Chương 6

"Ưʍ... Thầy... Đừng mà... Ưm a..." Bên trong Da^ʍ huyệt ướt lầy lội, mỗi tấc trên thịt non đều vô cùng mẫn cảm, trứng rung để ở trong huyệt trực tiếp đè ép thịt non mẫn cảm.

Quý Hiểu Vân cựa quậy thân mình, muốn thoát khỏi trứng rung tà ác khiến cô sắp hỏng mất. Nhưng Cố Mạc biết đó là thời điểm cô cao trào, anh mạnh mẽ ngăn chặn trứng rung, mặc cho cô đè ép thế nào cũng không thể thoát ra ngoài được, ngược lại càng gia tăng tính ma sát, khiến cô không nhịn được tựa như con mèo đến mùa động dục, không ngừng rêи ɾỉ.

"Tiểu da^ʍ nữ, em xem em thật dâʍ đãиɠ." Cố Mạc dùng sức ôm thân mình mảnh mai của cô đặt lên mặt bàn, đôi tay anh mở rộng hai chân cô, để cô đối diện chiếc gương trên tường, sau đó thì thầm bên tai cô, nói những lời da^ʍ tà khiến cô mặt đỏ tai hồng.

Quý Hiểu Vân đỏ mặt, đôi mắt xinh mơ màng nhìn về chiếc gương trên tường, chỉ thấy trong gương cô quần áo không chỉnh tề ngồi trên bàn làm việc, hai chân mở rộng, da^ʍ huyệt lầy lội bại lộ trước gương. Có thể nhìn thấy từng giọt dâʍ ɖị©ɧ đang chảy ra từ bên trong, ngay lập tức khiến mặt bàn ướt một mảng, mơ hồ còn nhìn thấy thịt non trong da^ʍ huyệt đang không ngừng co rút, cô xấu hổ: "Thầy... Đừng... Xấu hổ lắm..."

"Sao thế được, em xem, nơi này thật đẹp." Ngón tay Cố Mạc dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đột nhiên cắm vào da^ʍ huyệt.

"A..." Bất ngờ bị kí©h thí©ɧ, khiến huyệt nhỏ càng co rút, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng nhiều, cô nhìn gương, thân thể càng mẫn cảm, khiến cô không chịu nổi mà xin tha, "Thầy... Em thật sự không chịu nổi... Tha cho em đi... ưm a a..." Không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, cô cao trào, thân thể mảnh mai nằm liệt ra bàn.

"Thầy còn chưa ngắm đủ thì phải làm sao bây giờ?" Đáng thương cho tiểu da^ʍ phụ, nhìn cô đáng thương xin tha, Cố Mạc càng muốn làm khó cô, côn ŧᏂịŧ dưới thân không ngừng sưng to, cứng như sắt thép.

"Em... Lấy trứng rung ra đi... Em giúp anh khẩu giao..." Da^ʍ huyệt cô không chịu nổi kí©h thí©ɧ nữa, cô tình nguyện giúp anh.

"Xem ra tiểu da^ʍ phụ thật sự không được rồi."

Nhìn thấy cô nhún nhường cầu xin, lòng Cố Mạc mềm xuống, anh tắt trứng rung đi, mở rộng hoa môi sưng to đỏ ửng, hai ngón tay đi vào da^ʍ huyệt lập tức cảm nhận được thịt non hút vào. Yết hầu anh căng thẳng, gần như không nhịn được muốn dùng côn ŧᏂịŧ, nặng nề cắm vào.

"Ưʍ... A... Thầy... Anh nhanh lên... Ưʍ..." Ngón tay thô to cọ xát thịt non trong da^ʍ huyệt, từng đợt kɧoáı ©ảʍ dâng lên, khiến cô không nhịn được dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, cả cơ thể vô cùng mềm mại.

"Tiểu dâʍ đãиɠ, da^ʍ huyệt hút ngón tay của thầy chặt như vậy, em còn nói không cần?" Cố Mạc cố ý cong ngón tay, đi vào huyệt non.

"A..." Quý Hiểu Vân khẩn trương kêu lên, "Đừng mà... Thầy... Đừng sờ chỗ đó... Em muốn chết..." Cái gọi là dục tiên dục tử, từ sau khi anh xuất hiện, cô thể nghiệm qua rất nhiều lần.

Cô nói không cần, anh càng dùng sức, duỗi tay cầm lấy bút lông trên bàn, mở hoa môi, cắm vào da^ʍ huyệt, đầu nhọn ở lông bút cắm vào tiểu huyệt, không bỏ sót bất kì chỗ nào.

"A..." Ngứa, da^ʍ huyệt Quý Hiểu Vân bị lông bút cọ sát, ngay lập tức cô như trúng thuốc, ngứa ngáy vô cùng.