Chương 26: Nữ tử này hảo cảm thật thấp

Cố Tiểu Du nhìn Tiết Y Y đang nằm bất tỉnh trên giường, cẩn thận nhanh chóng mặc lại y phục, hắn sợ hãi nghĩ lại bản thân, thế méo nào lại đem nữ ma đầu đem cᏂị©Ꮒ. Sợ rằng nàng khi tỉnh dậy việc đầu tiên làm là thiến hắn, nghĩ vậy hắn không dám chậm chạp ở lại, cuốn gói gấp gáp muốn rời đi, thì đột nhiên âm thanh hệ thống vang lên.

[ Ting! Chúc mừng ký chú nhận được danh hiệu "Sắc Đảm Bao Thiên", nhận được một hộp quà may mắn * 1 ]

[ Sắc Đảm Bao Thiên: không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ không có gái cho anh cᏂị©Ꮒ. ]

Cố Tiểu Du tức giận, cảm thấy hệ thống là đang cố tình, nhìn thấy cái hộp quà may mắn quen thuộc, hắn cũng không có bao nhiêu hi vọng, nhưng vẫn nhấn mở. Âm thanh hệ thống vang lên.

[ Ting! Chúc mừng ký chủ nhận được Địa Giai công pháp - Xuyên Tâm Chưởng. ]

Cố Tiểu Du vậy mà không ngờ nhận được công pháp, còn là Địa giai cấp bậc vũ kỹ, theo như hắn biết thì vũ kỹ chia làm Hoàng - Huyền - Địa - Thiên - Thánh. Địa giai công pháp tại đại lục này cũng vô cùng quý hiếm, chỉ có mấy thế lực từ lục cấp trở lên mới sở hữu.

Mặc dù Địa cấp lợi hại, nhưng hiện tại hắn chưa muốn học, có một Thiên giai công pháp trên người, cũng đã thấy đủ.

Xem ra lần này vận khí không tồi, mang theo tâm trạng có đôi chút vui vẻ rời khỏi khách điếm, Cố Tiểu Du liền trốn đi. Hiện tại hắn không có khả năng muốn giáp mặt Tiết Y Y, đợi khi tu vi trở nên đủ cường thì quay trở lại, lúc đó nàng muốn làm gì hắn cũng khó.

Vốn dĩ muốn đi tìm Lâm Diệu Cơ, nhưng đoán chắc Tiết Y Y cũng sẽ suy nghĩ được hắn sẽ đi đến đó, như vậy đành phải tạm thời hoãn lại kế hoạch. Đi ngược hướng về thành Tây, tiến đến Phong Liên Thành.

Muốn đến Phong Liên Thành, hắn phải băng qua một dãy Ma Sơn, nghe nói trước kia là nơi trú ẩn của một ma đầu nổi danh. Huyết Sát Vương tu vi Luyện Hư Đại Viên Mãn, gây ra sóng gió vô cùng lớn lên đầu mấy đại tông môn, phải đến khi mấy lão tổ xuất quan mới khiến ma đầu này vẫn lạc tại ngọn đồi sơn này.

Đi được vài ngày, Cố Tiểu Du thảnh thơi liền đem "Bách Luân Kiếm Lý" ra nghiên cứu, hắn phẩy tay liền bắn ra mấy luồng kiếm khí vô hình cắt gọn vật đối diện. Nếu không phải Kim Đan cảnh thì khó có khả năng né được.

Lần đầu trải nghiệm phi kiếm, Cố Tiểu Du còn đôi chút chật vật, về sau quen dần, hắn vừa cưỡi trên "Vương Giả Kiếm" vừa ngắm nhìn cảnh vật bên dưới, cảm giác như tiên nhân thật sự, vô cùng sung sướиɠ. Ai mà tưởng được, một Trúc Cơ kỳ có thể ngự kiếm phi hành được cơ chứ.

Đi vào ngọn Ma Sơn, Cố Tiểu Du cưỡi trên phi kiếm ngắm nhìn được toàn cảnh trên cao, hắn dần dần phát hiện ở phía trên cao hình như có một người đang kẹt trên vách núi.

Vách núi đá leo lởm chởm, tràn ngập nguy cơ, lại có con người ngu ngốc nào lên đây chơi trò leo núi vậy chớ. Thầm kêu ngu ngốc, nhưng bản tính "thiện lương" không để Cố Tiểu Du làm ngơ liền hướng về chỗ bóng người kia bay đến.

Làm hắn ngạc nhiên là, con người ngu ngốc mà hắn nói là một tiểu mỹ nữ nha, nàng ta độ tuổi khoảng 15 hoặc 16 gì đó, mi mục như họa, làn da trắng như ngó sen, lông mi dài rũ mắt, môi đỏ nhợt màu non tơ. Nàng mặc một bộ thanh y nhạt màu, trên lưng đeo một cái giỏ thuốc, thân hình còn chưa hoàn toàn nảy nở phát dục, khí tức nhẹ nhàng mang lại cảm giác thanh tươi dịu nhẹ.

Nàng tu vi chỉ tầm Trúc Cơ Sơ Kỳ, đang bám víu trên một tảng đá bén nhọn làm cho bàn tay trắng nõn xuất hiện vết xước, khiến Cố Tiểu Du nhìn mà tràn ngập thương tiếc.

Đúng lúc hắn vừa nhìn, thì chân nàng đang tựa vào một mỏm đá liền sụp xuống, làm cho thiếu nữ rơi vào hiểm cảnh, cánh tay nhỏ yếu tóm chặt mỏm đá không dám buông ra.

Cố Tiểu Du lập tức liền lao tới, thiếu nữ cũng là kìm giữ không được liền rơi xuống, may mắn Cố Tiểu Du đến kịp bế nàng trên tay. Chân cưỡi phi kiếm dần dần hạ xuống đất, trên tay còn bế lấy thiếu nữ cảm nhận hương khí thanh thuần tươi mát.

" Cô nương không sao chứ? "

Cố Tiểu Du cười rất tươi, hắn vừa cộng tất cả điểm vừa có được vào điểm mị lực, làm nó tăng đến 93, tin tưởng không có mấy mỹ nữ trong tình huống này kháng cự lại được. Thiếu nữ phục hồi tinh thần, giãy giụa trong lòng hắn, vẻ mặt hơi lạnh.

" Buông ta ra… "

" A, được… được… "

Cố Tiểu Du ngượng ngùng cười, nhìn dáng vẻ thiếu nữ cảm giác quái lạ, đáng lẽ lúc này nàng nên chân thành cảm tạ hắn mới đúng, nhìn vào điểm hảo cảm của nàng đúng là có tăng lên, nhưng chỉ một điểm, là 21.

Trầm lặng, Cố Tiểu Du thật không hiểu vì nguyên do gì mà thấy bản thân hoàn toàn thất bại, mị lực hắn chẳng lẽ lại kém đến như thế, vừa cứu nàng thoát hiểm mà chỉ tăng một điểm hảo cảm.

Nhìn nam tử u uất im ắng, thiếu nữ không chút quan tâm, mày nhíu hơi cong, liền nói.

" Cảm tạ ân công cứu mạng, tiểu nữ là Nhạc Tư Tinh, vốn chỉ muốn hái thảo dược nhưng không may té ngã… May nhờ ân công cứu giúp… "

Nhìn thấy vẻ mặt thiếu nữ chuyển sắc, chuyển sang vui cười, Cố Tiểu Du ráng nở ra nụ cười, thấy điểm hảo cảm vẫn là 21, trong đầu tràn ngập cảm giác không cam lòng. Nhưng ngoài mặt cố cười, xòa tay.

" Không có gì… Tiện tay, tiện tay… "

Cảm giác nữ nhân này mặt ngoài nóng, trong lạnh, Cố Tiểu Du không còn quá nhiệt tình, cũng may có hệ thống nếu không hắn cũng bị biểu kỹ của nữ nhân này lừa.

Nhạc Tư Tinh cảm giác được sự lạnh nhạt của hắn, không biết đang nghĩ gì mà nở ra nụ cười tràn ngập xuân sắc, làm hoa cỏ cũng muốn tươi cười.

" Còn chưa biết tính danh ân công… "

" Tại hạ họ Cố tên một chữ Tình… "

Cố Tiểu Du đang lẩn trốn tiểu ma nữ, dĩ nhiên không có khả năng dùng tên thật, Nhạc Tư Tinh bỏ xuống giỏ thuốc, nhìn nàng như thôn nữ làng bên, thân thiện dễ mến, nhưng độ hảo cảm vẫn rất thấp.

" Hóa ra là Cố Tình công tử... "

Cảm giác như chinh phục thất bại, Cố Tiểu Du không có hứng thú trò chuyện, chỉ gật đầu liền muốn đi, nhưng phía đằng sau thiếu nữ nắm lấy y phục, nét mặt bẽn lẽn, thẹn thùng.

" Cố công tử, tiểu nữ có thể có một yêu cầu hơi quá phận… "

" Có gì Nhạc tiểu thư cứ nói… "

Mặc dù điểm hảo cảm đối phương hơi thấp, nhưng đứng trước lời nhờ vả của mỹ nữ, Cố Tiểu Du không nỡ từ chối. Nhạc Tư Tinh ngập ngừng vài tiếng, phải mất một lúc mới đưa ra lời nhờ vả.

" Cố công tử có thể đưa tiểu nữ lên trên đỉnh núi… Ở trên đó, có loại thuốc tiểu nữ muốn tìm… "

" Được… "

Cố Tiểu Du dễ dàng đáp ứng, dù sao việc này cũng không có gì khó, lại có thể thuận tiện chiếm chút tiện nghi cũng tốt, nghe thấy hắn ưng thuận, Nhạc Tư Tinh khuôn mặt vui vẻ, điểm hảo cảm tăng lên thành 22.

Sau khi đáp ứng, Cố Tiểu Du liền muốn ôm lấy thiếu nữ trong lòng, cơ thể thanh thuần cọ sát l*иg ngực hắn, da mặt mỏng của nàng đỏ lên, như xấu hổ vậy, dù sao phi kiếm cũng hẹp, chỉ có thể ôm như vậy.

Vừa ôm lấy nàng, hắn vừa cảm nhận được hương thơm thiếu nữ xông vào mũi, cơ thể mềm mại của nàng đôi lúc cọ sát người hắn, hắn cũng không có nhân cơ hội chiếm tiện nghi, vì phải tập trung điều khiển phi kiếm, dù sao phi hành cũng rất tốn sức.

Leo đến đỉnh núi mất hơn một canh giờ, chân nguyên trong người Cố Tiểu Du dần tiêu gần hết, hắn ngã ra đất thở dốc, đồng thời buông Nhạc Tư Tinh ra, mắt nhìn thấy điểm hảo cảm của nàng, ánh mắt co rụt, mất công đem nàng lên đến đỉnh mà điểm hảo cảm lại giảm, còn 20…