Quyển 1- Chương 3: Truyền Kỳ Tài Thuở Nhập Môn

Chiếc lá sen họ ngồi lên gọi là Lục Diệp, là một pháp khí phi hành trung cấp. Chẳng mất bao lâu họ đã đến trước Kỳ Vân Môn.

Cạch! Cánh cửa mở ra từng chút một để lộ ra cảnh sắc bên trong. Đập vào mắt đán đệ tử mới nhập môn là vô cùng mới lạ. Cánh hoa tử đẳng rũ xuống từng dải tím xen kẽ là tía nắng nhu hoà, kéo dài từng đợi, từng hàng đến tít toà điện bên trong. Cửa môn sừng sững theo đó là hoạ tiết tử đẳng đặc trưng trên trụ đá trước điện, đây là loài hoa biểu trưng của Kỳ Vân Tông. Kết hợp cùng sương mù núi mờ ảo tạo cho người ta cảm giác khổng lồ, xen lẫn là cảnh đẹp chốn bồng lai.

" Đứng ngây ra đó, rất đẹp phải không? Sẽ còn nhiều cảnh đẹp nữa."

" Đã vào đạo thì biết bỏ sau thất tình lục dục chuyên tâm mà tu luyện."

" Chậc tên đầu gỗ nhà ngươi thật chẳng biết hưởng cảnh mà."

" Các ngươi thôi đi dẫn bọn trẻ vào trong đi sắp xếp cho bọn chúng chỗ ở, còn đi báo cáo Tổng Hầu Phong."

" Phong Xuyến đừng giận hại sức khỏe, đúng không Hành Ân, ngươi đừng im lặng thế được không!"

Cảnh đẹp cũng không líu được sự chú ý của Hàn Hy quá 5s. Cậu đảo mắt chung quanh cửa môn lớn sừng sững khắc rõ rành ba chữ " Kì Vân Môn ". Trông niên đại cũng đã vạn năm, có từ thuở khai phái.

" Tuyết Linh sư tỷ, ở đó dẫn đến đâu?" Hàn Hy chỉ tay về phía trái đó là một con đường đá đi xuyên qua rừng tử đẳng.

" Con đường ấy dẫn đến Thảo Dược Trì."

" Ở đó có gì ạ?"

" Ở đó có rất nhiều thủy dược được trồng."

" Còn đó thì sao?" Ngón tay nhỏ lại chỉ sáng con đường bên phải.

" Nó sẽ dẫn đến Mạch Nha Lâm, khi nào đến đệ sẽ biết."

"Vâng thưa Tuyết Linh sư tỷ."

" Ừm..Để ta đưa các ngươi đến Hiên Ngoại Viện."

" Sư tỷ, sư tỷ đó là nơi nào vậy?" Người hỏi là Hinh Y, cô bé ngỡ ngàng và tò mò trước mắt cũng không thể che dấu đi sự sợ hãi trẻ thơ vì phải xa người thân, chứng minh ở việc cô siết chặt con bướm bông đồ chơi trong tay.

" Đó sẽ là nơi các đệ muội ở, hãy cố gắng làm quen nhé."

Nói liền ba người dẫn tân đồ đệ đi. Con đường đá dài đi khoảng mất nửa canh giờ thì họ đến trước viện có ghi rõ ràng " Hiên Ngoại Viện ". Bên trong viện chia làm hai tiểu viện nhỏ, Tây Viện và Đông Viện. Trước sân có bàn đá, đặc biệt còn có cả một cây đại thụ cành lá xum xuê bên vế Đông Viện. Không khí thanh mát là một nơi tốt.

" Nữ đệ tử thì ở Tây Viện còn nam đệ tử thì ở Đông Viện."

" Các ngươi có gì thì để bọn ta giúp các ngươi an bài."

" Hôm nay các ngươi ở đây, mai ta sẽ đưa các ngươi đi làm quen."

" Cất đồ đi rồi ta đưa các ngươi đi ăn chút."

" Vâng thư sư tỷ, sư huynh."

...

Lần này tuyển đệ tử này chỉ có 20 người, ít hơn mọi kì nhiều( trung bình thì mỗi lần tuyển đồ đệ của Kỳ Vân Phái có khoảng 50 người trúng tuyển ) thấp hơn phân nửa mọi lần. Sau sự việc Vấn Hàn Phong đã trở thành một đòn cực hiểm vào Kỳ Vân Tông Phái, tử thương đồ đệ.

Kỳ Vân Tông Phái dù số lượng đệ tử không nhiều, thậm chí số là khiêm tốn với các tông phái khác. Tuy ít nhưng chất lượng đệ tử quả thật là xuất sắc, khó có phái nào được vậy.

Nguyên do tại sao ấy hả rất đơn giản, đầu tiên nhìn vào yêu cầu của phái đi sẽ hiểu một phần:

Yêu cầu phải từ 5-15 tuổi chính là thời điểm từ vị có thể tăng tiến tốt nhất, là độ tuổi vàng để rèn luyện. Lại nói đến yêu cầu thứ hai, chậc, đúng là quá hiểm rồi, chỉ nhận đệ tử tam linh căn trở lên, toàn là cực phẩm, đúng là tranh miếng ngon thiên hạ mà.

Truyền Kỳ Tài Thuở Nhập Môn.

--Hoàn chương 3--