Chương 3



Chương 3

Vì buổi tối phải mặc trang phục biểu diễn được chuẩn bị cho chuyến lưu diễn nên Quan Nguyệt Nhi cũng không ăn gì nhiều, lại biểu diễn trên sân khấu mấy tiếng đồng hồ nên thể lực của cô tiêu hao rất nhiều. Đĩa đồ ăn nhẹ trên bàn lúc này quả thực là không đủ để thỏa mãn cơn đói của cô.

Vị rượu cay nhanh chóng phát huy tác dụng trong cái bụng trống rỗng của cô, Quan Nguyệt Nhi cảm thấy trái tim và cổ họng mình càng lúc càng thêm căng chặt, như bị một sức mạnh vô hình nào đó trói chặt vậy.

Quan hệ yêu đương này đã kéo dài ba năm rồi, thật lãng phí thanh xuân.

Cô thương tiếc cho tuổi trẻ và thời gian của mình, vậy mà chỉ dùng để đổi lấy sự dối trá và phản bội, cảm giác nghẹn ngào trong cổ họng khiến cô khó thở vô cùng.

Khúc dạo đầu của "Can"t Help Falling in Love" vang lên trên sân khấu, nữ ca sĩ da đen không hiểu vì lý do gì mà rời khỏi sân khấu, đổi thành một người đàn ông khác thay thế. Anh đang ôm đàn ghi-ta, ngồi trên một chiếc ghế cao phía sau micro.

Wise men say only fools rush in (Người khôn nói, chỉ có kẻ ngốc mới lao vào tình yêu)

But I can"t help falling in love with you (Nhưng anh vẫn không thể kìm được mà yêu em)

Hai mắt Quan Nguyệt Nhi lập tức đỏ cả lên, cảm xúc mà cô kìm nén suốt đêm cuối cùng cũng tìm được lối thoát, nước mắt không kìm được mà trào ra.

Bài hát này.

Vốn dĩ nó đã được cô đưa vào danh sách phát nhạc [Hôn lễ] của cô đấy chứ.

Cô và Lý Chi Mục cùng nhau lớn lên từ nhỏ, yêu nhau chân thành cũng đã được ba năm, giống như vô số cô gái khác, cô đã từng khao khát đến một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng cuối cùng, cô vẫn không thể thoát khỏi sự phản bội, tất cả sự chân thành của cô đều biến thành trò cười như vậy đấy.

Cùng một bản nhạc mà vật đổi sao dời. Hiện tại nghe vào tai, lại chẳng khác gì một loại châm chọc, một kiểu tra tấn.

Người đàn ông trên sân khấu trông rất quen. Nhưng anh đang đội một chiếc mũ bucket, ánh đèn sân khấu đổ bóng trên khuôn mặt anh, chỉ có thể nhìn rõ đường hàm sắc sảo của anh mà thôi. Anh ăn mặc giản dị, rõ ràng là không muốn bị nhận ra.

Quan Việt Nhi ngớ người nhìn anh, cả người như sa vào trong chất giọng trầm khàn này của anh.

Cô nhắm mắt lại để lắng nghe, giọng hát êm dái mà giàu cảm xúc, khiến người ta có cảm giác như được quấn trong một chiếc khăn len thô ráp và ấm áp; mà âm sắc của guitar acoustic, từng hợp âm giống như chiếc lưỡi gai của mèo con, liếʍ lòng bàn tay tay cô. Một cảm giác kỳ lạ cứ thế ập vào tim cô.