Chương 23: Để rơi dây chuyền

Cao Châu Miêu tỉnh giấc vì bị đè đến không thở nổi. Mở mắt ra thì thấy chân anh gác trên 2 đùi mình kẹp cứng, không thể động đậy.

Tay cô nhấc lên thì cơn đau truyền đến từng tế bào. Cô hận người đàn ông này muốn chết, tức giận cái gì đều đem cô ra làm đến mức ngất đi.

Vậy mà anh vẫn còn bình thản ngủ ngon như vậy?

"Niên! Anh đè chân em đau quá!"

"Cửu Vị Niên! Anh tỉnh dậy cho em!"

Giọng cô khàn khàn hét lên hết sức. Người đàn ông bị tiếng ồn làm cho bừng tỉnh. Anh nhìn cô lửa giận ngập trời đang nhìn chăm chăm mình. Cái chân đè lên người cô cũng giật bắn ra.

"Tiểu Miêu, xin lỗi!"

Anh ngồi dậy, cơ thể màu đồng rắn chắc dưới ánh nắng càng thêm bắt mắt. Từng đường nét trên khuôn mặt anh được khắc hoạ rõ nét hơn bao giờ hết. Tuy cùng anh làʍ t̠ìиɦ không biết bao nhiêu lần nhưng nhìn anh "xinh đẹp" như vậy liền có chút ngẩn ngơ.

Cô đi từng bước xuống giường, bên dưới hình như được thoa thuốc đã hơn nhiều rồi. Lúc 2 người đã vệ sinh cá nhân xong, Cao Châu Miêu vô tình thấy bàn tay anh vết thương đã khô máu nhìn rất rát. Lúc anh đang mang tất, cô đã đem hộp thuốc đến.

"Sao để vết thương rỉ máu như vậy?"

"Quên mất, không cảm nhận được."

Cao Châu Miêu nhẹ nhàng chấm thuốc lên vết thương. Cửu Vị Niên cảm thấy hơi thở cô đều đều như con mèo nhỏ. Một cảm giác ấm áp mà trước đây chưa từng có ai đem lại cho anh.

Người như Cửu Vị Niên phải trải qua bao nhiêu chuyện mới trở nên lãnh đạm, thờ ơ với bản thân đến như này? Anh tức giận sẽ không la mắng, không đánh đập người khác, anh tự làm tổn thương chính mình.

"Liệu em có thể bao dung mà ôm trọn nỗi đau trong lòng anh không?"

Cao Châu Miêu dán băng keo lại cho anh, cô nhìn anh với ánh mắt chân thành. Cửu Vị Niên cúi đầu, đặt lên môi cô 1 nụ hôn sâu. Anh thật sự không biết phải trả lời cô như thế nào. Phụ nữ anh gặp rất nhiều, nhưng không có 1 ai cho anh đến 1 thế giới mới như cô.

Nhưng nỗi đau của anh, nó như vết sẹo ẩn nhẫn dưới lớp màng tim. Đυ.ng đến, sẽ vô cùng khó chịu.

Không gian lãng mạn chưa được bao lâu thì bên ngoài ầm ĩ hết lên.

"Thưa bà chủ, ông chủ còn đang nghỉ ngơi."

"Anh nghĩ anh là ai mà có quyền cản tôi hả?"

Cao Châu Miêu nghe tiếng Cao Lam thì cô sững người. Mới sáng sớm bà ta đến đây làm gì? Chẳng lẽ biết cái gì rồi.

"Em cứ ở trong đây đừng ra ngoài."

Cửu Vị Niên đứng dậy đeo thắt lưng xong thì mở cửa ra ngoài. Bên dưới là thân ảnh vệ sĩ ngăn Cao Lam tiến lên lầu. Dáng vẻ điên điên loạn loạn của bà làm anh chán đến ngấy đi.

"Sáng sớm loạn cái gì?"

Thanh âm Cửu Vị Niên không nặng không nhẹ nói. Nhìn kĩ thì thấy anh có chút khó chịu.

"Niên, đêm qua trong thư phòng anh đã làm gì với con bé hả?"

"Con bé" trong miệng Cao Lam không nói tên cũng biết là Cao Châu Miêu.

Cao Lam nhìn anh không chút nào lo sợ, ánh mắt anh như bầu trời xanh thoáng đãng, êm dịu đến lạ thường.

"Vậy cô nghĩ tôi đã làm gì?"

"Không làm gì vậy sợi dây chuyền con bé hay đeo trên cổ tại sao lại rơi ra?"

Cửu Vị Niên lúc này mới giật mình. Tưởng bà ta thấy cái gì, chỉ là 1 sợi dây chuyền mà sáng sớm đã la làng lên.

"Lúc ngăn tôi bị vướng đâu đó nên rớt. Nếu bà thấy không an tâm thì nên đến nhà con bé. Đến đây làm ầm ĩ cái gì?"

Cửu Vị Niên phất tay bảo bà ta đi về. Cao Lam đến đây là muốn xem trong căn hộ này anh có giấu ai không? Hỏi người gác cổng thì hắn ta bảo không có ai. Bà ta đi 1 vòng quanh nhà, bếp núc, chén bát cũng không có dấu hiệu của người khác. Nhưng sao dạo này bà ta lại thấy bất an?

"Đồ anh mặc ở đây vẫn đủ chứ? Có cần em mua thêm không?"

Cao Lam vừa nói vừa muốn lên lầu. Cửu Vị Niên nhìn vệ sĩ, Chương Lai liền tiến lên giữ bà ta lôi ra ngoài.

Cửu Vị Niên để mặc tiếng hét Cao Lam ngày càng xa. Anh sảu bước lên lầu.

"Anh đã giấu cái gì trên lầu mà muốn nhanh để lên đó vậy hả? Anh không cho tôi lên xem sao?"

Cao Lam biết xưa nay phụ nữ xung quanh Cửu Vị Niên có đầy nhưng anh đều không thích. Chưa có lần nào khiến bà ta lo lắng. Mặc dù bà ta chẳng có 1 đứa con nào, nhu cầu sinh lý bà ta vẫn có nhưng anh không bao giờ thoã mãn bà.

Có ghét đến mức nào, ngày nghỉ anh đều về nhà chính, nhưng mấy bữa nay không về ngược lại ở nhà nhỏ này thường xuyên.

Anh châm điếu xì gà, hương thơm lan toả trong không khí. Anh nhìn cô vẫn mải mê cầm điện thoại, không hiểu sao, trong lòng anh có chút lo âu.

"Xem gì vậy?"

"Anh nhìn xem trên DY* có mấy cặp yêu nhau, người nam trong mối quan hệ nhảy bài này đáng yêu lắm nè. Anh làm thử đi."

*Dạng giống tiktok đoá mngui

Cửu Vị Niên vừa rít xì gà, vừa nhìn clip trong điện thoại. Mạng xã hội anh ít khi dùng đến, mấy trò này anh chưa thấy bao giờ. Nam nữ bây giờ đều thích mấy cái quái gỡ như vậy à?

"Không làm."

"Ngại hả? Làm cho em xem đi."

Cao Châu Miêu dựa dựa vào cánh tay anh.

"Em còn muốn đi ăn sáng không?"

"Muốn. Nhưng mà anh làm đi."

Cửu Vị Niên làm lơ lời cô nói. Anh đâu còn độ tuổi thiếu niên nữa, mang nơ để chu mông làm gì chứ? Nghĩ đến cũng khiến anh thấy dị rồi.