Chương 2: Hồi phong

Nếu bạn thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho truyện một đề cử nhé.

Don@te cho Yann qua Momo or MBbank nhé hihi: 0917 678 211-----------------------------

Quán quân của thăng tiên đại hội một trăm năm mới diễn ra một lần tại Lăng Tuyệt tông, chính là người có hy vọng trở thành chưởng môn đời tiếp theo nhất trong tương lai của Lăng Tuyệt tông, vậy mà lại ở trước mặt công chúng lựa chọn làm đệ tử thân truyền của một trưởng lão nhàn rỗi, thảnh thơi.

Việc này mà nói ra ngoài chỉ sợ cũng chưa ai dám tin, nhưng trên thực tế một việc như vậy thực sự đã xảy ra.

-----------------

“Tiểu Li Nhi, ngươi việc cứ yên tâm, ta nhất định sẽ bồi dưỡng ngươi thành đệ nhất đệ tử của Phá Vọng Phong chúng ta!” Dung Y mở miệng nói một lời thề sắt son.

Tuy vậy nhưng Yến Li âm thầm nghĩ: Ò …… Thật ra cũng không cần phải như vậy, nàng chỉ nghĩ rời xa nam chính và nữ chính để giữ mạng sống mà thôi.

Cùng lúc đó, Phương Trạch cảm thấy đau đầu lấy tay xoa xoa giữa trán. Mà lục trưởng lão bên cạnh bỗng nhiên quay sang ngũ trưởng lão thấp giọng mở miệng hỏi: “Nếu ta nhớ không sai thì không phải Phá Vọng Phong chỉ có một người là Tam sư tỷ không phải sao. Ngay cả một người đệ tử cũng không có thì tất nhiên Yến Li là đệ nhất đệ tử rồi, vậy tam sử tỷ có tính là lừa gạt trẻ nhỏ không nhỉ ?”

“Đừng có nói nữa, còn nói nữa thì chưởng môn sư huynh sẽ ngất vì máu dồn lên não đó.” Ngũ trưởng lão bất đắc dĩ mở miệng.

----------------

Nhưng mà Yến Li cũng không biết được rằng Phá Vọng Phong chỉ có một người là sư phụ của mình thôi, ngoài ra thì chẳng còn ai nữa. Nhưng cũng thể trách Yến Li dại khờ bởi vì việc này cũng không được nhắc đến trong cốt truyện.

Việc đã đến nước này, Lục Ngạn cho dù vô cùng đau lòng thì cũng không có cách nào xoay chuyển được khi mọi việc cơ bản đã xong xuôi hết rồi. Vì vậy cuối cùng hắn đành phải lựa chọn Lâm Hàm Ngọc người có băng linh căn là đệ tử thân truyền thay cho Yến Li.

Mà các trưởng lão khác thấy vậy cũng vội vàng lựa chọn đệ tử vừa ý mình để thu vào môn hạ làm đệ tử chân truyền. Nhưng trong số tất cả các đệ tử có mặt hôm nay trừ Yến Li và Lâm Hàm Ngọc thì chỉ có 20 người được thu vào làm đệ tử nội môn, còn lại thì được thu vào ngoại môn. Trăm năm mới diễn ra một lần thăng tiên đại hội đến đây cũng hạ màn.

--------------------

“Yến tiểu thư.” Thăng tiên đại hội kết thúc, Yến Li đang chuẩn bị đi tìm Dung Y thì bỗng nhiên bị người gọi lại. Khi nàng quay đầu lại nhìn thì phát hiện hoá ra là Lâm Hàm Ngọc gọi.

Yến Li khắc chế ý muốn xoay người chạy đi, mạnh mẽ làm chính mình đứng yên tại chỗ, nhìn Lâm Hàm Ngọc đang tiến về phía mình.

“Lâm sư tỷ có gì phân phó.” Yến Li trên môi nở nụ cười nói với Lâm Hàm Ngọc.

Lâm Hàm Ngọc nghe vậy bỗng dưng khựng lại một chút sau đó nhìn Yến Li nói: “Yến tiểu thư vì sao không chọn làm đệ tử thân truyền của chưởng môn ?”

Nghe vậy, trong nội tâm Yến Li lập tức la hét còn có thể vì cái gì nữa, đương nhiên là vì không muốn trở thành bàn đạp của các ngươi rồi bị gϊếŧ lúc nào không hay !

Trong nội tâm Yến Li điên cuồng là vậy nhưng bên ngoài Yến Li vẫn bình tĩnh nhìn Lâm Hàm Ngọc nói: “Bởi vì có người càng thích hợp làm đệ tử cyả chương môn hơn là ta.”

Lâm Hàm Ngọc nghe nàng trả lời như vậy thì ánh mắt không nhịn được mà nhìn kĩ về phía Yến Li. Nàng cùng Yến Li biết nhau từ ngày đầu tiên khi thăng tiên đại hội bắt đầu. Ở trong ấn tượng của nàng, tính cách của Yến Li không tính là tốt, thậm chí có chút kiêu căng nhưng lại không thể phủ nhận sự thật là thực lực của nàng rất mạnh. Vì thế nàng không cho rằng một

người vừa có thực lực và vừa tự cao như Yến Li cuối cùng lại lựa chọn làm đệ tử chân truyền của một trưởng lão.

Nhưng mà sự thật chính là vậy, nếu Yến Li không có xuyên vào quyển sách này thì thật đúng là Yến Li ban đầu sẽ chọn chưởng môn làm sư phụ.

Nhưng hiện giờ, Yến Li đã không phải là Yến Li nữa rồi.

Có thể nhìn ra Lâm Hàm Ngọc đang suy nghĩ cái gì, nhưng Yến Li lại không muốn giải thích, vì giải thích quá nhiều điều không cần thiết thì rất phiền toái. Vì vậy nàng vừa mới chuẩn bị tạm biệt Lâm Hàm Ngọc thì lại bị một người choàng cổ.

“Tiểu Li Nhi, các ngươi đang làm gì vậy?” Dung Y thanh âm bỗng nhiên vang lên bên tai Yến Li. Lời nói mang ngữ khí trêu đùa của nàng lập tức làm Yến Li nổi da gà.

“Sư…… Sư tôn?” Yến Li nghiêng đầu quay lại thì liền nhìn thấy Dung Y đang cười tủm tỉm mà nhìn chính mình.

“Ngài như thế nào lại ở đây?” Yến Li hỏi.

“Đương nhiên là tới đón ngươi về Phá Vọng Phong của chúng ta rồi ~” Dung Y nhìn nàng bộ dáng đương nhiên mở miệng. Mặt mày nàng mang vẻ thâm thúy, màu mắt thiên thiển, liếc mắt nhìn một cái thì cực kỳ giống mỹ nhân ở dị vực. Nhưng mà đôi mắt của nàng cứ sáng lấp lánh nhìn Yến Li, bộ dáng ngươi xem ta rất tốt phải không, vậy còn không mau khen ta ~.

Yến Li nhìn đôi mắt sáng lấp lánh này thật là không chịu được đành dời mắt đi không nhìn đối mắt của Dung Y nữa rồi nói: “Làm phiền sư tôn vất vả.”

“Đừng khách khí, nếu ngươi bái ta làm thầy, vậy ngươi về sau chính là người của ta. Yên tâm có sư tôn ở đây thì sẽ không làm ngươi chịu ủy khuất.” Dung Y vung bàn tay chỉ lên trời, hết sức hào khí mở miệng.

Nhưng Yến Li lại cười gượng hai tiếng.

“Ừm ?” Dung Y nhìn về phía Lâm Hàm Ngọc, người vẫn còn đứng trước mặt các nàng nói: “Ta nhớ rõ ngươi là chưởng môn sư huynh hôm nay vừa mới thu đệ tử thân truyền ?”

“Đệ tử Lâm Hàm Ngọc, bái kiến tam trưởng lão.” Lâm Hàm Ngọc vội vàng thi lễ với Dung Y.

“Còn không đi tìm chưởng môn sư huynh sao? Hắn là chuẩn bị phải đi rồi a.” Dung Y hảo tâm nhắc nhở nói.

Lâm Hàm Ngọc nghe vậy, nhìn vào mắt Yến Li một lúc mới mím môi nói với Dung Y: “Vậy tam trưởng lão, đệ tử cáo lui trước.”

“Đi đi, đi chậm một chút nha ~” Dung Y vừa cười vừa vẫy vẫy tay hướng về phía Lâm Hàm Ngọc đi.

Nhìn Lâm Hàm Ngọc rời đi khỏi tầm mắt rồi, Dung Y bỗng nhiên tiến đến Yến Li trước mặt nói: “Tiểu Li Nhi, thật sự rất đào hoa ?”

Yến Li: “???”

Nàng nhìn Dung Y nói: “Đệ tử…… Không hiểu sư tôn đang nói gì cả ?”

Đôi mắt Dung Y đầy thâm sâu nhìn nàng, sau đó nhìn phương hướng mà Lâm Hàm Ngọc rời đi ra vẻ thở dài nói: “Vậy sao tiểu cô nương lúc nãy rời đi thời điểm ngươi lại tỏ vẻ hết sức là luyến tiếc đâu hả ?”

Yến Li khóe miệng hơi giật giật, nói: “Nàng chẳng qua là muốn hỏi ta để biết một chút việc mà thôi.”

“Phải không?” Dung Y cố ý kéo dài tiếng nói.

Yến Li sắp không khống chế được biểu cảm của mình rồi nên nàng đành phải nói sang chuyện khác: “Sư phụ, ngươi vẫn nên dẫn ta đi Phá Vọng Phong thì hơn.”

“À, đúng rồi ! Thiếu chút nữa là quên mất việc chính hihi” Dung Y vung tay lên, một thanh kiếm màu bạc có tạo hình tinh xảo cao cách mặt đất một thước xuất hiện. Dung Y bước lên trên nó rồi vươn tay với Yến Li nói: “Nắm tay ta bước lên đây, ta đưa ngươi về.”

Yến Li thấy vậy, hít sâu một hơi, cầm tay Dung Y bước lên.

Thành công thoát khỏi uy hϊếp đến từ chức vị đệ tử thân truyền của chưởng môn một cách an toàn đồng thời cũng rời xa nữ chính khiến Yến Li vô cùng cao hứng. Lúc này nàng đang đứng trên kiếm của Dung Y bay về Phá Vọng Phong.

“Lăng Tuyệt Tông ở Trung Châu – đại lục Linh Hi đại lục là tông môn kiếm tu duy nhất trong năm châu đạo thống. Thời buổi này đa số tông môn kiếm tu hoặc là điêu tàn, hoặc là bởi vì vấn đề tài nguyên mà nuôi không nổi nhiều đồ đệ vì vậy chỉ có thể làm tiểu tông môn. Cho nên hiện tại Lăng Tuyệt Tông là nơi toàn bộ kiếm tu tha thiết ước mơ muốn vào. Lăng Tuyệt Tông có vị trí trên tòa linh sơn, lại có bảy kiếm sơn bởi vì nó có bảy tòa linh phong, vừa lúc đủ chia đều cho 6 trưởng lão và chưởng môn.” Dung Y vừa ngự vừa giải thích với Yến Li ở phía sau.

“Hừm, như vậy thì hiển nhiên là chưởng môn linh phong là giàu có nhất rồi phải không sư phụ ?” Yến Li hỏi.

“Đúng vậy! Cho nên bao giờ lão nhân chết bầm mới thoái vị, đem chức chưởng môn nhường cho ta!” Dung Y căm giận nói.

Yến Li khóe miệng giật giật, nhịn không được nói: “Sư phụ, ngươi vừa rồi hình như nói những lời không được nói đó ?”

Dung Y nghiêng đầu nhìn về phía nàng, vẻ mặt vô tội: “A ? Tiểu Li Nhi ngươi nghe được cái gì?”

Ý chí muốn sống của Yến Li lúc này cảm thấy nguy hiểm nên vội vàng lắc đầu: “Không có không có, vừa nãy gió thổi to quá ta cái gì cũng không nghe rõ. Sư tôn ngươi vừa mới nói cái gì?”. Nói vậy nhưng nội tâm Yến Li lúc này lại đang vắt óc nhớ lại chi tiết trong cốt truyện của quyển sách này.

Vì cái gì? Vì cái gì sư phụ của nàng lại sẽ có ý tưởng vô cùng điên khùng như vậy cơ chứ ? Tác giả ngươi mau trả lời ta đi.

Dung Y vừa lòng mà cười, sau đó chỉ tay về phía trước phương hướng nói: “Tiểu Li Nhi ngươi nhìn, nơi đó chính là Phá Vọng Phong nha !”

“Hả ? Hả ?”

Yến Li sợ ngây người, sự trấn định trước đây cố gắng thể hiện ra bên ngoài vào giờ phút này tất cả đều vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ rồi tróc ra rơi xuống từ khuôn mặt nàng.

“Sư tôn, ngươi có thể giải thích một chút, vì cái gì Phá Vọng Phong của chúng ta ngay cả một người cũng không có ?” Yến Li đã không biết nên như thế nào hình dung tâm trạng của mình lúc này.

“A ? Ta chưa nói với ngươi, Phá Vọng Phong chỉ có một mình ta thôi sao?” Dung Y ra vẻ kinh ngạc nói.

“Cho nên, cái gì mà đệ nhất đệ tử của Phá Vọng Phong cũng là lừa ta !” Yến Li mặt lạnh băng không cảm xúc mà nhìn nàng.

“Không có a ~ ngươi nhìn xem, hiện tại Phá Vọng Phong còn không phải là có ngươi và ta hai người rồi sao? Làm đệ tử chân truyền của ta còn không phải là Phá Vọng Phong đệ nhất đệ tử sao ? Ta thật sự không có lừa ngươi.” Dung Y buông tay nói.

Yến Li khóe miệng giật giật, không nhịn được lấy tay che mặt.

Nàng rốt cuộc đã chọn nhầm cái sư phụ rồi ! Nàng hiện tại hối hận còn kịp sao?

“Được rồi! Chúng ta đi xuống thôi !” Dung Y vung tay lên, lập tức hai người đáp xuống ở trước một tòa trúc viên.

Yến Li nhìn trúc lâu trước mắt, đã hoàn toàn không nghĩ mở miệng nói chuyện.

Nàng nhớ rõ nguyên chủ trong nguyên tác lúc còn làm đệ tử thân truyền của chưởng môn, ở chính là cung điện, đâu giống nơi này. Đây quả thực chính là đang từ phú nhị đại gia sản bạc triệu trong một giây biến thành bình dân nghèo túng ! Yến Li chết lặng.

“Được rồi, Tiểu Li Nhi, về sau đây sẽ là biệt thự cao cấp của ngươi nha ~” Dung Y vẻ mặt rất là đắc ý nói với Yến Li.

Quá nhiều bất ngờ ập đến làm Yến Li trong lúc nhất thời không biết nói cái gì. Mãi cho đến khi nàng đẩy ra cửa phòng của mình rồi bước vào thì nhìn thấy lu rượi vứt lung tung, bừa bãi khắp phòng làm cho nàng thật sự cạn lời tại chỗ.

“Sư phụ, biệt thự cao cấp của ta thật ra là kho rượu của ngươi đúng không ?”

“Aiya không cần để ý những chi tiết nhỏ này đâu, chỉ cần quét dọn một chút là có thể ở được nha ~” Dung Y không thèm để ý mà nói.

“Được rồi, ngươi nhanh chóng tranh thủ dọn dẹp đi. Ở sau có cái phòng bếp nhưng không có đồ ăn vậy nên chính ngươi tự xuống núi đi mua nha.” Dung Y nói xong, xoay người liền đi.

“Sư phụ vậy ngươi đi đâu?” Yến Li không khỏi nhìn về phía nàng hỏi.

“Có chuyện quan trọng muốn xử lý.” Nói xong, đầu không quay lại nhìn lập tự rời đi.

Yến Li nhìn căn phòng lộn xộn trước mắt, thở một hơi thật dài.

Không có biện pháp, sư phụ là chính mình chọn cho dù khóc lóc cũng phải nhận thôi.

Mà sau khi nàng cật lực dọn dẹp sạch sẽ căn phòng của mình xong thì đã mệt mỏi nằm liệt trên giường không muốn cử động. Nguyên thân không chỉ có thực lực mạnh mà xuất thân cũng rất ghê gớm. Nàng là con gái của quốc sư Lâm Nam Quốc ở đại lục Linh Hi, được cả nhà nâng niu là hòn ngọc quý. Nếu không phải bởi vì Lăng Tuyệt Tông quy định thăng tiên đại hội không được phép mang theo hạ nhân thì quốc sư, cha của nàng hận không thể sắp xếp một nhóm hạ nhân tới chăm sóc nàng.

Thiên kim tiểu thư mười ngón không dính dương xuân thủy nhưng hiện giờ lại làm cu li. Đúng là tạo nghiệt a. Nằm một lát, Yến Li lại không thể không đứng dậy. Nguyên nhân rất đơn giản bởi vì nàng còn chưa Tích Cốc, còn phải ăn cơm nếu không thì đói bụng chết mất !

Hơn nữa, lúc nãy Dung Y có nói nàng phải xuống núi mua đồ ăn. Thầm nghĩ có đệ tử chân truyền nào thảm như nàng ?

Cũng may trước khi đi thì cha nàng tặng cho nàng một cái pháp bảo không gian, bằng không…… Nghĩ đến chính mình phải xách theo gạo và mì leo lên núi…… Thì không bằng cho nàng chết tại luôn được không, chứ không thể nào mà vác cả đống đồ đi bộ lên núi được.

Lúc nàng ra ngoài thì cũng không có nhìn thấy Dung Y, vậy nên Yến Li đơn giản để lại một cái tin báo, báo cho đối phương bản thân đi đâu rồi liền đi xuống núi.

Sau khi chọn mua một lúc thì cuối cùng nàng cũng mua đủ đồ ăn cho một tháng sắp tới, vừa may lấp đầy được cái pháp bảo không gian kia. Sau đó Yến Li cũng đi lên núi, lúc nãy thì mặt trời cũng sắp lặn rồi.

Mà cho đến khi nàng trở về Phá Vọng Phong thì nàng lại bỗng nhiên nghe được âm thanh của sư tôn nhà mình.

“Giang!”

Yến Li vẻ mặt tò mò mà đi qua tìm thì nhìn thấy sư tôn nhà mình cùng với bốn năm sáu trưởng lão khác đang chơi mạt chược, à không, ở thời đại này phải gọi là lá cây diễn mới đúng.

Yến Li trợn mắt há mồm mà nhìn tình huống hiện tại.

“Sư phụ, không phải ngươi nói có chuyện quan trọng phải xử lý sao? Vì cái gì ngươi lại ở đánh mạt …… Không, lá cây diễn?”

Dung Y giống như lúc này mới phát hiện Yến Li đã trở về, nhưng đầu cũng không quay lại nhìn nàng mà mở miệng nói: “A, Tiểu Li Nhi ngươi đã trở về rồi, nhớ kỹ lúc ngươi nấu cơm thì nấu thêm phần của ta cùng với mấy trưởng lão nha ~”

Khuôn mặt Yến Li cứng đờ, nhìn nàng nói: “Tại sao, các ngươi không phải đều đã tích cốc rồi sao?”

Dung Y quay đầu lại nhìn nàng một cách kỳ quái rồi mở miệng: “Hả ? Uống rượu thì phải có đồ nhắm rượu chứ?”

Yến Li: “……”

Nàng nói giống như đây là việc nhỏ, nhưng là Yến Li lại khϊếp sợ!

Sao lại thế này ??? Các đại lão ở nơi này tu chân giới vẫn còn muốn ăn cơm ?

--------------------

Edit có lời muốn nói:

Truyện này có cú plot twist siêu hay ~, hihi mọi người ráng chờ để biết nhé.

Bản dịch của mình có thể còn nhiều thiếu sót vậy nên nếu có sai sót mọi người cmt hoặc nhắn tin góp ý mình sẽ tiếp thu ý kiến một cách thiện chí.

Theo dõi lịch đăng truyện trong nhóm telegram @raidenyann nha-------------------------

Don@te: BIDV 8801 554 963