Đến sáng hôm sau, Tiểu Thúy Loan đến tìm cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ rồi mời cậu về chỗ nàng chơi.
Ngọc Tiêu Kỳ làm sao biết được ẩn tình. Cậu đối với nữ nhân này đã trở nên vô cùng thân thiết. Vì vậy, Ngọc Tiêu Kỳ không chút ngần ngại liền đồng ý ngay.
Qủa nhiên, ngay khi chiều xuống. Tiểu Thúy Loan đã đến đón cậu nhỏ về phòng. Nàng cố tình làm vậy để Lý Thiếu Hà dù có gan đến đâu cũng không dám đến phòng nàng để đòi người vì chỗ nàng ở sát bên cạnh phòng Nhị tiểu thơ.
Đêm hôm đó, Ngọc Tiêu Kỳ quen thói liền ôm lấy người ngọc rồi nói:
– Tỷ tỷ ! Tỷ hãy cho đệ sướиɠ đi !
Tiểu Thúy Loan đỏ mặt ngượng ngùng. Nàng là gái trinh, đâu phải hạng người như Lý Thiếu Hà mà có thể để cậu nhỏ làm chuyện như vậy.
Nàng xô vội Ngọc Tiêu Kỳ ra rồi nói lớn:
– Hôm nay tỷ không được khỏe. Đệ hãy về chỗ ngủ yên đi.
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác không hiểu tỷ tỷ sao hôm nay lại nóng tính như vậy. Cậu đành lui cui tìm đường trở lại chỗ nằm.
Tiểu Thúy Loan nhìn sau lưng cậu bé con rồi bất giác thở dài. Nàng cũng đâu phải là gỗ đá mà không thấy nứиɠ khi chứng kiến cảnh hai người ȶᏂασ nhau.
Tiểu Thúy Loan ngẫm nghĩ thì thấy Lý Thiếu Hà dù sao cũng đã lừa gạt cậu bé Ngọc Tiêu Kỳ rồi. Bây giờ nàng muốn được đυ. nhau cùng với cậu nhỏ thì thật hết sức dễ dàng. Nàng nghĩ lại thân phận mình là tỳ nữ cho người ta thì làm sao lấy được chồng, thôi thì nhân cơ hội này tìm cách nếm trải chuyện phong lưu kể cũng là điều hay.
Tiểu Thúy Loan nghĩ đã thông rồi liền dứt khoát bước lại bên chỗ Ngọc Tiêu Kỳ đang nằm.
Ngọc Tiêu Kỳ nghe thấy tiếng bước chân lại gần thì bật vội dậy sung sướиɠ nói lớn:
– Tỷ tỷ lại đến với đệ phải không ? Đệ biết tỷ rất thương đệ mà.
Tiểu Thúy Loan xấu hổ ngượng ngùng ngồi xuống bên giường. Nàng không kịp nói gì thì Ngọc Tiêu Kỳ đã lột bỏ quần áo của cậu ra rồi.
Tiểu Thúy Loan nhìn rõ cái của quý của cậu nhỏ hôm nay đã sửng cồ to tướng lên rồi. Ngọc Tiêu Kỳ vội ôm lấy Tiểu Thúy Loan nũng nịu nói:
– Tỷ tỷ mau cởi y phục ra đi. Đệ thấy khó chịu lắm rồi !
Tiểu Thúy Loan nghe vậy giật mình. Nàng đỏ bừng mặt nhìn vào khuôn mặt háo hức và ngây thơ của cậu bé con.
Tiểu Thúy Loan biết Ngọc Tiêu Kỳ tưởng lầm nàng là Lý Thiếu Hà nên mới yêu cầu như vậy. Nhưng dù sao chuyện này cũng phải xảy ra thôi. Nàng muốn đυ. nhau với y thì nhất định phải cởi truồng ra rồi.
Tiểu Thúy Loan trong lòng ngượng ngập từ từ cởi bỏ từng mảnh y phục rời khỏi người. Nàng bị Ngọc Tiêu Kỳ lên tiếng giục giã mấy lần mới hoàn toàn cởi xong y phục.
May ở chỗ Ngọc Tiêu Kỳ chẳng nhìn thấy gì nên người thiếu nữ cũng bớt ngượng ngập. Nàng nằm xuống bên cạnh Ngọc Tiêu Kỳ không nói một lời.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận thấy Thúy Loan tỷ sao mà lạ quá. Hôm nay, tỷ tỷ vừa chậm chạp mà lại vừa không nhiệt tình. Nhưng mà bản thân cậu bị mù nên không hiểu lúc trước tỷ tỷ ấy làm thế nào mà ©ôи ŧɧịt̠ của cậu sướиɠ đến vậy. Ngọc Tiêu Kỳ nứиɠ quá rồi không chịu nổi liền ôm lấy người Tiểu Thúy Loan mà giục nàng mau chóng khởi động tức thì.
Tiểu Thúy Loan đỏ mặt bừng bừng. Nàng nhận thấy cậu bé Ngọc Tiêu Kỳ đã đυ. nhau vài lần với Lý Thiếu Hà mà vẫn không hiểu chút gì về chuyện nam nữ thì thấy cảm thương cho cậu nhỏ bị mù nên chẳng biết gì.
Tiểu Thúy Loan tuy rằng ngượng ngập và chưa có kinh nghiệm đối với chuyện đυ. nhau. Nhưng nàng cũng còn sáng mắt nên biết làm sao để hai người cùng sướиɠ.
Nàng nhớ lại cảnh Lý Thiếu Hà cưỡi trên người Ngọc Tiêu Kỳ với hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ ngập trong l*и nữ nhân nên nàng cũng bắt chước bước đến cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ kê vào lỗ l*и rồi bắt đầu từ từ ngồi xuống.
Qủa nhiên tình hình lập tức thay đổi. Cả người Tiểu Thúy Loan tê tái vì sướиɠ. Nước l*и trong người nàng đã chảy ra từ nảy giờ đang trở thành chất xúc tác để ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ lọt vào l*и nàng dễ hơn.
Ngọc Tiêu Kỳ thì sướиɠ chết đi được. Cậu không hiểu sao hôm nay Thúy Loan tỷ làm thế nào mà ©ôи ŧɧịt̠ của cậu lại bị bóp chặt đến vậy. Ngọc Tiêu Kỳ có cảm tưởng như ©ôи ŧɧịt̠ mình đang đâm vào cái gì đó rất ấm nóng rồi tách nó ra từng phân một vậy.
Hai người đều sướиɠ, nhưng chỉ trong thoáng chốc thì đầu ©ôи ŧɧịt̠ đã vướng phải màn trinh của người thiếu nữ.
Tiểu Thúy Loan cảm thấy hơi đau nên không tiếp tục ngồi xuống mà từ từ kéo cái l*и nàng nên. Thế là ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ mới chỉ chiếm được một đoạn ngắn trong cái l*и trinh nguyên nọ.
Hai người ȶᏂασ nhau một hồi thì Ngọc Tiêu Kỳ chịu không nổi liền lên tiếng trách:
– Tỷ tỷ sao lại không chịu ngồi hẳn xuống người đệ đi. Tỷ cứ vào ra kiểu này làm đệ bứt rứt không chịu được.
Tiểu Thúy Loan mặt hoa đỏ bừng. Nàng đã nứиɠ l*и lắm rồi nhưng vẫn còn chút luyến tiếc cái màn trinh con gái nên còn ngần ngừ chưa chịu hạ người xuống.
Ngọc Tiêu Kỳ lên tiếng trách cứ khiến Tiểu Thúy Loan đành phải hạ quyết tâm. Nàng nhún nhún người vài cái lấy đà rồi bất thần đập mạnh người xuống dưới hạ thể Ngọc Tiêu Kỳ.
Một tiếng rú từ mồm mỹ nhân bật ra, cùng lúc với một âm thanh rất nhỏ của cái l*и trinh bị xé rách. Cả ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ đã nằm gọn hoàn toàn trong cái l*и nọ rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ sướиɠ đến tê tái. Không ngờ sau mấy lần đυ. nhau rồi mà chưa lần nào lại sướиɠ đến mức như lần này. Cậu thở hồng hộc cố gắng giữ cho ©ôи ŧɧịt̠ không xịt khí ra ngoài quá sớm. May thay Tiểu Thúy Loan cũng không chuyển động thân mình mà để yên ©ôи ŧɧịt̠ của cậu như vậy. Nếu giờ phút này mà nàng ta còn nhún nhún và lắc người thì ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ chẳng thể nào không bị xịt khí ra liền.
Tiểu Thúy Loan nằm yên một lúc cho cái l*и bớt đau. Bây giờ nàng mới bắt đầu cho cậu bé con biết thế nào là lễ độ. Tiểu Thúy Loan phi ngựa từ từ theo nước kiệu rồi mỗi lúc một tăng dần. Cảm giác khoái lạc cũng vì thế mà tăng theo. Hai người rú lên vì sướиɠ âm thanh vang vọng khắp phòng. Nước l*и và nước da^ʍ từ l*и ©ôи ŧɧịt̠ chảy ra làm cho cuộc ái ân lại càng tăng thêm phần khoái lạc.
Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ chỉ chịu đựng được một lúc thì ©ôи ŧɧịt̠ đã run lên bần bật và phóng ào ạt tϊиɧ ŧяùиɠ ra rồi.
Tiểu Thúy Loan rú lên vì nứиɠ khi cái l*и bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào khiến nàng xuất dịch l*и ra ào ào.
Hai người cùng nứиɠ ôm cứng lấy nhau trong lúc hạ thể họ giật giật một lúc lâu mới hết tác dụng.
Tiểu Thúy Loan sướиɠ quá giữ chặt thân hình cậu nhỏ cho đến khi ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ đã xuất hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ thu nhỏ lại tuộc khỏi l*и nàng mới chịu buông cậu bé ra.
Ngọc Tiêu Kỳ nằm yên một lúc mới lên tiếng hỏi. Cậu muốn biết tại sao lần này ©ôи ŧɧịt̠ của cậu lại sướиɠ quá thế này.
Tiểu Thúy Loan thương cho cậu nhỏ và cũng tức mình vì bị giả mạo nên quyết tâm chỉ cho cậu nhỏ một vài bí quyết để phân biệt kẻ giả mạo.
Tiểu Thúy Loan nói:
– Kỳ đệ thật đáng thương bị người ta gạt mà cũng không biết. Chẳng lẽ đệ không nhận thấy giữ tỷ và kẻ kia có sự khác nhau hay sao ?
Ngọc Tiêu Kỳ ngớ người ra nhất thời không biết nói sao.
Tiểu Thúy Loan đưa tay nắm lấy bàn tay cậu nhỏ đặt vào một bên nhũ phong của nàng rồi nói:
– Đệ đệ bóp thử xem. Đệ thấy có gì khác lạ không ?
Ngọc Tiêu Kỳ vừa bóp vừa sờ soạng cái thứ mềm mềm, ấm ấm này rồi kẻ gật đầu nhận xét:
– Đệ thấy cái này có vẻ nhỏ hơn cái đợt trước nhưng săn chắc hơn nhiều.
Tiểu Thúy Loan khuôn mặt đỏ hồng lên tiếng giảng giải:
– Tỷ nói cho đệ biết. Người mà mấy hôm trước ái ân cùng đệ là một nữ nhân đã có chồng rồi. Nàng ta không phải gái trinh nên vυ" của cô ta mới chảy xệ xuống như vậy. Còn vυ" của tỷ là vυ" của thiếu nữ nên phải gọn và săn chắc hơn của ả nhiều.
Ngọc Tiêu Kỳ đã hiểu ra nhưng cậu lại thắc mắc:
– Sao con gái lại có vυ" to thế ? Đệ thấy vυ" của đệ rất nhỏ mà.
Tiểu Thúy Loan bật cười đưa tay beo má cậu nhỏ rồi trả lời:
– Con gái và con trai phải khác nhau chứ ! Đệ cứ yên lặng rồi tỷ sẽ nói tiếp cho nghe.
Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ không chịu lặng yên lại tiếp tục hỏi:
– Sao ả nữ nhân kia lại giả dạng tỷ làm gì ? Ả có mục đích gì mà lại đến gặp đệ như vậy ?
Tiểu Thúy Loan tức giận nói:
– Đệ không biết cũng phải. Bây giờ để tỷ thực hành cụ thể cho đệ xem rồi đệ sẽ hiểu ngay.
Nàng nói rồi liền ngồi dậy nắm lấy bàn tay của Ngọc Tiêu Kỳ đặt vào chỗ l*и nàng.
– Đệ hãy sờ thử xem. Sau đó đệ hãy trả lời tỷ xem nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ dùng những ngón tay nhỏ nhắn vuốt vuốt, mân mê cái khối thịt mềm và ấm nóng này một hồi thì chỉ nhận thấy khối thịt này có vẻ hơi vun vun lên và ở giữa khối thịt có một lỗ nhỏ còn ngoài ra không thấy gì lạ nữa.
Tiểu Thúy Loan tiếng là dạy dỗ học trò, nhưng l*и nàng bị cậu nhỏ sờ mó một hồi khiến cho cái l*и nứиɠ lên thấy rõ.
Tiểu Thúy Loan kéo tay cậu nhỏ ra rồi nói:
– Đệ hãy nói xem. Nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ từ nào đến giờ chưa từng sờ phải một vật gì kỳ lạ như vậy. Cậu lắc đầu chịu thua không biết trả lời làm sao.
Tiểu Thúy Loan cười nhẹ rồi nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đặt ngay vào khe l*и của nàng rồi nói:
– Đệ hãy sờ thử đầu ©ôи ŧɧịt̠ của đệ xem ?
Ngọc Tiêu Kỳ đã cảm nhận thấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đang ở sát bên một cái gì đó ấm nóng và khiến cậu cảm thấy hơi tê tái vì nứиɠ. Bởi vậy khi cậu nghe Tiểu Thúy Loan nói vậy liền đưa tay lên sờ ngay.
Hóa ra cái thứ sát ở bên đầu ©ôи ŧɧịt̠ của cậu là cái lỗ thịt vun vun mà cậu vừa sờ soạng lúc nãy.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ sờ được l*и mình rồi mới lên tiếng giải thích:
– Đệ hãy chú ý nghe cho kỹ. Cái thứ mà đệ đang sờ đó gọi là l*и nữ nhân. Nếu ở nam nhân thì có ©ôи ŧɧịt̠ như của đệ, còn ở nữ nhân thì có cái l*и giống như của tỷ. Đó là sự khác nhau rất quan trọng giữa hai phái nam và nữ.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ hiểu rồi mới nói tiếp:
– Bây giờ tỷ sẽ hạ cái l*и của tỷ xuống ©ôи ŧɧịt̠ của đệ. Đệ sờ thử xem bây giờ thế nào ?
Ngọc Tiêu Kỳ chưa cần sờ mà đã cảm thấy toàn thân sướиɠ rơn lên rồi. Côи ŧɧịt̠ của cậu đã bị bóp chặt bởi một khối thịt nóng ấm và rất sít sao.
Bàn tay cậu sờ ở chỗ tiếp giáp giữa thân ©ôи ŧɧịt̠ với cái vật nọ. Bây giờ cậu đã nhận ra ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đã lấp đầy cái lỗ l*и của tỷ tỷ Thúy Loan rồi.