Chương 9: Bệnh Cũng Không Tha

Mặc cho cô hất nước vào mình, anh bế An Châu ra khỏi bồn tắm rồi dùng khăn bọc người cô lại

Giờ đây anh không thể khống chế được con thú hoang đang chạy loạn trong người mình, nó đang gào thiết bắt anh giải phóng

Nhẹ nhàng đặt An Châu xuống giường, nhìn làn da trắng hồng non mịn của cô, mái tóc đen nhánh xoã ngang vai mang theo hơi nước trong quyến rũ vô cùng. Từ cơ thể cô tỏa ra mùi hương ngào ngạt của xạ hương

Anh thầm cảm thán, người ta nói phụ nữ đẹp nhất khi vừa tắm xong quả là không sai

" Tên khốn này, anh không thấy chân tôi còn bị thương sao hả !? "

Cô tức giận hét lên, nhìn con người trước mặt đôi mắt đã nhuốm lên màu tìиɧ ɖu͙©, sự cảm kích cô dành cho anh đã tan thành mây khói.

Đúng là sói vẫn hoàng là sói, không thể nào biến thành cừu được mà cô lại chính là bé cừu non sắp bị con sói xám đê tiện trước mặt mần thịt

" Anh biết chứ, anh biết em đang bị thương nên anh sẽ thật nhẹ nhàng "

Trầm Cường giựt phăng chiếc khăn đang bọc lấy An Châu, cơ thể trần trụi cô lần nữa hiện lên trước mắt anh

Cánh tay cường tráng dùng sức tách hai chân đang khép chặt của cô ra khiến cho cả nơi bí mật đều bị bại lộ trong không khí, anh vươn người lấy hai cái gối để dưới hai bên chân giúp cô đỡ mỏi rồi mới chen cơ thể mình vào.

Vừa tiếp xúc với khí lạnh bên ngoài thì một khối ấm áp đã bao trùm lấy An Châu. Một vật nóng hổi chống đỡ tại nơi tư mật của cô đang chờ thời cơ để tiến vào

" Không...Ưʍ..."

Đôi môi nhanh chống đã bị anh ngậm lấy, nuốt hết tất cả những lời phản kháng yếu ớt vào trong

Trầm Cường ngậm lấy môi cô, điên cuồng cắn nuốt đôi môi đỏ mọng. Anh đưa lưỡi tiến vào bắt lấy lưỡi cô, buộc cô trầm luân cùng anh.

Anh khuấy đảo khoang miệng cô, mọi nơi Trầm Cường đi qua đều để lại hương vị của anh

Đôi tay cũng không để yên, bắt lấy đôi gò bồng cao vυ"t của cô mà xoa nắn, ngón tay kẹp lấy nụ hoa nhạy cảm khẽ miết

Rời khỏi bờ môi ngọt ngào anh trượt xuống cổ, cắи ʍút̼ để lại trên đó những dấu ấn ái muội rồi mới cam lòng dời xuống hai đỉnh đồi tuyết ấy

Môi anh nhẹ nhàng ngậm lấy nụ hoa đỏ hồng, dùng lưỡi khuấy đảo chơi đùa khiến cho người phía dưới không thể nén nổi những tiếng rêи ɾỉ mà bên kia, Trầm Cường cũng không để yên cho nó. Bàn tay phối hợp với miệng ra sức vuốt ve cưng chiều

" Ưʍ...ahh... buông..."

Tiếng rên vô lực của An Châu truyền ra, giờ đây khuôn mặt cô đã phiếm hồng, thật giống một trái đào chín mọng. Trầm Cường mê say ngắm nhìn khuôn mặt của cô, thầm khắc dáng vẻ của người con gái này vào trái tim mình

An Châu đang chìm đắm trong sự dịu dàng của anh thì bàn tay rộng lớn của Trầm Cường đã luồn vào mép đùi non phủ lên nơi bí ẩn ướŧ áŧ, chạm rãi xoa nắn những điểm nhạy cảm.

Như có dòng điện xoẹt qua kéo cô thoát khỏi cảm giác đê mê. Bàn tay ấm áp của anh xâm nhập vào chốn huyền bí của cô, An Châu có thể cảm nhận rõ ràng từng ngón tay anh đang di chuyển

Tầm mắt dời xuống dưới, cảnh tượng trước mắt quá đẹp khiến anh quên cả hô hấp. Nơi ấy hồng hào lại quá non nớt. Anh thử cho một ngón tay vào, người ở trên vì đau đớn mà thét lên nghẹn ngào bật khóc, còn ở dưới, nơi yêu kiều ấy mạnh mẽ bao lấy ngón tay anh, anh có thể cảm nhận được từng nhịp co rút mê hồn. Nơi ấy quá nhỏ, quá ẩm ướt lại khít chặt mê hồn

" Bảo bối, em đẹp quá "

" Uh...đừng...đừng nhìn...xin anh"

Anh càng nhìn càng không chịu nổi, đầu anh từ từ cúi xuống...

An Châu muốn kẹp chân lại nhưng vô hiệu, cô chưa bao giờ ghét bỏ vết thương mình đến như vậy, hai mắt ngầng ngậc nước nhìn cảnh tượng dâʍ đãиɠ trước mặt

Đầu Trầm Cường đặt ở giữa hai chân cô, anh dùng tay nâng đùi non lên cắи ʍút̼.

Làn môi mỏng mà mềm mại di chuyển trên làn da trắng mịn để lại những dấu hôn sắc nét đầy tính chiếm hữu. Chẳng mấy chốc, toàn bộ đùi trong của An Châu đã nổi lên đầy những dấu vết ái muội

Tiếng rên của cô ngày càng nhiều hơn khiến máu trong người anh sục sôi dâng trào, dứt khoát hạ miệng xuống nơi đó mυ"ŧ vào.

" Ahhh... Tên khốn..."

Kɧoáı ©ảʍ ập vào đại não, thân thể cô cong như con tôm hét lên. Bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tóc anh...

" Uhh..."

Cảm giác quá đỗi xa lạ bao trùm lấy cô, từng đợt sóng kɧoáı ©ảʍ thi nhau ập đến, cơ thể An Châu run lên từng hồi. Chóp mũi của anh tì vào nơi ấy, cô còn có thể cảm nhận cả hơi thở hổn loạn của anh

Anh dịu dàng yêu thương chốn mê hoặc ấy, khiến nơi đó không thể nào chống cự mà tiết ra dịch mật. Tất cả đều được anh dùng lưỡi liếʍ lấy, nhiệt tình mυ"ŧ vào

Cứ thế anh lập đi lập lại động tác đó, hết yêu thương vùng đùi non lại tới nơi ẩm ướt cho đến khi An Châu cảm nhận được cơ thể như có dòng điện xoẹt qua, kɧoáı ©ảʍ tột độ bất ngờ ập đến. An Châu thét lên một tiếng, từ nơi đó chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt.

Cô đã đạt đến kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh, cảm giác như vừa chết đi sống lại...

Anh ngắm nhìn cảnh tượng tuyệt đẹp trước mắt, người anh yêu cuối cùng cũng vì anh mà sung sướиɠ mặc dù chưa cần tới tiểu huynh đệ của anh

" Xin...xin lỗi "

An Châu bỗng bật khóc nức nở, cô thấy mình thật mất mặt. Giọng nói trở nên nghẹn ngào khi nhìn thấy chất lỏng dính trên mũi anh

" Đừng, anh chính là người phải xin lỗi mới đúng. Châu nhi đừng sợ "

Nói xong anh cúi người liếʍ hết tất cả mật dịch. Anh tham luyến mà liếʍ lấy, xem nó như thứ trân bảo mà tận tình thưởng thức

Giờ đây An Châu chỉ có thể nằm xụi lơ trên giường điều hòa hơi thở mặc anh hưởng thụ, cô tưởng rằng mình đã được yên ổn cho đến khi tiếng mở khoá quần vang lên...

To be continued ;)