỗng nhiên khẽ cười một tiếng.
“Được, nếu ngươi đã nói đến như vậy thì ta đây liền cố mà làm thu ngươi làm đồ đệ, có điều ngươi cũng không nên hối hận nha.”
Yến Li vừa nghe vậy, tức khắc vui mừng: “Đệ tử sẽ không hối hận! Đệ tử bái kiến sư tôn!”
Chỉ cần có thể thoát khỏi nam chính cùng nữ chính là được, còn những chuyện khác? Mặc kệ nó.
Nhưng mà, sau này khi Yến Li biết Dung Y khuôn mặt thật sau, chỉ muốn nói với bản thân ngây thơ của hiện tại một câu.
Too young too simple.
--------------------
Edit có lời muốn nói:
Too young too simple : nôm na là kiểu trẻ người non dạ
Theo dõi lịch đăng truyện trong nhóm telegram @raidenyann nha.Bản dịch của mình có thể còn nhiều thiếu sót vậy nên nếu có sai sót mọi người cmt hoặc nhắn tin góp ý mình sẽ tiếp thu ý kiến một cách thiện chí.
----------------------------
Don@te: BIDV 8801 554 963